*
Karen gật đầu, cười xin lỗi Thiên Nhã: “Thiên Nhã, hôm nào chúng ta nói chuyện tiếp nha.” Trong khoảnh khắc nhìn thấy cô, anh nghĩ giá như thời gian có thể mãi mãi dừng lại ở giây phút này. Vì anh cảm nhận được ánh mắt của cô cũng đang nhìn về phía anh. “Chú Tử Thích!” La Tiểu Bảo đi xuống từ ghế sau, hô to. Lưng Tử Thích cứng đờ. Tất cả phòng tuyến của anh sụp đổ ngay trong giây phút La Tiểu Bảo thân thiết gọi. La Tiểu Bảo sừng sộ lên: “Đừng bóp khuôn mặt tuấn tú của tôi nữa. Khi lớn lên tôi mà xấu xí thì cô chịu trách nhiệm nhé?”Karen làm mặt quỷ. Tên nhóc này đỏm dáng thật đấy, không phải sẽ giống như cha cậu chứ?“Karen, cô định một chân đạp hai3thuyền à? Chú nhỏ của tôi thì sao?” Lạc Lăng khoanh tay trước ngực, trên khuôn mặt sáng sủa là biểu cảm vô cùng bất mãn.Karen đỏ mặt, chạy tới ôm lấy cánh tay Kha Tử Thích: “Anh họ, bọn họ bắt nạt em.”Cuối cùng Kha Tử Thích cũng quay mặt lại, biểu cảm trên mặt làm người ta đoán không ra suy nghĩ thật sự của anh: “Chúng ta đi thôi. Không phải em bảo đói bụng sao?”Karen cười ngọt ngào, nói: “Đúng thế. Anh họ, em đói bụng rồi, chúng ta đi mau thôi. Xin lỗi nha, bọn tớ đi trước.” Cô vẫy tay với gia đình Thiên Nhã.Mắt thấy Kha Tử Thích và Karen tay trong tay đi vào thang máy, Thiên Nhã thở dài.“Sao thế? Ghen à?” Lạc Thần Hi đùa cô nhưng giọng điệu rất2chua chát. Anh không thể nào thôi nghi ngờ được. Dù sao thì Kha Tử Thích đã chăm sóc cho người phụ nữ này và con anh biết bao nhiêu năm qua, người nào phải cây cỏ, sao có thể vô tình?Anh quay sang nhìn La Tiểu Bảo, thấy vẻ mặt luyến tiếc của cậu, anh càng khó chịu hơn.Biểu cảm khi nhìn Kha Tử Thích của hai mẹ con giống nhau thế? Bình giấm là anh đã bùng nổ.“Con đừng cản trở chú Tử Thích hẹn hò. Ngoan, tới đây với cha.” Lạc Thần Hi vươn hai tay, chặn con trai muốn “ôn chuyện” với Kha Tử Thích lại.La Tiểu Bảo do dự nhìn Kha Tử Thích, sau đó hồn nhiên gật đầu: “Vâng, con không cản trở chú Tử Thích và cô Karen nói chuyện yêu đương nữa.2Cha, cha bế con đi.”Cô Karen? Karen đứng im tại chỗ bối rối. La Tiểu Bảo, tên nhóc nhà em càng ngày càng quá đáng rồi đó. Em dám gọi chị là cô Karen trước mặt nhiều người như thế hả?Chú Tử Thích, cô Karen. Hi hi, hai cái danh xưng này đứng cạnh nhau rất xứng. Không tệ không tệ. Cô thích.Karen đi tới xoa mặt La Tiểu Bảo, cười hì hì: “Tên nhóc này, hôm nào cô Karen mang tới nhiều đồ chơi cho cháu nhé.”Mắt thấy Kha Tử Thích và Karen tay trong tay đi vào thang máy, Thiên Nhã thở dài. “Sao thế? Ghen à?” Lạc Thần Hi đùa cô nhưng giọng điệu rất chua chát. Anh không thể nào thôi nghi ngờ được. Dù sao thì Kha Tử Thích đã chăm sóc cho người phụ nữ này9và con anh biết bao nhiêu năm qua, người nào phải cây cỏ, sao có thể vô tình?-
Thể loại
- Bách Hợp
- Cổ Đại
- Cung Đấu
- Đam Mỹ
- Dị Giới
- Dị Năng
- Điền Văn
- Đô Thị
- Đoản Văn
- Đông Phương
- Gia Đấu
- Hài Hước
- Hệ Thống
- Huyền Huyễn
- Khác
- Khoa Huyễn
- Kiếm Hiệp
- Lịch Sử
- Light Novel
- Linh Dị
- Mạt Thế
- Ngôn Tình
- Ngược
- Nữ Cường
- Nữ Phụ
- Phương Tây
- Quân Sự
- Quan Trường
- Sắc
- Sủng
- Thám Hiểm
- Tiên Hiệp
- Trinh Thám
- Trọng Sinh
- Truyện Teen
- Việt Nam
- Võng Du
- Xuyên Không
- Xuyên Nhanh
- Dã sử
- Truyện HOT
- Truyện mới
- Truyện hoàn thành
- Blog Truyện