Truyện tranh >> Cưng Chiều Cô Vợ Đanh Đá >>Chương 231: Tớ Và Anh Ta Chỉ Là Giả

Cưng Chiều Cô Vợ Đanh Đá - Chương 231: Tớ Và Anh Ta Chỉ Là Giả


*

Thiên Nhã cười: “Đồ tham ăn, cậu ăn nhiều thêm đi, gần đây trông cậu hơi gầy.”

Đồ Hoa Kỳ đắc ý: “Đương nhiên, tớ giảm cân mà.” Cô liếc mắt nhìn Jenny Trình đang dán lên người Dương Tử làm nũng, lặng lẽ gia nhập nhóm của Thiên Nhã và Karen.

“Ôi, sao cô ta có thể mặt dày như thế chứ? Dám theo bạn trai hiện tại tới nhà bạn trai cũ làm khách, còn thể hiện tình yêu nữa. Thật sự làm cho người ta nhìn mà buồn nôn.”

“Không phải không phải, nói như thế là đề cao cô ta quá rồi. Cô ta chỉ có thể tính là người thứ ba thôi.” Đồ Hoa Kỳ nhìn Jenny Trình đang vung tay vung chân, xúc động muốn đi ra3cho cô ta mấy cái bạt tai.

Người phụ nữ này có thể liều một trận với Hạ Vân Cẩm đấy. Tuy là cô ta không quá đáng như Hạ Vân Cẩm, lúc nào cũng tìm cơ hội gây sự với Thiên Nhã. Hừ hừ, quá ghê tởm.

“Bỏ qua đi, cô ta không dễ dàng gì.” Vốn là một thiên kim đại tiểu thư, giờ cha lại thân bại danh liệt ở trong tù. Chỉ còn lại một mình cô ta ở đây, không nơi nương tựa. Phụ nữ với nhau tội gì phải làm khó nhau chứ. Có điều, nghĩ tới việc cô ta từng thân mật với Lạc Thần Hi, lòng cô hơi khó chịu. Đây là đang nổi máu ghen đấy!

“Cô ta không dễ dàng chỗ2nào? Cậu nhìn cô ấy đi, dáng vẻ lẳng lơ thế kia, ngây thơ cái gì chứ. Chậc chậc.”

Karen ngồi nghe, bỗng nhiên đập bàn một cái, đôi mắt xinh đẹp trào dâng xúc động: “Ôi, sao cô có thể dễ dàng tức giận như thế chứ? Thiên Nhã nói đúng, Trình tiểu thư không dễ dàng gì. Sao cô không thể cho người ta một cơ hội làm lại cuộc đời?”

Karen bất thình lình ồn ào làm cho mọi người trên sân ngây ra. Động tác tay và miệng đều ngừng lại, quay sang nhìn Karen đang tức giận.

Karen cười nhạt: “Cô đừng có nói lung tung. Tôi đi không đổi tên, ngồi không đổi họ, còn cô thì sao? Vì chửi bới Trình tiểu thư hóa thân2thành một người đàn bà chanh chua mà cứ tưởng phóng khoáng. Cô thử nhìn Trình tiểu thư đi, cô ấy khó khăn biết bao, thật vất vả mới có thể từ người thứ ba lên làm chính thức, cô lại cứ cắn người ta không buông. Cái này là có ý gì? Lạc Thần Dương, anh tới đây nói xem, có phải cô ta không biết nói lý không?”

Lạc Thần Dương có hơi hoảng sợ khi bị điểm danh. Phụ nữ cãi nhau, đàn ông không nên chen miệng vào mới tốt. Nhưng ánh mắt của Karen quá bức người, anh ta chỉ có thể bảo sao nghe vậy: “Đúng thế, thật sự không thể nói lý rồi.”

“Hừ, Hàn Vũ Triết, anh tới đây cho em. Anh thử nói9cho em xem ai là người không thể nói lý? Cái người họ Trình này không phải là người thứ ba sao? Người thứ ba như cô ta có chỗ nào giống một người thanh thuần đáng yêu xinh đẹp? Cô ta, chỉ là một kẻ thứ ba không hơn không kém.”

Hai người phụ nữ này cãi nhau, gây gổ vì một vấn đề là Jenny Trình có phải là “người thứ ba thanh thuần đáng yêu xinh đẹp” không? Điều này làm cho nụ cười đơn thuần đẹp đẽ bên môi Jenny Trình cứng lại, cô ta không cười nổi nữa. Sắc mặt cô ta lúc trắng lúc xanh. Lời của Đồ Hoa Kỳ hay Karen đều khiến cô ta vô cùng khó chịu.

Cô ta đưa mắt nhìn Dương4Tử. Anh ta đang chậm rãi thưởng thức rượu vang đỏ, hoàn toàn không có ý định khuyên ngăn. Sau đó, cô ta lại nhìn Lạc Thần Hi đang đi ra từ trong biệt thự, anh đi tới bên cạnh Thiên Nhã, ôm lấy eo cô, bày ra bộ dáng muốn xem kịch vui.

Đồ Hoa Kỳ không ngờ là Karen lại chĩa mũi về phía ngược lại. Cô ta có ý gì? Bất bình thay cho Jenny Trình à?

“Karen Thiệu, rõ ràng là tôi đang nói con hồ ly tinh kia cơ mà, cô tức giận cái gì? Lẽ nào Jenny Trình là chị cô? Hay là tấm gương cô noi theo?”

“Hừ, sao cô không biết nói lý như thế chứ. Cô nhìn đi, nhìn đi, Trình tiểu thư lớn lên giống hồ ly tinh chỗ nào? Người ta thanh thuần đáng yêu xinh đẹp thế kia cơ mà.” Karen đi tới trước mặt Jenny Trình, khoa tay múa chân miêu tả cô ta. Khen ngợi, tâng bốc Jenny Trình đang dán trên người Dương Tử lên tận trời, cứ như là thánh nữ vậy.

Đồ Hoa Kỳ thấy buồn nôn khi mấy từ ca ngợi này dùng trên người Jenny Trình.

“Ha ha, cười chết người. Cô ta thanh thuần đáng yêu xinh đẹp? Thế không phải tôi làm Thánh Mẫu luôn rồi sao? Ôi, nói thật, hai người cứ như chị em thất lạc nhiều năm ấy, sao có thể giống nhau như thế chứ.”

Cưng Chiều Cô Vợ Đanh Đá - Chương 231: Tớ Và Anh Ta Chỉ Là Giả