*
Thiên Nhã oán thầm, nói: “Chủ tịch, anh thật sự không rời khỏi đây? Nam nữ thụ thụ bất thân đấy, ngài ở lại qua đêm tại nhà một cô gái còn độc thân, cái này có phải là sẽ có ảnh hưởng không tốt không?” Cô vẫn cố gắng thử thuyết phục anh nhưng nói ra rồi chính cô cũng cảm thấy lý do này không ổn. Nam nữ thụ thụ bất thân? Ôi, trời cũng biết bọn họ đã làm tới bước thân mật nhất trong quan hệ, lỗi là do cô. “Không cần bia, người ta muốn uống cà phê em pha.” Hoàn toàn không nghe lời khuyên của cô, anh đã luyện được da mặt còn dày hơn da trâu rồi. Thiên Nhã đỡ trán, rốt cuộc bản thân đã phạm phải cái gì thế? Khách3không mời mà tới đây không rõ lý do, giờ lại còn sống chết không chịu đi. Thì ra nguyên ngày hôm nay người này không đi làm chính là để suy nghĩ biện pháp ỷ lại vào cô? “Chủ tịch, muộn lắm rồi, anh không nên uống cà phê.” Cô mở tủ lạnh lấy một lon bia đưa cho anh, uể oải vì làm thế nào anh cũng không chịu đi. Lạc Thần Hi mỉm cười, ngồi dậy, đưa tay nhận lấy. “Em yêu, có muốn tới đây xem cùng không?” Lạc Thần Hi đưa tay mời cô, kéo cô qua. Thiên Nhã vội vàng lùi mấy bước: “Anh từ từ thưởng thức, tôi mệt rồi, đi ngủ đây.” Mặc kệ anh đi, thích làm gì thì làm, anh có muốn làm gì đi nữa thì không phải mai cũng phải2về à? “Vậy được rồi. Em yêu ngủ ngon, ở trên giường chờ anh.” Lạc Thần Hi an phận, xua tay với cô. Khóe miệng Thiên Nhã hơi co rút. Khá lắm, còn giả vờ như đôi vợ chồng già nữa. Người này bị điên rồi, không thì cũng mắc chứng vọng tưởng. May mắn là cô có thể khóa cửa phòng lại, không thì không thể phòng bị rồi. Cô nằm trên giường lăn qua lăn lại, không ngủ được. Bên ngoài phòng khách truyền tới âm thanh nho nhỏ, cô nghiêng người, nhìn ánh sáng lọt qua khe cửa. Bởi vì bên ngoài có sự xuất hiện của anh nên cô cảm thấy bất an và xoắn xuýt nhưng xen lẫn trong đó là cả tình cảm ấm áp dâng lên từ đáy lòng. Nghĩ tới đây, cô không khỏi phiền não1vò đầu. La Thiên Nhã, mày lại suy nghĩ gì thế? Không cho phép mà còn nghĩ! Bây giờ mày cần ngủ, phải ngủ một giấc! Nếu ngủ không được thì đếm cừu! Một, hai, ba, bốn, năm, sáu, bảy, tám, chín, mười,... Không biết đếm được tới một nghìn bao nhiêu mà hai mắt cô như đang đeo chì, ý thức bắt đầu mơ hồ, trong đầu xuất hiện một chút hình ảnh lộn xộn, có cha, có mẹ, có La Tiểu Bảo, còn có anh.-
Thể loại
- Bách Hợp
- Cổ Đại
- Cung Đấu
- Đam Mỹ
- Dị Giới
- Dị Năng
- Điền Văn
- Đô Thị
- Đoản Văn
- Đông Phương
- Gia Đấu
- Hài Hước
- Hệ Thống
- Huyền Huyễn
- Khác
- Khoa Huyễn
- Kiếm Hiệp
- Lịch Sử
- Light Novel
- Linh Dị
- Mạt Thế
- Ngôn Tình
- Ngược
- Nữ Cường
- Nữ Phụ
- Phương Tây
- Quân Sự
- Quan Trường
- Sắc
- Sủng
- Thám Hiểm
- Tiên Hiệp
- Trinh Thám
- Trọng Sinh
- Truyện Teen
- Việt Nam
- Võng Du
- Xuyên Không
- Xuyên Nhanh
- Dã sử
- Truyện HOT
- Truyện mới
- Truyện hoàn thành
- Blog Truyện