*
Lúc ăn trưa, phải khó khăn lắm Thiên Nhã mới kiếm được cớ, nói là bạn tới tìm mình, mình phải đi ăn với cô ấy Bây giờ Lạc Thần Hi không thể đi ra ngoài nên chỉ có thể thả cô đi. Trong nhà hàng bên cạnh Tập đoàn Lạc Thần Lạc Thần Dương hếch cằm, tỉ mỉ quan sát Thiên Nhã như thể đang quan sát một tác phẩm nghệ thuật bậc nhất Thiên Nhã bị anh ta nhìn tới mức cả người đều thấy không tự nhiên: “Anh nhìn tôi chằm chằm như thể làm gì? Tôi không phải thức ăn.” Lạc Thần Dương cợt nhả: “Em đừng nói thế Thiên Nhã, anh phát hiện ra nhan sắc của em có thể thay cơm đấy.” Trên trán Thiên Nhã xuất hiện rất nhiều vạch đen: “Anh3đừng hiểu lầm, tôi mời anh ăn bữa này là muốn hỏi chút chuyện.” Lạc Thần Dương nhướng mày, bĩu môi tỏ vẻ đáng yêu: “Hả? Vậy em hỏi đi, anh biết gì sẽ nói đấy.” Thiên Nhã đưa tay đỡ trán, đau đầu: “Trong khoảng thời gian này, có phải công ty có lời đồn đại gì liên quan tới tôi không?” Cô bị đồng nghiệp làm phiền tới điên luôn rồi, từng người một nhìn cô rồi nở nụ cười nham hiểm, đối xử với cô tốt một cách kỳ lạ, làm cho da gà của cô rơi đầy đất. “Ồ, em chưa quen có cuộc sống làm một ánh trăng có nhiều ngôi sao vây quanh à? Nói cho em nghe, em làm quen một chút là tốt rồi.” Rõ ràng là Lạc Thần2Dương biết chân tướng Anh ta khoanh tay trước ngực, dựa vào ghế ngồi, đổi một tư thế thoải mái để nói. Thiên Nhã càng nghi ngờ: “Anh nói thế là có ý gì?” Vì sao cô lại cảm thấy bất an nhỉ? “Anh nói cho em biết thì có được gì không?” Lạc Thần Dương bày ra dáng vẻ của kẻ tiểu nhân. Thiên Nhã lau mồ hôi lạnh: “Không có chuyện tốt, thích thì nói không thì thôi.” Đối mặt với Lạc Thần Dương, cô không thể không khí phách vùng lên Đây cũng là một tên lưu manh không hơn không kém, tuyệt đối cùng một giuộc với Lạc Thần Hi. Lạc Thần Dương rất là tủi thân: “Dựa vào cái gì chứ? Sao em có thể bắt nạt em chồng tương lai của mình như1thế?” Thiên Nhã nghe xong, mặt nóng lên: “Nói linh tinh!” Lạc Thần Dương nhìn dáng vẻ ngượng ngùng của cô, đau đến ê ẩm không nói nên lời, giọng cũng trở nên chua xót: “Vậy sau này em đừng trách anh không tôn kính em, không gọi em là chị dâu Thật ra anh cũng chẳng vui gì khi thấy em thành chị dâu mình, anh thích em ở bên cạnh anh hơn.” Anh ta ghé sát mặt tới, vừa mờ ám vừa tà ác “Dừng!” Thiên Nhã ngăn anh ta đúng lúc Giọng điệu này quá ngả ngớn, nếu như lời nói ra có thể cấu thành tội thì anh ta chắc chắn sẽ là tội phạm nghiêm trọng Lạc Thần Dương chép miệng, nói với giọng ghen ghét: “Được rồi, trêu em chút thôi, không cần để1ý tới anh.” Đỉnh đầu Thiên Nhã có một đàn quạ đen bay qua Nói thật, cô thật sự không để ý anh ta đâu, không hề-
Thể loại
- Bách Hợp
- Cổ Đại
- Cung Đấu
- Đam Mỹ
- Dị Giới
- Dị Năng
- Điền Văn
- Đô Thị
- Đoản Văn
- Đông Phương
- Gia Đấu
- Hài Hước
- Hệ Thống
- Huyền Huyễn
- Khác
- Khoa Huyễn
- Kiếm Hiệp
- Lịch Sử
- Light Novel
- Linh Dị
- Mạt Thế
- Ngôn Tình
- Ngược
- Nữ Cường
- Nữ Phụ
- Phương Tây
- Quân Sự
- Quan Trường
- Sắc
- Sủng
- Thám Hiểm
- Tiên Hiệp
- Trinh Thám
- Trọng Sinh
- Truyện Teen
- Việt Nam
- Võng Du
- Xuyên Không
- Xuyên Nhanh
- Dã sử
- Truyện HOT
- Truyện mới
- Truyện hoàn thành
- Blog Truyện