Truyện tranh >> Cưng Chiều Cô Vợ Đanh Đá >>Chương 127: Tôi tin anh

Cưng Chiều Cô Vợ Đanh Đá - Chương 127: Tôi tin anh


“Vậy Chủ tịch Trình biết được bao nhiêu?” Cô hỏi tiếp. 

“Đến lượt anh hỏi rồi.” Anh nhắc nhở. Thiên Nhã nở nụ cười không vui, rốt cuộc anh bị làm sao thế? Đột nhiên lại như vậy, khiến cô hoàn toàn mờ mịt. “Em có nhớ tôi không?” Ánh mắt của anh có vài phần ám muội, vài phần dịu dàng, lại thêm vài phần khó đoán. 

Thiên Nhã lườm anh, thẳng thừng phủ nhận: “Không có!“. 

Lạc Thần Hi khẽ “à” một tiếng, sự thất vọng thoáng qua đôi mắt, khó mà nhận ra. 

Thiên Nhã căng thẳng siết nắm tay, có thể vì mình đã nói dối, cũng có thể do tim đập nhanh. Cô thầm mắng bản thân vô dụng, càng thầm phỉ nhổ sự khó hiểu và vô cớ của anh. 

“Vậy em...” “Đến tôi rồi!” Thiên Nhã tranh nói, đắc ý nhìn anh như muốn bảo tôi rất2tôn trọng quy tắc trò chơi“. 

“Tôi cũng không rõ ông ta biết được bao nhiêu.” Lạc Thần Hi nhìn rượu nho trongly, khẽ lắc lư. 

“Anh nói thật chứ?” Thiên Nhã nhíu mày hỏi, tại sao Trình Viễn Sơn lại có tin tức về cha cô, cô nghĩ thế nào cũng không thông suốt, vốn định tiếp cận ông ta để chứng thực, làm rõ một chút, nhưng có vẻ như tên này đã có dự định riêng. 

“Sao em tránh tôi?” Anh lại hỏi. 

Thiên Nhã ngây người, ánh mắt dường như có thể nhìn thấu của anh đã trở về rồi, chúng đang chăm chú vào cô, tìm kiếm câu trả lời. 

Tim cô bất giác lại đập nhanh thêm mấy nhịp: “Tôi không tránh anh, tôi chỉ không muốn làm ở Tập đoàn Lạc Thần nữa, ở cạnh Chủ tịch thật sự rất khó chịu.” 

Lạc Thần Hi luôn nhìn chằm7chằm cô, không nói gì. 

Thiên Nhã không dám nhìn thẳng vào mắt anh, cô cầm ly rượu vang lên, dốc sức uống thêm một ngụm, rượu này rất ngon, vừa uống thì biết là rượu nho thượng hạng được cất kỹ. “Em đi làm lại, tôi giúp em tìm cha.” Lạc Thần Hi chậm rãi nói. 

“Tôi không tin anh.” Thiên Nhã đáp lại không hề do dự. “Chuyện này không cho phép em không tin.” “Vì sao?” Thiên Nhã khó hiểu, lý do gì khiến anh khăng khăng bám lấy cô không buông? “Vì sao ư? Tôi đã từng nói, nếu tôi đã cắn câu rồi, thì người thả mồi là em không được phép buông tay trước.” Thiên Nhã cười trong bất lực: “Nếu anh cảm thấy cuộc sống của mình rất nhàm chán, thì còn có cô vợ đẹp và cậu con trai của anh, anh còn9có Jenny Trình, còn có rất nhiều những người phụ nữ khác, tại sao cứ bám lấy tôi không buông chứ?” 

Ánh mắt Lạc Thần Hi tối sầm, anh liếc nhìn cô. 

Cưng Chiều Cô Vợ Đanh Đá - Chương 127: Tôi tin anh