*
“Chủ tịch bị thương, bảo tôi giúp anh ấy tắm.” Thiên Nhã lại thành thật trả lời, những câu nói thật này không nghi ngờ gì đã thêm dầu vào lửa, là đang tuyên chiến với Hạ Vân Cẩm. “Hừ, anh ấy không có tay chắc? Tại sao muốn cô cởi áo giúp chứ?!” Xem Hạ Vân Cẩm cô ta là trẻ lên ba hay sao? Thiên Nhã không nói nên lời, là người nào đó rõ ràng tay không bị thương, nhưng lại đòi cô cởi đồ giúp. “Rốt cuộc là ai đã cho cô loại quyền này, không biết liêm sỉ đến thế đi dụ dỗ chồng người khác! “Đủ rồi, la hét cái gì?” Lạc Thần Hi không vui lên tiếng. “Cô ra ngoài! Ra ngoài!” Hạ Vân Cẩm tức đến mức ngay cả sắc mặt khó coi của Lạc Thần Hi cũng không thèm quan tâm nữa, nếu cô ta còn không thể hiện chủ quyền một chút chắc người phụ nữ này càng được nước làm tới. “Đứng lại.” Lạc Thần Hi thu vào tầm mắt biểu cảm vội vàng rời đi của cô, ánh mắt lướt qua một tia giận dữ, vươn tay ngăn cô. Thiên Nhã tiến không được lùi không xong, chỉ đành cúi đầu xem thử có cái lỗ nào chui vào được hay không. “Cô qua đấy.” Lạc Thần Hi ra hiệu Hạ Vấn Cẩm đến gần mình. Hạ Vân Cẩm giận đến nghiến răng nghiến lợi lúc này hơi thảng thốt, nhìn sắc mặt u ám của Lạc Thần Hi, lòng nảy sinh sợ sệt. “Một, qua đây, hai, ra ngoài!” Hạ Vân Cẩm nghiến răng nghiến lợi hơi ngây người, nhìn Lạc Thần Hi sắc mặt u ám, trong lòng sợ hãi. “Một, bước qua đây, hai, cút ra ngoài!” Lạc Thần Hi hạ lệnh lần nữa. Hạ Vân Cẩm ngoan ngoãn tiến lên trước hai bước. “Cô trăm phương nghìn kế không phải để xem cảnh này sao? Hiện tại chúng tôi làm cho cô xem.” Vừa dứt lời, Lạc Thần Hi ôm Thiên Nhã vào trong lòng, sau khi bốn phiền môi áp chặt vào nhau, Lạc Thần Hi càng làm càn gặm cắn cánh môi anh đào của cô một trận. Hạ Vân Cẩm không dám tin trợn to mắt, tức đến toàn thân run rẩy. Không dừng bị hôn một cách ngang ngược, Thiên Nhã hoảng hốt dùng hết sức đẩy anh ra, che miệng chạy ra ngoài như bỏ trốn, Lạc Thần Hi hai chân bị thương bị đẩy sang một bên, suýt nữa đã ngã xuống sàn. Sắc mặt Hạ Vân Cẩm hết xanh rồi trắng, nghiến răng nghiến lợi cũng giận dỗi bỏ đi theo. Lạc Thần Hi ngây người tại đó, trong mắt hiện lên bóng lưng ấm ức rời khỏi của Thiên Nhã khi nãy, buồn bực bứt tóc, siết chặt nắm đấm đánh lên bồn tắm. Sáu năm trước, sau khi anh bị thương vì tai nạn xe tỉnh lại, cô ta ngồi trước giường bệnh của anh, nói rằng: “Thần Hi, anh tỉnh lại thì tốt rồi, em và con của chúng ta không thể không có anh.” Anh nhìn cô ta quyết một lòng với mình trước mắt, nhìn phần bụng đã hơi nhô cao của cô ta, quyết định vì đứa bé lấy cô ta về nhà.-
Thể loại
- Bách Hợp
- Cổ Đại
- Cung Đấu
- Đam Mỹ
- Dị Giới
- Dị Năng
- Điền Văn
- Đô Thị
- Đoản Văn
- Đông Phương
- Gia Đấu
- Hài Hước
- Hệ Thống
- Huyền Huyễn
- Khác
- Khoa Huyễn
- Kiếm Hiệp
- Lịch Sử
- Light Novel
- Linh Dị
- Mạt Thế
- Ngôn Tình
- Ngược
- Nữ Cường
- Nữ Phụ
- Phương Tây
- Quân Sự
- Quan Trường
- Sắc
- Sủng
- Thám Hiểm
- Tiên Hiệp
- Trinh Thám
- Trọng Sinh
- Truyện Teen
- Việt Nam
- Võng Du
- Xuyên Không
- Xuyên Nhanh
- Dã sử
- Truyện HOT
- Truyện mới
- Truyện hoàn thành
- Blog Truyện