*
Xem ra, cụ Lạc sẽ không dễ dàng chấp nhận cô. Có chấp nhận cô hay không không quan trọng, chỉ sợ ngay cả hai bảo bối nhỏ cụ cũng không chấp nhận. Trừ cái đó ra, trong đầu cô còn hiện lên một ý nghĩ đáng sợ nữa, có phải cụ... “Từ trước tới nay, cháu không hi vọng bất cứ cái gì. Tâm nguyện duy nhất của cháu chỉ là được nhìn thấy hai bảo bối nhỏ khỏe mạnh vui vẻ trưởng thành, hai đứa trẻ đó là người quan trọng nhất với cháu.” “Thế Thần thì sao? Ở trong lòng cô, nó là cái gì? Hừ, vì cứu nó mà ngay cả mạng cô cũng không cần? Hay đây là cái bẫy của cô, muốn để cho Thần3chỉ yêu mình cô?” Cụ Lạc híp mắt, ánh mắt sắc bén muốn nhìn thấu cô. “Nếu tôi nói dối, vậy lời cha cô nói thì sao? Cô không tin? Tôi nghĩ ông ta chắc chắn đã ngăn cản cô nhưng đáng tiếc, cô không phải là một người con gái hiếu thuận. Ông ta không muốn để cô ở bên kẻ thù đã giết mẹ cô nhưng cô hết lần này tới lần khác lại đi ngược với ý của ông ta, còn sinh ra hai đứa con trai. Rốt cuộc cô đang đẩy cha cô rơi vào tình cảnh gì thế?”Sắc mặt Thiên Nhã trắng bệch, cô kích động nói: “Không thể nào, đây không phải sự thật. Chắc chắn là cha cháu nhầm, chắc2chắn là cha cháu nhầm!”Cụ Lạc cười, làm động tác bảo cô “nhỏ giọng” lại: “Thần đang ở bên ngoài, nếu cô muốn thằng bé nghe thấy được thì cứ kêu to tôi là kẻ lừa gạt đi.”“Không đâu, đây không sự thật.” Thiên Nhã lí nhí.“Cô lừa bản thân lâu như thế còn chưa đủ sao? Cô là con gái của La Sâm, là người đã được định sẵn không thể ở bên cạnh người nhà họ Lạc. Thâm cừu đại hận như thế, cô nghĩ là do cha cô tự biên tự diễn sao? Nếu cô còn nghi ngờ thì để tôi nói cho cô biết, những điều đó đều là sự thật. Một ngày nào đó cha cô sẽ nghĩ cách giết Thần. Thần chết2rồi, cha cô sẽ biến thành hung thủ giết người.”“Ông biết cha cháu ở đâu sao? Ông biết?” Đột nhiên Thiên Nhã cảm thấy chắc chắn là cụ Lạc biết gì đó.Cụ Lạc cười nhạo: “Tôi không biết nhưng tôi biết một ít chuyện quan trọng.”“Là chuyện gì ạ?” Thiên Nhã khẩn trương.“Cô biết mà, cần gì phải hỏi nhiều thế. Con cái bây giờ ích kỷ thật. Cô biết rõ là cô ở bên cạnh Thần sẽ mang tới hậu quả gì mà. Cô nghĩ cha cô sẽ đồng ý sao?” Cụ Lạc chống gậy, đứng lên, đi tới trước mặt Thiên Nhã, cúi người nở nụ cười lạnh lẽo với cô.Sắc mặt Thiên Nhã trắng bệch: “Không đâu. Lời ông nói không phải là thật.”“Anh ấy là người cháu yêu nhất.”-
Thể loại
- Bách Hợp
- Cổ Đại
- Cung Đấu
- Đam Mỹ
- Dị Giới
- Dị Năng
- Điền Văn
- Đô Thị
- Đoản Văn
- Đông Phương
- Gia Đấu
- Hài Hước
- Hệ Thống
- Huyền Huyễn
- Khác
- Khoa Huyễn
- Kiếm Hiệp
- Lịch Sử
- Light Novel
- Linh Dị
- Mạt Thế
- Ngôn Tình
- Ngược
- Nữ Cường
- Nữ Phụ
- Phương Tây
- Quân Sự
- Quan Trường
- Sắc
- Sủng
- Thám Hiểm
- Tiên Hiệp
- Trinh Thám
- Trọng Sinh
- Truyện Teen
- Việt Nam
- Võng Du
- Xuyên Không
- Xuyên Nhanh
- Dã sử
- Truyện HOT
- Truyện mới
- Truyện hoàn thành
- Blog Truyện