*
“Cậu cũng thấy vậy sao? Tốt quá rồi! Nhưng hình như anh họ không vui lắm.” Giọng nói bên kia điện thoại bỗng thấp đi vài phần, cảm giác như có đôi chút hụt hẫng. “Sao có thể, Tử Thích chẳng có lý do gì không vui cả.” Thiên Nhã không nhịn được ngáp một cái “Thật không? Vậy cậu có vui lòng không?” Giọng Karen như thể cô đang ngồi trên tàu lượn siêu tốc, lúc trầm lúc bổng Vẻ mặt Thiên Nhã mông lung: “Đương nhiên tớ vui lòng rồi! Đây không phải là chuyện tốt sao?” Cô thật sự không tìm thấy lý do nào khiến mình không vui cả, với lại cô có vui hay không thì đã sao? Đó là cuộc đời của người khác mà “Ha ha, cảm ơn nha Thiên Nhã! Hôm nay bọn mình hãy chơi thật vui nhé?” “Ừm.. Được chứ.” Cô thật sự có chút không chống đỡ nổi sự nhiệt tình của Karen. “Thiên Nhã ơi! Bọn mình đi ăn bữa sáng thật ngon trước đi! Ơ, chủ quỷ nhỏ này cũng muốn đi cùng sao?” Lúc Karen nhìn thấy La Tiểu Bảo ở phía sau Thiên Nhã thì trên mặt hiện lên biểu cảm khó tiếp nhận nổi Cậu bé mặc đồng phục học sinh đáng yêu, lườm có một cái, nói: “Làm ơn đi, người ta không thèm đi chơi với cô đâu, ma mi Thiên Nhã, con đi học đấy, hôm nay mẹ cứ đi chơi cho vui vẻ, còn nữa, nếu như bị Karen bắt nạt, nhớ gọi điện thoại cho con trước tiên nha.” Cậu bé bày ra vẻ mặt như ông cụ non dặn dò Thiên Nhã. Thiên Nhã nghe cậu nói, vừa giận vừa buồn cười: “Con nói gì vậy, chị Karen sẽ không bắt nạt mẹ đâu Mẹ và Karen là bạn mà.” Karen nhìn cậu nhóc bằng vẻ đắc ý: “Nghe thấy chưa? Bọn chị là bạn đấy, chú quỷ nhỏ mắc bệnh đa nghi ạ.” Nói xong cô còn làm mặt quỷ với La Tiểu Bảo. La Tiểu Bảo làm mặt quỷ đáp trả trông còn dễ thương hơn: “Thật là một bà dì ấu trĩ.” “Bé cưng, con nên gọi là chị Karen.” Thiên Nhã dịu dàng sửa lại bằng giọng quở trách “Cô ấy là bà dì.” La Tiểu Bảo gọi ngược lại. Karen không chịu nổi, nói: “Thôi vậy! Em gọi Karen thì hơn, đổ quỷ nhỏ, cùng lên xe đi, chị đưa em đi học luôn.” Cô là người lớn sẽ không chấp trẻ con. La Tiểu Bảo tỏ vẻ xem thường: “Thôi, tôi thích tự mình đi học, bởi vì tôi không ấu trĩ như cô, cô phải chăm sóc tốt cho ma mi của tôi đó, bằng không tôi sẽ tìm cô tính sổ, tạm biệt ma mi, con đi học đây.” Cậu tặng cho Thiên Nhã một cái hôn gió, sau đó bắt một chiếc taxi rồi lên xe Nghe cậu bé nói lời châm chọc, Karen trợn tròn mắt Thiên Nhã bước lên xe mà vẻ mặt đầy áy náy: “Thật ngại quá, tớ thay bé cưng xin lỗi cậu, nó là vậy đó, bị tớ chiều hư rồi, tính cách nhiều khi cũng khiến người khác giật mình.” Karen nhìn cô với vẻ mặt không sao cả: “Cậu xin lỗi gì chứ, chuyện này có gì đâu, trẻ con đều như vậy mà.” Có điều chú quỷ nhỏ này cũng giỏi chọc tức người khác quá rồi.. Nhỏ tuổi mà tinh ranh Karen dẫn Thiên Nhã vòng quanh nội thành, ăn uống vui chơi đến tối Thiên Nhã mệt mỏi không đi nổi nữa, ngồi trong nhà hàng, chờ bữa tối được mang lên-
Thể loại
- Bách Hợp
- Cổ Đại
- Cung Đấu
- Đam Mỹ
- Dị Giới
- Dị Năng
- Điền Văn
- Đô Thị
- Đoản Văn
- Đông Phương
- Gia Đấu
- Hài Hước
- Hệ Thống
- Huyền Huyễn
- Khác
- Khoa Huyễn
- Kiếm Hiệp
- Lịch Sử
- Light Novel
- Linh Dị
- Mạt Thế
- Ngôn Tình
- Ngược
- Nữ Cường
- Nữ Phụ
- Phương Tây
- Quân Sự
- Quan Trường
- Sắc
- Sủng
- Thám Hiểm
- Tiên Hiệp
- Trinh Thám
- Trọng Sinh
- Truyện Teen
- Việt Nam
- Võng Du
- Xuyên Không
- Xuyên Nhanh
- Dã sử
- Truyện HOT
- Truyện mới
- Truyện hoàn thành
- Blog Truyện