*
Kha Tử Thích ngồi thẳng người, nói bằng giọng điệu mang chút hàm ý cảnh cáo: “Bình thường anh nói chuyện như thế này với cô ấy ư?” Nhìn người phụ nữ mà mình nâng niu trong lòng bàn tay như châu báu bị người đàn ông khác sai bảo như vậy, cảm giác này thật.. ***, khiến người khác bức bối Lạc Thần Hi bỗng chốc nhìn chằm chằm vào mặt của Kha Tử Thích, nói như lẽ đương nhiên: “Chẳng lẽ nói như vậy là phạm pháp sao?” Hoàn toàn mang dáng vẻ “anh làm gì được tối“. Kha Tử Thích chợt tối sầm mắt, Lạc Thần Hi cũng nhìn anh ta, ánh mắt đầy khiêu khích và châm chọc, hai người lại đấu mắt với nhau Thiên Nhã đỡ trán, trời ơi, ai đó hãy tới cứu cô đi, mau khiến hai người đàn ông này rời khỏi nơi này đi, nếu không sẽ có chiến tranh xảy ra mất “Đầu của em, đau quá...” Cô đỡ đầu mình, nói với vẻ mặt “đau đớn”, Hai người đàn ông hướng ngay ánh mắt về phía cô, giả chết lúc cần thiết, chắc cũng không tính là phạm pháp đâu nhỉ. Nhưng Thiên Nhã nhanh chóng nhận ra giả chết không phải là một cách tốt. “Em uống ly trà giải rượu này đi.” Kha Tử Thích bưng trà đến, sau đó xoa trán cho cô. Nên uống trà này hay không đây, nếu uống nó, chắc cô sẽ bị ánh mắt của Lạc Thần Hi giết mất, bởi anh đang ở đối diện, nhìn cô bằng ánh mắt uy hiếp. Thôi vậy, cô đầu hàng. “Em không sao, bỗng nhiên lại hết đau rồi.” Thiên Nhã cười khan vài tiếng, trông còn khó coi hơn cả khóc. Khó khăn lắm cuối cùng hai người đàn ông này đã nhận ra mình cần phải rời khỏi nơi này. “Cô còn ngây người ra đó làm gì, không đi làm sao?” Hôm nay cũng không phải cuối tuần, mà cho dù là cuối tuần, thì hôm nay cô cũng phải đi làm, ai bảo hôm qua cô trốn việc đi làm “chuyện riêng”, hơn nữa còn là “chuyện riêng” khiến anh cực kỳ không thoải mái. “Để anh đưa em đi làm.” Kha Tử Thích nói. Vẻ mặt Lạc Thần Hi lập tức chuyển sang biểu cảm đúng kiểu “anh là cái thá gì”, nói: “Anh thuận đường?” “Chuyện ấy quan trọng sao?” Kha Tử Thích tỏ vẻ không quan tâm, đáp “Đương nhiên không, điều quan trọng ở đây là cô ấy không thể ngồi xe của anh, mà phải ngồi của tôi, ok?” Anh nói xong liền “xách” Thiên Nhã lên bước ra ngoài. “Tử Thích, vậy em đi làm trước đây.” Thật ra là cô bị ép buộc... “Chắc.. chắc tối qua tôi không phạm phải sai lầm nào không thể tha thứ chứ?” Ngồi trên xe Lạc Thần Hi, Thiên Nhã nhìn gương mặt âm u của anh, sợ sệt nói “Hôm qua tôi mặc thế nào?” Hỏi một đằng, anh trả lời một nẻo, Thiên Nhã cố gắng nhớ lại: “Hình như là một chiếc áo khoác màu xanh đậm.” Hơn nữa còn là loại có giá trên trời.-
Thể loại
- Bách Hợp
- Cổ Đại
- Cung Đấu
- Đam Mỹ
- Dị Giới
- Dị Năng
- Điền Văn
- Đô Thị
- Đoản Văn
- Đông Phương
- Gia Đấu
- Hài Hước
- Hệ Thống
- Huyền Huyễn
- Khác
- Khoa Huyễn
- Kiếm Hiệp
- Lịch Sử
- Light Novel
- Linh Dị
- Mạt Thế
- Ngôn Tình
- Ngược
- Nữ Cường
- Nữ Phụ
- Phương Tây
- Quân Sự
- Quan Trường
- Sắc
- Sủng
- Thám Hiểm
- Tiên Hiệp
- Trinh Thám
- Trọng Sinh
- Truyện Teen
- Việt Nam
- Võng Du
- Xuyên Không
- Xuyên Nhanh
- Dã sử
- Truyện HOT
- Truyện mới
- Truyện hoàn thành
- Blog Truyện