*
Chân anh vung lên tạo thành một đừng cong đẹp đẽ, có thứ gì đó rơi “loảng xoảng” trên mặt đất, là tiếng dao găm rơi xuống. “Mày!” “Muốn chết?” Giọng nói của Lạc Thần Hi âm trầm, khủng bố. Nương theo ánh sáng mờ mờ của nhà gỗ, anh đấm cho người đàn ông trung niên đó một phát. Cú đấm thứ hai chuẩn bị vung lên thì động tác của anh dừng lại. Anh bị đập mạnh một cái từ phía sau, trước mắt tối sầm rồi ngã xuống. Thiên Nhã ném luôn bình hoa đang cầm trong tay, nhìn Lạc Thần Hi đang nằm dưới chân mình, hoảng sợ. “Cha.” Cô buông bình hoa, kêu lên. Người đàn ông trung niên bị đánh đang dựa vào tường đột nhiên cứng đờ người: “Chúng ta đi!” Mười mấy người lập tức nhảy ra ngoài bằng3đường cửa sổ. “Cha! Cha!” Thiên Nhã đuổi tới phía trước cửa sổ, nhìn bóng đen đó biến mất sau rừng cây. Tấm lưng kia, rõ ràng là cha! Lòng Thiên Nhã rất hoang mang. Cha? Có thật là cha không? Đúng vậy, rõ ràng là cha, cha chưa chết! Cha còn sống! Nhưng, sao cha lại muốn ám sát Lạc Thần Hi? Tại sao cha lại xuất hiện ở đây? “Lạc Thần Hi, tên khốn khiếp nhà mày!” Âm thanh quen thuộc đó còn quanh quẩn bên tai cô. Đúng vậy! Khi nghe thấy giọng nói này cô đã xác định người đó là cha. Vốn cô định dùng bình hoa để đập tên áo đen tập kích Lạc Thần Hi nhưng không ngờ rằng người đó lại là cha. Cô chậm rãi tới gần và cảm thấy bóng dáng kia rất quen thuộc.2Nghe thấy ông tức giận hô như thế, tay cô cứng đờ lại giữa không trung. Mắt thấy Lạc Thần Hi chuẩn bị áp cha cô vào tường mà ra tay nên cô liền dùng bình hoa đập vào lưng Lạc Thần Hi. Nghĩ tới đây, Thiên Nhã hít khí lạnh. Cô tự bịt miệng mình lại, dáng vẻ như không thể tin được. Lạc Thần Hi, Lạc Thần Hi bị cô đánh ngất xỉu. Bây giờ anh còn đang ở trong nhà gỗ! Thiên Nhã chạy vọt vào trong nhà gỗ thì trông thấy cảnh tượng làm tim cô như bị dao cắt. Cả người cô ngã vào bóng đêm dài vô tận. Người Lạc Thần Hi chảy đầy máu, trên bả vai còn cắm một con dao. Khuôn mặt mấy nhân viên ở khu nghỉ dưỡng đầy bối rối. Nhìn thấy Thiên1Nhã trở về, quản lý đi lên hỏi cô: “La tiểu thư, cô không sao chứ? Chủ tịch Lạc bị đâm hai nhát dao, xe cấp cứu đang trên đường tới đây.” “Chủ tịch, Chủ tịch. Anh không thể gặp chuyện gì được.” Trong xe cấp cứu, Thiên Nhã cầm lấy tay Lạc Thần Hi. Khuôn mặt đẹp trai kia giờ đã trắng bệch như tờ giấy, ngay cả môi cũng không còn màu máu. Đôi mắt sâu thẳm và con ngươi mê người đang khép chặt, hàng lông mi xinh đẹp nằm im, tựa như anh sẽ chìm vào giấc ngủ mãi như thế.-
Thể loại
- Bách Hợp
- Cổ Đại
- Cung Đấu
- Đam Mỹ
- Dị Giới
- Dị Năng
- Điền Văn
- Đô Thị
- Đoản Văn
- Đông Phương
- Gia Đấu
- Hài Hước
- Hệ Thống
- Huyền Huyễn
- Khác
- Khoa Huyễn
- Kiếm Hiệp
- Lịch Sử
- Light Novel
- Linh Dị
- Mạt Thế
- Ngôn Tình
- Ngược
- Nữ Cường
- Nữ Phụ
- Phương Tây
- Quân Sự
- Quan Trường
- Sắc
- Sủng
- Thám Hiểm
- Tiên Hiệp
- Trinh Thám
- Trọng Sinh
- Truyện Teen
- Việt Nam
- Võng Du
- Xuyên Không
- Xuyên Nhanh
- Dã sử
- Truyện HOT
- Truyện mới
- Truyện hoàn thành
- Blog Truyện