Đám xã hội đen vây kín lối ra, như là không có lệnh của cậu chủ hắc đạo, sẽ không cho qua.
“Kính mời Chủ tịch Lạc ra ngoài.” Đám xã hội đen nghe vậy, mới nhao nhao nhường đường, nét mặt vừa giận vừa sợ. Lạc Thần Hi hừ lạnh một tiếng, dẫn theo mấy chục người mặc đồ đen đi ra ngoài. “Đại ca, tên Lạc Thần Hi này thật kiêu căng, chúng ta có cần...” Tên xã hội đen cầm đầu hỏi dò.” Người sau bức bình phong giơ tay lên, nói: “Không cần đâu, khi thời điểm đến, tôi khắc sẽ ra tay.” Những tên xã hội đen đưa mắt nhìn nhau, bị người khác giẫm lên đầu cũng không hó hé một tiếng thật chẳng giống cậu chủ hắc đạo oai2phong một cõi, chẳng lẽ vì người này là Lạc Thần Hi tiếng tăm hiển hách sao, bọn chúng trao đổi ánh mắt với nhau, nói không chừng đại ca đang mưu tính chuyện gì đó. Thiên Nhã ngồi ở bàn làm việc lơ đãng gõ văn kiện, chốc chốc lại nhìn sang cửa lớn văn phòng. “Chào, em đang nhìn gì đấy? Chắc không phải trông ngóng anh của anh về đó chứ?” Lạc Thần Dương không biết từ đầu xuất hiện, trêu cô bằng giọng oang oang. Những người gần đó đều nhìn qua, Thiên Nhã cảm giác như bị nói trúng nỗi lòng, lườm Lạc Thần Dương một cái: “Phó Chủ tịch đừng nói linh tinh.” Nhưng mặt cô lại không kìm được mà nóng lên. “Này, đến giờ cơm trưa7rồi, cùng đi ăn nhé.” Lạc Thần Dương thoáng nhìn đồng hồ đeo tay, nói. Thiên Nhã không vui đáp: “Tôi không đi, anh đi đi.” Lạc Thần Dương nhìn cô và cảm thán: “Chậc chậc, xem thái độ em kìa, chắc không phải đang nghĩ mình là cô nàng bị thương ngóng trông chồng về đó chứ? Thành ra chẳng thèm quan tâm cơm nước gì nữa.” Vừa nói khích xong, quả nhiên có hiệu quả, Thiên Nhã thoáng nhìn các nhân viên nhao nhao đi ăn cơm, nói: “Đi thì đi.” Lạc Thần Dương nở nụ cười của người đạt được mục đích, bước tới định khoác vai cô: “Đi thôi, anh mời em ăn một bữa thật ngon.” Thiên Nhã vội nhún nhường: “Phó Chủ tịch đừng khách sáo, chúng ta thân9ai nấy lo thì hơn.” Cô và tươi cười nói. Lạc Thần Dương bày ra biểu cảm tổn thương: “Nhìn đi, có anh của anh rồi thì ngay cả người bạn trai này cũng không thèm ngó ngàng nữa.” Thiên Nhã không vui lườm anh ta: “Nói linh tinh gì thế.” Hai người cùng ra khỏi Tập đoàn Lạc Thần, trùng hợp gặp được Karen đang đậu xe ở đó, thấy Thiên Nhã nên cô bước xuống xe. Karen phấn khởi nói: “Thiên Nhã, tớ biết cậu đến giờ nghỉ trưa, cho nên đặc biệt qua đây tìm cậu cùng ăn trưa này.” Thiên Nhã như nhận được vật quý, gật đầu cười đáp: “Được chứ, bọn mình đi thôi.” Sau đó cô tỏ ra “áy náy” nói với Lạc Thần Dương: “Xin lỗi5nha, tôi...” “Không sao hết, chúng ta có thể cùng ăn, cô Karen, tôi không phiền lòng nếu ăn trưa cùng cô.”-
Thể loại
- Bách Hợp
- Cổ Đại
- Cung Đấu
- Đam Mỹ
- Dị Giới
- Dị Năng
- Điền Văn
- Đô Thị
- Đoản Văn
- Đông Phương
- Gia Đấu
- Hài Hước
- Hệ Thống
- Huyền Huyễn
- Khác
- Khoa Huyễn
- Kiếm Hiệp
- Lịch Sử
- Light Novel
- Linh Dị
- Mạt Thế
- Ngôn Tình
- Ngược
- Nữ Cường
- Nữ Phụ
- Phương Tây
- Quân Sự
- Quan Trường
- Sắc
- Sủng
- Thám Hiểm
- Tiên Hiệp
- Trinh Thám
- Trọng Sinh
- Truyện Teen
- Việt Nam
- Võng Du
- Xuyên Không
- Xuyên Nhanh
- Dã sử
- Truyện HOT
- Truyện mới
- Truyện hoàn thành
- Blog Truyện