*
Nhưng khi nghe được câu xin lỗi chân thành của anh, tim cô lập tức mềm nhũn Đương nhiên, đây là nếu anh không nói về sau. “Ai nhớ anh, đừng tự mình đa tình.” Thiên Nhã đỏ mặt, nói lời phủ nhận trái với lòng mình Ôi, cô thừa nhận, tuy là cô có nhớ anh, thỉnh thoảng lại vô thức nghĩ tới anh nhưng cô không thể thẳng thắn nói ra được. “Em trách anh, đúng không?” Lạc Thần Hi hứng thú liếc nhìn Thiên Nhã đang chu môi, dù giờ cô chưa phát hiện ra mình có hành động đáng yêu này. “Anh là Chủ tịch, công việc hàng ngày bận rộn, phần làm cấp dưới như em đâu có tư cách trách cứ.” Thiên Nhã chế giễu không chút do3dự nhưng lại không nhận ra giọng mình chua chát, cực kỳ giống một cô gái đang trách mắng bạn trai bận rộn công việc không quan tâm tới mình. Lạc Thần Hi phì cười: “Thế mà em còn không thừa nhận là nhớ tôi.” Thiên Nhã nghẹn lời, cảm giác như mình đã rơi vào bẫy mà anh giăng Cô mím môi, không thèm nói nữa. Lạc Thần Hi lại vùi mặt vào gáy cô, dụi nhẹ Hơi thở ấm nóng phả vào cổ khiến tim Thiên Nhã run lên Cô hít sâu một hơi, sự nhạy cảm đã bị anh khơi dậy rồi. Cô dùng hai tay nâng mặt anh lên, ý định ban đầu là muốn kéo mặt anh ra, duy trì khoảng cách an toàn với bản thân, nhưng không ngờ2con ngươi dịu dàng như nước ấy lại kéo cô ngã vào trong, không thể thoát ra, không thể tỉnh lại. Nhiệt độ ở hai bàn tay mềm mại truyền tới mặt anh, anh nhẹ nhàng chà xát chúng, khuôn mặt tuấn tú tiến lại gần Khuôn mặt anh càng lúc càng phóng to trong mắt cô, tim cô đập nhanh như hươu chạy loạn, tại cũng nóng lên như có lửa đốt Đúng lúc này, chuông điện thoại Thiên Nhã vang lên Không khí mờ ám giữa hai người lập tức bị đông cứng, Lạc Thần Hi bất mãn nhìn cô buông tay lấy điện thoại trong túi xách. “Chắc chắn là tiểu bảo bối gọi cho tôi.” Dường như sợ anh ngăn mình nghe điện thoại, Thiên Nhã vội vàng nói Sau đó,1cô thoát khỏi sự kiềm chế, chui ra khỏi lòng anh. Lạc Thần Hi thấy động tác của cô nhanh gọn như được giải thoát thì từ bất mãn chuyển sang không vui, rồi nghe thấy câu đầu tiên cô nói khi nhận điện thoại, lông mày anh nhíu chặt “Alo, Tử Thích.” Thấy thông tin người gọi, Thiên Nhã liếc nhìn Lạc Thần Hi, bỗng thấy hơi chột dạ Vì thế, cô hạ thấp giọng để nói Nhưng Lạc Thần Hi đã nghe rõ Anh khoanh tay trước ngực, hứng thú nhìn cô chạy ra xa, chột dạ đè thấp giọng nói chuyện điện thoại, khóe miệng anh cong lên một độ cong đẹp mắt Anh đi tới tủ rượu, rót hai ly rượu vang đỏ rồi đặt lên bàn trà ngồi xuống sofa,1chậm rãi thưởng thức-
Thể loại
- Bách Hợp
- Cổ Đại
- Cung Đấu
- Đam Mỹ
- Dị Giới
- Dị Năng
- Điền Văn
- Đô Thị
- Đoản Văn
- Đông Phương
- Gia Đấu
- Hài Hước
- Hệ Thống
- Huyền Huyễn
- Khác
- Khoa Huyễn
- Kiếm Hiệp
- Lịch Sử
- Light Novel
- Linh Dị
- Mạt Thế
- Ngôn Tình
- Ngược
- Nữ Cường
- Nữ Phụ
- Phương Tây
- Quân Sự
- Quan Trường
- Sắc
- Sủng
- Thám Hiểm
- Tiên Hiệp
- Trinh Thám
- Trọng Sinh
- Truyện Teen
- Việt Nam
- Võng Du
- Xuyên Không
- Xuyên Nhanh
- Dã sử
- Truyện HOT
- Truyện mới
- Truyện hoàn thành
- Blog Truyện