Truyện tranh >> Cưng Chiều Cô Vợ Đanh Đá >>Chương 196: Thế Giới Hai Người

Cưng Chiều Cô Vợ Đanh Đá - Chương 196: Thế Giới Hai Người


*

“Chủ tịch, xin hỏi anh có chuyện gì phân phó?” Cô vừa cung kính vừa cắn răng nghiến lợi mà nói.

Lạc Thần Hi thấy dáng vẻ ngoài cười nhưng trong không cười của cô thì cười trộm, cô gái nhỏ, sao anh lại không biết cô đang nghĩ gì?

Anh dùng ngón cái và ngón trỏ xoa nhẹ cằm mình, cau mày thích thú nói: “Không có gì cần phân phó, chỉ muốn nghe chút ý kiến của em thôi.”

“Ý kiến gì?” Thiên Nhã nghi ngờ, thấy nét mặt xấu xa của anh, cô luôn cảm thấy anh có suy nghĩ xấu xa.

Cô nghĩ như vậy đúng là nghĩ oan cho Lạc Thần Hi rồi, thật sự anh muốn hỏi ý kiến mà: “Hôm nay chúng ta ăn gì? Nấu cơm ăn ở3nhà hay đi ra ngoài ăn?”

Thiên Nhã đổ mồ hôi lạnh trên trán: “Chủ tịch, anh tìm tôi chỉ vì chuyện này?” Đây là nguyên nhân khiến anh nghiêm mặt gọi cô vào trong này?

“Không thì sao? Em nghĩ rằng có chuyện gì?” Lạc Thần Hi nhìn dáng vẻ thua trận của cô, hỏi rất vô tội.

Thiên Nhã có xúc động muốn xông lên bóp chết anh. Chắc chắn là người đàn ông này cố ý!

Kế hoạch trốn thoát bị ngâm nước nóng, Thiên Nhã thầm nghiến răng nghiến lợi, còn người bị anh xách đi dạo siêu thị.

“Em yêu, em muốn ăn thịt bò loại nào? Tối hôm nay bản đại nhân sẽ tự tay xuống bếp, để cho em được thưởng thức tài nấu nướng của anh.” Lạc Thần Hi2cầm hai loại thịt bò lên cho cô chọn.

Thiên Nhã mất hết tinh thần, yếu ớt nói: “Gì cũng được.”

Người kia cực kỳ không hài lòng với câu trả lời tùy tiện của cô, vẻ mặt nghiêm túc: “La Thiên Nhã, em nghiêm túc một chút cho anh!”

Thiên Nhã giật mình, gì thế, người đàn ông này bị quỷ nhập à?

“Cái này đi!” Cô chịu thua, đành phải chọn một loại.

Lạc Thần Hi thấy cô ngoan ngoãn như thế mới nở nụ cười thỏa mãn: “Em yêu, chúng ta qua bên kia chọn tiếp nào, nhà chúng ta thật sự có rất nhiều đồ đạc cần mua.”

Thiên Nhã liếc mắt nhìn bóng lưng anh. Cái người kia coi nhà cô thành nhà anh rồi! Quá vô sỉ!

Trong nhà Thiên Nhã.

Thiên Nhã nhìn1từng món đồ mới trong nhà bằng ánh mắt u ám, dụng cụ và một đống thức ăn đủ để cô nhét chật cứng tủ lạnh.

Lạc Thần Hi ôm ngực, chỉ huy người của mình mang từng món đồ cũ đi một cách rất có trật tự. Đáng thương cho nhóm thuộc hạ của anh, người nào người nấy đều xuất thân từ các trường học nổi tiếng, chưa từng phải làm mấy cái chuyện vớ vẩn này. Có điều một khi họ muốn làm thì sẽ làm khá thành thạo.

“Chủ tịch, đây là nhà tôi.” Đây là lần thứ 101 Thiên Nhã nói ra sự thật và suy nghĩ của mình. Anh đang làm gì thế? Sao lại đem đồ cũ trong nhà cô đi hết?

“Đây là nhà chúng ta.” Lạc1Thần Hi sửa lại.

Thấy anh không có ý để cho thuộc hạ dừng lại, Thiên Nhã không nhịn được nữa phải hét lên: “Dừng! Tất cả dừng tay lại cho tôi!” Căn nhà này chứa rất nhiều hồi ức của cô và cha mẹ, những đồ dùng trong nhà tuy hơi cũ nhưng nó là hồi ức của cô, sao anh có thể nói đổi là đổi? Mặc dù bình thường cô như một quả hồng mềm nhưng lúc cần cứng rắn cô vẫn cứng rắn một cách liều lĩnh.

Thấy cô nổi giận, hàng lông mày thanh tú của Lạc Thần Hi hơi cau lại. Anh khoát tay, ý bảo bọn thuộc hạ dừng tay lại.

“Nếu em không thích thì để bọn họ về đi!” Đây là lần đầu tiên anh thỏa1hiệp với cô.

Bình thường Lạc Thần Hi luôn nói một là một hai là hai, giờ thì cảm nhận được mình ở trước mặt cô mình bất lực tới mức nào.

Trong nhà chỉ còn lại anh và cô. Dường như Thiên Nhã đang hờn dỗi, cô không đổi sắc mặt, cứ thế xếp thức ăn vào cái tủ lạnh không được to lắm.

Ôi, mới nãy đáng lẽ nên để anh cầm luôn mấy cái thứ này về. Nhiều thế này thì ăn tới bao giờ đây? Người này sẽ không mượn mấy thứ này mà ở lì đây chứ?

Cưng Chiều Cô Vợ Đanh Đá - Chương 196: Thế Giới Hai Người