*
“Bây giờ tôi lại phải cân nhắc một chút để xem rốt cuộc có nên giết em hay không.” “..” Thiên Nhã không nói nên lời “Anh có thể đừng nói mãi cái chuyện giết người này được không?” Thiến Nhã không chịu được nữa “Không phải em cũng luôn canh cánh trong lòng chuyện tôi muốn giết em sao.” Anh thản nhiên đáp, trong lời nói ngoại trừ sự thờ ơ còn thoáng cảm xúc bị thương Thiên Nhã thấy tim mình run lên, tại sao cô lại có cảm giác anh rất tủi thân khi nói câu này, nhưng cô nhìn gò má anh, anh vẫn là cái người lạnh lùng vô tình kia thôi, đôi mắt vĩnh viễn làm người ta khó đoán vẫn đang nhìn về phía trước, không có bất kỳ vẻ gì khác thường. “Tôi.. tôi không biết.” Thiên Nhã nói với giọng không chắc chắn. Anh ngây người, ánh2mắt dao động, sắc mặt hơi dịu đi. “Em không biết cái gì?” Anh nhướng mày hỏi Thiên Nhã cúi đầu, xe đã cách xa đường cao tốc nơi ngoại thành, lúc ngước lên cô nhìn thấy cửa hàng tiện lợi ở ven đường “Dừng xe!” Cô đột nhiên hô lên. Anh phanh gấp một cái làm Thiên Nhã đột nhiên chúi về phía trước, cô sợ đến trán toát mồ hôi, may mà có thắt dây an toàn, nếu không có chết thế nào cũng không biết Thiên Nhã nhìn anh chằm chằm: Anh muốn lấy mạng tồi đúng không? Lạc Thần Hi gửi lại cho cô ánh mắt vừa trêu đùa vừa vô tội: Chẳng phải em bảo tôi dừng xe sao? Thiên Nhã bất đắc dĩ, xuống xe rồi chạy vào cửa hàng tiện lợi, chỉ chốc lát sau đã cầm một túi đồ nhỏ đi ra Chung quy thì cô cũng là người9tốt bụng, làm người khác bị thương đương nhiên sẽ có cảm giác áy náy, tuy đối tượng là ác ma Lạc Thần Hi Lạc Thần Nhi nhìn cô mở túi nhỏ ra, bên trong có một ít băng gạc, cô kéo tay anh về phía mình rồi chuẩn bị băng bó Anh nhíu mày: “Em đang làm gì đấy?” Thiên Nhã nhìn cổ tay vẫn luôn rỉ máu của anh: “Tôi đang đền bù họa tôi gây ra, giúp anh xử lý tốt vết thương, dù anh có giở trò truy cứu trách nhiệm thì tội lỗi của tôi cũng có thể giảm nhẹ hơn một chút.” Lạc Thần Hi tỏ ra không có vấn đề gì, nhưng dường như khóe môi đã cong lên: “Em coi tôi là con gái chắc? Vết thương nhỏ như thế, cùng lắm tôi chỉ coi là bị chó dại cắn một cái thôi.” Thiên6Nhã thoáng lườm anh: “Đúng là miệng chó không mọc được ngà voi.” “Miệng cho không nói tiếng người.” Anh phản bác-
Thể loại
- Bách Hợp
- Cổ Đại
- Cung Đấu
- Đam Mỹ
- Dị Giới
- Dị Năng
- Điền Văn
- Đô Thị
- Đoản Văn
- Đông Phương
- Gia Đấu
- Hài Hước
- Hệ Thống
- Huyền Huyễn
- Khác
- Khoa Huyễn
- Kiếm Hiệp
- Lịch Sử
- Light Novel
- Linh Dị
- Mạt Thế
- Ngôn Tình
- Ngược
- Nữ Cường
- Nữ Phụ
- Phương Tây
- Quân Sự
- Quan Trường
- Sắc
- Sủng
- Thám Hiểm
- Tiên Hiệp
- Trinh Thám
- Trọng Sinh
- Truyện Teen
- Việt Nam
- Võng Du
- Xuyên Không
- Xuyên Nhanh
- Dã sử
- Truyện HOT
- Truyện mới
- Truyện hoàn thành
- Blog Truyện