Truyện tranh >> Cưng Chiều Cô Vợ Đanh Đá >>Chương 147: Nhảy Xuống Từ Chỗ Này

Cưng Chiều Cô Vợ Đanh Đá - Chương 147: Nhảy Xuống Từ Chỗ Này


*

Có một điều chắc chắn đó là anh ta bị điên, nếu không thì sao lại đùa giỡn với mạng sống của mình để thực hiện cú drift, lái xe mà chẳng khác nào đang điều khiển máy bay như thế!

Trên đường lớn, Thiên Nhã vịn xe, nôn đến quặn bụng

Lạc Thần Hi dựa ở đầu xe, mang nét mặt của người vừa thực hiện xong một trò đùa quái đản, hỏi trong “lo lắng”: “Sao rồi? Đã nôn đủ chưa?” Cái tên biến thái này..

“Anh vô lại!” Thiên Nhã vịn xe, yếu ớt mắng, quả thật chẳng khác nào vừa ngồi một chuyến tàu lượn siêu tốc, choáng váng cả đầu óc, đáng thương cho bữa tối mà cô chỉ ăn được một chút, đều bị nôn ra hết

“Dám mắng sếp như thế, lẽ nào cứ muốn bỏ mạng nơi hoang vắng?” Lạc Thần Hi hỏi với vẻ mặt uy hiếp

Thoáng nhìn đèn đường lờ mờ ở hai bên con đường lớn mênh mông vô tận, Thiên Nhã hít vào một ngụm khí lạnh, nhớ lại đêm mưa ấy, cổ bị anh ta bỏ rơi ở một nơi như thế, sau đó lạnh đến mức ngất đi..

Anh ta tuyệt đối có thể làm ra chuyện như vậy

“Thế nào? Muốn tôi đưa cô về, thì nhận sai trước đã.” Nhìn thấy nét mặt sợ sệt của cô, Lạc Thần Hi rất là đắc ý.

“Vô lại.” Thiên Nhã nhỏ giọng mắng.

“Gì?” Anh vờ như không nghe thấy.

“Tôi nói anh...”

Anh trừng cô

“Tôi không nói gì cả!” Phụ nữ giỏi phải biết tránh đi cái hại trước mắt, cô đã tiếp thu được một bài học rồi,

Cái tên này, lần nào cũng thể! Đáng ghét! “Vậy thì tốt, lên xe.” Lạc Thần Hi làm một tư thế “mời”, nể tình hôm nay cô bị chơi khăm đến không thể tả nổi, hơn nữa còn là anh cố tình, anh đành tha thứ cho cô một lần vậy

Tuy rất không muốn lại phải ngồi lên “chiếc xe bay” của anh, nhưng một cô gái bước đi một mình trên con đường này vào đêm tối mịt mù như thế, vẫn là quá đáng sợ rồi, đoán chừng cô còn chưa kịp đợi cứu binh đến, thì đã..

Xe chạy một lúc lâu, mới về đến khu Vân Thành,

“Ùng ục ùng ục.” Bụng của cô không yên phận mà kháng nghị thành tiếng

Lạc Thần Hi cong khóe môi, dừng xe ở quán nhỏ bán mì sợi: “Muốn ăn một bát không?” Anh nhìn bụng của cô và hỏi, như đang nói chuyện với cái bụng

“Ùng ục ùng ục.” Bụng cô giúp cô trả lời câu hỏi của anh

Thiên Nhã thầm trách cái bụng của mình không yên phận, sau đó thì không kìm nổi sự ngạc nhiên vì tên này lại có thể chủ động cùng cô đến quán nhỏ ấy để ăn mì? Không phải chứ, chắc chắn là thần kinh anh ta gặp vấn đề, nếu không thì chính là đã thay tính đổi nết.

Quán mì sợi nhỏ bé bởi vì có một người điển trai như Lạc Thần Hi vào ngồi mà trở nên sôi nổi

Hai vợ chồng ông chủ và những vị khách khác cũng nhận ra anh chính là Chủ tịch của Tập đoàn Lạc Thần, cũng chính là người đại diện của khu Vân Thành hiện giờ

Mọi người mới kinh ngạc phát hiện, thì ra Thiên Nhã lại có thể làm ở Tập đoàn Lạc Thần, hơn nữa còn là trợ lý của Chủ tịch Lạc.

“Đúng, cô ta là trợ lý riêng của cháu.” Lạc Thần Hi cố tình nhấn mạnh từ “riêng”, như đang long trọng giới thiệu một sản phẩm

Thiên Nhã toát mồ hôi, giọng điệu này nghe như cô rất hữu dụng vậy.

Thiên Nhã nhìn Lạc Thần Hi trò chuyện vài câu với các hàng xóm, trông như tâm trạng anh ta đang rất tốt, điệu bộ rất vui vẻ

Đến khi cô cúi đầu nhìn vết rượu vang vẫn còn chưa khô trên quần áo của mình thì đột nhiên sực tỉnh.

“Cô nhìn cái gì, còn không ăn nhanh.” Lạc Thần Hi thấy vẻ bừng tỉnh của Thiên Nhã, nghiệm mặt nói.

Cưng Chiều Cô Vợ Đanh Đá - Chương 147: Nhảy Xuống Từ Chỗ Này