*
“Nếu như thế thì có khi chú Tử Thích thật sự có điều khó nói.” La Tiểu Bảo suy nghĩ rồi nói. Lạc Lăng nhíu mày, không đồng ý cũng không phủ nhận. “Xem ra anh phải đi thăm chú Tử Thích rồi.” La Tiểu Bảo nói. Màn đêm buông xuống, ánh chiều tà còn sót lại cuối cùng đã bị bóng tối nuốt chửng. La Tiểu Bảo bĩu môi, cúi đầu nhìn xuống, dáng vẻ tủi thân như muốn khóc: “Gọi điện thoại có ích gì ạ? Chú Tử Thích đâu nhận điện thoại của người ta, người ta đã gọi rất nhiều lần.”Kha Tử Thích đau lòng, hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu mấy cái: “Xin lỗi bảo bối nhỏ,3gần đây chú Tử Thích rất bận, bận tới mức mù mịt nên không có thời gian gọi điện cho cháu, chứ không phải chú không nhận điện thoại của cháu.”“Thật sao? Vì bề bộn nhiều việc nên chú Tử Thích không nhận điện thoại của cháu ạ?” Đôi mắt ngập nước của La Tiểu Bảo mở to, trong sáng tới mức làm người khác không đành lòng lừa dối cậu.Tim Kha Tử Thích bị một tảng đá đè nặng lên, không thở nổi. Anh cười cưng chiều, gật đầu: “Đúng thế, chú Tử Thích không lừa cháu.”“Ừm, đi vào thôi, chú Tử Thích nấu cơm cho cháu ăn.” Anh mỉm cười, ôm La Tiểu Bảo đi vào.Dưới nhà họ Kha.Kha2Tử Thích đỗ xe ngoài cửa lớn, nhìn thấy ở phía xa có một bóng dáng nhỏ bé quen thuộc. Cậu đi tới đi lui ở bên ngoài tường rào. Khi nhìn thấy cậu, đáy mắt anh tràn ngập ấm áp, là bảo bối nhỏ, là Tiểu Bảo của anh.Anh vừa bước xuống xe thì La Tiểu Bảo đeo cặp sách đáng yêu hình chú gấu lập tức chạy tới nhào vào cái ôm ấm áp của Kha Tử Thích.“Chú Tử Thích, người ta đợi chú lâu lắm rồi đó. Tiểu Bảo rất nhớ rất nhớ chú. Sao chú lại không đến thăm Tiểu Bảo?” La Tiểu Bảo làm nũng trong lòng Kha Tử Thích, giọng nói nũng nịu mà lảnh lót2vang lên tựa như một cơn gió dịu dàng thổi vào trong tim anh.Dù cho cải trang tốt như thế nào thì trước mặt một đứa bé ngây thơ như này, tất cả mặt nạ đều bị gỡ bỏ. Kha Tử Thích mỉm cười ấm áp, nhìn cậu với ánh mắt vừa dịu dàng vừa cưng chiều: “Bảo bối nhỏ, sao cháu lại tới đây? Tới một mình hả? Trời tối rồi, sao cháu không gọi để chú Tử Thích đến đón cháu?”Trong nhà Kha Tử Thích.La Tiểu Bảo thoải mái nằm trên sofa nhìn Kha Tử Thích đang đứng ở bếp rán thịt bò. Cậu đung đưa điều khiển giữa không trung, chuyển kênh.Kha Tử Thích mặc tạp dề, nghiêm9túc nấu cơm cho Tiểu Bảo. Anh liếc nhìn Tiểu Bảo đáng yêu, cười nói: “Tên nhóc này, một thời gian không gặp đã thấy có thịt hơn rồi.”Nghe vậy, La Tiểu Bảo lập tức đứng lên khỏi sofa, lắc phần thịt trên người mình: “Thật ạ? Có phải cháu đẹp trai hơn không?”-
Thể loại
- Bách Hợp
- Cổ Đại
- Cung Đấu
- Đam Mỹ
- Dị Giới
- Dị Năng
- Điền Văn
- Đô Thị
- Đoản Văn
- Đông Phương
- Gia Đấu
- Hài Hước
- Hệ Thống
- Huyền Huyễn
- Khác
- Khoa Huyễn
- Kiếm Hiệp
- Lịch Sử
- Light Novel
- Linh Dị
- Mạt Thế
- Ngôn Tình
- Ngược
- Nữ Cường
- Nữ Phụ
- Phương Tây
- Quân Sự
- Quan Trường
- Sắc
- Sủng
- Thám Hiểm
- Tiên Hiệp
- Trinh Thám
- Trọng Sinh
- Truyện Teen
- Việt Nam
- Võng Du
- Xuyên Không
- Xuyên Nhanh
- Dã sử
- Truyện HOT
- Truyện mới
- Truyện hoàn thành
- Blog Truyện