*
Xe đi lên trên đỉnh núi. Trên bầu trời thoáng đãng có thể thấy mấy vì sao đang sáng lên, ở chân trời có vầng trăng cong cong bé nhỏ hơi tối. Ở góc nhìn này, thành phố A dưới chân núi có cảnh đêm đẹp như tranh vẽ, giống như một mảnh đất mang sắc màu tô cho nền trời đêm càng thêm rực rỡ, hết sức xinh đẹp tráng lệ. Trần xe từ từ mở ra, gió nhẹ hiu hiu trên đỉnh núi phả vào mặt, cực kỳ thoải mái. Bốn phía xung quanh hoàn toàn yên tĩnh, loáng thoáng nghe thấy cả tiếng côn trùng kêu. Trước mặt là một màu tối đen nhưng vì đang ở bên cạnh anh nên3cô có cảm giác vô cùng an toàn. “Đẹp không?” Anh nhìn cảnh đêm, rồi nghiêng mặt sang nhìn Thiên Nhã, hỏi. Thiên Nhã gật đầu: “Thành phố A thay đổi rất nhiều, không ngờ nhìn từ nơi này lại thấy xinh đẹp như này.” Lúc còn đi học, cô cũng từng đi tới núi Vân Khê. Khi đó, người cùng cô trèo lên đỉnh núi là đàn anh mà cô yêu thầm đã lâu. Mà Lạc Thần Hi lại là đàn anh của anh ta nữa, không nghĩ tới nhờ thông qua người đó mà cô và người đàn ông trước mặt này lại dây dưa với nhau. Nghĩ tới đây, cô cười, trong tiếng cười mang theo một chút bất đắc dĩ, nhưng nhiều2hơn là cảm giác hạnh phúc. Bởi vì đêm đó, ông trời đã ban cho cô món quà tốt nhất, La Tiểu Bảo, là người mà cô yêu nhất. Lạc Thần Hi nhìn vì sao sáng, nụ cười của anh dịu dàng như tranh vẽ. Bỗng, dưới thân có cảm giác nóng nực, làm cho thân thể anh có chút luống cuống bất an. Anh cúi người hôn cô. Cái hôn này đặc biệt dịu dàng nhưng không mất đi sự bá đạo. Thiên Nhã bị anh hôn tới suýt ngất, bối rối đáp lại. Có một số việc, biết rõ bản thân không thể nhưng lại không khống chế được bản thân. Có đôi khi nhận ra bản thân đang như con thiêu thân lao đầu1vào lửa nhưng lại không thể buông tay, bay người vượt qua. Đây là sự miêu tả chính xác nhất đối với anh hiện tại sao? “Ưm.” Mãi tới khi sắp không thở nổi, Thiên Nhã mới khẽ kêu một tiếng, đẩy nhẹ anh ra. Ánh mắt anh dịu dàng như nước, con ngươi đẹp đẽ sâu thẳm đó sáng tựa như sao trên trời. Nó dừng lại để cô rơi vào, say mê trong hồ nước của anh, không cách nào tỉnh lại. “Chủ… Chủ tịch.” Mặt cô hơi nóng lên. Không thể tin được vừa rồi thế mà cô lại đáp lại anh, cô lại bị anh mê hoặc nặng rồi! Không nghĩ được cái gì cả! Cô không thể như vậy. “Honey, kêu như thế.” Anh1nói thầm bên tai cô, dùng đầu lưỡi mơn trớn trêu chọc vành tai trắng mềm. Hơi thở nóng rực của anh phả ra làm Thiên Nhã tê dại, sắp không kìm được mà đứng lên. Anh đã sớm có phản ứng. Thiên Nhã trước mắt tựa như con mèo nhỏ dễ bảo làm người ta chỉ muốn ăn sạch, anh muốn lập tức hung hăng áp cô xuống, một lần rồi lại một lần nữa.-
Thể loại
- Bách Hợp
- Cổ Đại
- Cung Đấu
- Đam Mỹ
- Dị Giới
- Dị Năng
- Điền Văn
- Đô Thị
- Đoản Văn
- Đông Phương
- Gia Đấu
- Hài Hước
- Hệ Thống
- Huyền Huyễn
- Khác
- Khoa Huyễn
- Kiếm Hiệp
- Lịch Sử
- Light Novel
- Linh Dị
- Mạt Thế
- Ngôn Tình
- Ngược
- Nữ Cường
- Nữ Phụ
- Phương Tây
- Quân Sự
- Quan Trường
- Sắc
- Sủng
- Thám Hiểm
- Tiên Hiệp
- Trinh Thám
- Trọng Sinh
- Truyện Teen
- Việt Nam
- Võng Du
- Xuyên Không
- Xuyên Nhanh
- Dã sử
- Truyện HOT
- Truyện mới
- Truyện hoàn thành
- Blog Truyện