*
“Ma mi đừng nói con nữa, bữa cơm này coi như chúc mừng mẹ hết thất nghiệp nha?“. Cuối cùng Thiên Nhã không nói lại con trai, xoa đầu cậu, nói trong cùng chiều: “Được, nếu nhóc con đã hiểu thảo như vậy, chịu lấy tiền mình kiếm được để chúc mừng ma mi thì tại sao mẹ lại từ chối?” Lạc Lăng cười híp mắt gắp đồ ăn cho Thiên Nhã: “Nào, ma mi gần đây gầy đi rồi, ăn nhiều chút.” Thiên Nhã ngẩn ra nhìn con trai, vì sao cảm thấy dường như hôm nay cậu đã chín chắn ra nhiều? Ít làm nũng và vững vàng hơn ngày thường. “Tiểu Bảo, con vẫn chơi thân với Lạc Lăng chứ?” Cô bỗng hỏi. Lạc Lăng ngước đôi mắt2trong veo, đảo một cái, đáp: “Bọn con luôn chơi rất thân với nhau.” “Gần đây Lăng Lăng có khỏe không?” Thiên Nhã hỏi với vẻ mặt lo lắng. Lạc Lăng thầm ngạc nhiên vui vẻ, ma mi đang quan tâm cậu này, ha ha, con đang ở ngay trước mắt mẹ đây. Cậu híp mắt thành một đường, cười nói: “Cậu ấy rất khỏe, ma mi có lòng rồi.” Không ngờ Thiên Nhã lại thở dài một hơi: “Vậy hả? Nhưng hôm nay mẹ nghe cách Chủ tịch nói chuyện, hình như nó không khỏe lắm.” Đôi mắt Lạc Lăng phát sáng: “Cha... Chủ tịch có nhắc Lăng Lăng với mẹ ạ? Vậy có nhắc tới con không?” Cha và ma mi nói đến cậu, việc này chứng minh7điều gì? Chứng minh cả hai thân nhau nên đã trò chuyện đến chủ đề con cái của nhau rồi. Thiên Nhã đặt đũa xuống, nói: “Mẹ rất lo cho Lăng Lăng, nếu được con quan tâm nó nhiều một chút nhé.” Lạc Lăng mừng rỡ trong lòng, gật đầu đáp: “Dĩ nhiên rồi ạ, con và Lăng Lăng là anh em tốt.” “Ma mi phiền muộn không vui là vì Lăng Lăng sao?” Thiên Nhã gật đầu sau đó nói: “Hôm nay ma mi của Lăng Lăng đã xảy ra tai nạn xe.” Lạc Lăng nhướng mày, nhưng không tỏ ra ngạc nhiên: “Nghiêm trọng không ạ?” “Chắc là không, nghe nói chỉ bị thương ở trán.” “À.” Lạc Lăng đáp như lơ đãng, trông không hề quan tâm chuyện đó chút9nào, lại gắp đồ ăn vào bát Thiên Nhã. “Mẹ mau ăn đi, bánh gạo mà nguội thì không ngon nữa đâu.” Cậu dặn dò. “Gần đây Lăng Lăng có bị mẹ đánh không?” Thiên Nhã vẫn không yên tâm, hỏi. Lạc Lăng ăn ngon lành, đáp: “Không có ạ, gần đây Lăng Lăng đã nghĩ ra cách có thể đối phó với sự ngược đãi của mẹ cậu ấy, cho nên người phụ nữ độc ác đó không thể làm gì được.” Thiên Nhã mỉm cười, lại là một cậu nhóc tinh ranh. “Nghe bảo người phụ nữ độc ác ấy bị Lăng Lăng chọc sắp phát điên, con nghe mà hả giận.” Thiên Nhã bừng tỉnh: “Chả trách hôm nay anh ấy lại hỏi như vậy.” Thì ra Hạ Vân5Cẩm tỏ ra chán ghét Lạc Lăng trước mặt anh. “Trẻ con không được giận cha mẹ đâu đấy.” Tuy cô cảm thấy Hạ Vân Cẩm rất quá đáng, nhưng nếu cô không nhắn nhở một câu, chẳng phải thành dung túng rồi sao?-
Thể loại
- Bách Hợp
- Cổ Đại
- Cung Đấu
- Đam Mỹ
- Dị Giới
- Dị Năng
- Điền Văn
- Đô Thị
- Đoản Văn
- Đông Phương
- Gia Đấu
- Hài Hước
- Hệ Thống
- Huyền Huyễn
- Khác
- Khoa Huyễn
- Kiếm Hiệp
- Lịch Sử
- Light Novel
- Linh Dị
- Mạt Thế
- Ngôn Tình
- Ngược
- Nữ Cường
- Nữ Phụ
- Phương Tây
- Quân Sự
- Quan Trường
- Sắc
- Sủng
- Thám Hiểm
- Tiên Hiệp
- Trinh Thám
- Trọng Sinh
- Truyện Teen
- Việt Nam
- Võng Du
- Xuyên Không
- Xuyên Nhanh
- Dã sử
- Truyện HOT
- Truyện mới
- Truyện hoàn thành
- Blog Truyện