*
“Cha, cha có cảm thấy chuyện này...” Lạc Dương Hiên đi theo phía sau, ánh mắt giảo hoạt. Cụ Lạc xua tay: “Chân tướng sự việc còn chờ điều tra. Nếu như ta điều tra ra được kẻ nào ăn gan hùm mật gấu dám động vào người nhà họ Lạc thì ta sẽ giết hắn ngay lập tức.” Khuôn mặt cụ Lạc trở nên âm trầm đáng sợ, cả người tỏa ra khí thế lạnh lẽo mà dữ tợn. Vợ chồng Lạc Dương Hiên nhìn thấy cụ Lạc khẩn trương vì con trai mình như thế, hai người trao đổi với nhau bằng ánh mắt sung sướng. “Cha, con thấy việc này nhất định là do Lạc Thần Hi giở trò quỷ, không thì...” Tạ3Phương Phi đắc ý, vênh váo. Bà ta muốn mượn cơ hội này gắn tội danh cho Lạc Thần Hi, mặc kệ có phải anh làm hay không thì tội danh này đã cố định thuộc về anh. Bước chân cụ Lạc dừng lại. Cụ quay mặt dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm Tạ Phương Phi, làm cho Tạ Phương Phi sợ tới mức không tự chủ được mà lùi lại một bước, nhận ra mình đã nói nhầm rồi. “Cha, ý của con là...” “Việc này hai người đừng nhúng tay. Người của ta sẽ điều tra manh mối, bây giờ đi xem vết thương của Lạc Thần Dương đã.” Giọng nói của cụ không lớn nhưng đủ để làm người khác khiếp2sợ, làm tim Tạ Phương Phi đập chậm nửa nhịp. Cụ nói xong thì tự mình chống gậy đi tới phòng bệnh của Lạc Thần Dương. Lạc Dương Hiên nhìn Tạ Phương Phi bằng ánh mắt trách cứ. Nhìn chuyện tốt mà bà làm đi! Người phụ nữ này đúng là thiếu kiên nhẫn! “Chủ tịch, anh buông tay được rồi.” Bên này, Lạc Thần Hi đã kéo thẳng Thiên Nhã tới bãi đỗ xe. Thiên Nhã đi theo sau lưng anh, nhìn chằm chằm vào tay anh, nhiệt độ từ lòng bàn tay truyền tới rõ ràng như vậy, tựa như đang chầm chậm chảy vào lòng cô. Thế nhưng, hai người họ không nên thế này. Lạc Thần Hi dừng bước, buông tay cô ra. Sau1đó, anh cầm chìa khóa lên mở cửa xe, ý bảo cô lên xe, không cho cô chút thời gian nào để từ chối. La Thiên Nhã, không được, tự mình gọi xe về là được rồi. Trong lúc Thiên Nhã đang do dự, anh đã đưa tay kéo lấy cô. Hai tay anh đặt bên hông cô, hai người gần như dán sát vào nhau. Hơi thở của anh kề sát phía trên đầu khiến tim cô đập loạn như hươu chạy. “Nếu em không muốn bị ép làm "gái" thì tốt nhất là nói cho tôi biết. Mặc dù tôi nói mình sẽ đợi em nhưng em không nên thách thức tính nhẫn nại của tôi.” Lạc Thần Hi nói bên tai cô, hơi1thở nóng rực mập mờ bao quanh. Thiên Nhã cứng đờ, anh nói mập mờ như vậy làm mặt cô đỏ tới tận mang tai. Cô ngước mắt lên nhìn vào con ngươi đen nhánh như đang gợn từng đợt sóng xuân. Không biết tại sao, cô lại cúi đầu, ánh mắt nhìn thẳng vào khuôn ngực rộng lớn của anh: “Chủ tịch, chúng ta không nên thế này.”-
Thể loại
- Bách Hợp
- Cổ Đại
- Cung Đấu
- Đam Mỹ
- Dị Giới
- Dị Năng
- Điền Văn
- Đô Thị
- Đoản Văn
- Đông Phương
- Gia Đấu
- Hài Hước
- Hệ Thống
- Huyền Huyễn
- Khác
- Khoa Huyễn
- Kiếm Hiệp
- Lịch Sử
- Light Novel
- Linh Dị
- Mạt Thế
- Ngôn Tình
- Ngược
- Nữ Cường
- Nữ Phụ
- Phương Tây
- Quân Sự
- Quan Trường
- Sắc
- Sủng
- Thám Hiểm
- Tiên Hiệp
- Trinh Thám
- Trọng Sinh
- Truyện Teen
- Việt Nam
- Võng Du
- Xuyên Không
- Xuyên Nhanh
- Dã sử
- Truyện HOT
- Truyện mới
- Truyện hoàn thành
- Blog Truyện