Truyện tranh >> Cưng Chiều Cô Vợ Đanh Đá >>Chương 116: Hãy đón nhận cậu ấy đi

Cưng Chiều Cô Vợ Đanh Đá - Chương 116: Hãy đón nhận cậu ấy đi


*

Kha Tử Thích tỏ ra bình thản: “Không cần đâu, chuyện này không gây tổn thất gì, chỉ là bây giờ tôi phải về thay đồ rồi.” Anh nói bằng giọng tự châm biếm, làm mọi người ở đó đều cảm thấy nhẹ nhõm không ít

Ông chủ nói hết lời trên đường tiễn Kha Tử Thích về, sau cùng dường như anh đã nói gì đó với ông chủ, ông gật đầu lia lịa, quay lại nghiêm túc phê bình Thiên Nhã vài câu chuyện này lại có thể cứ vậy mà cho qua.

Một ngày nọ của hai tháng sau, Thiên Nhã dẫn La Tiểu Bảo tận hưởng ngày nghỉ hiếm hoi khi không phải làm đồ thủ công, cô đẩy xe em bé bước đi trên quảng trường náo nhiệt của thành phố B

La Tiểu Bảo tò mò nhìn Đông ngó Tây, nhìn trái ngó phải, trông cực kỳ đáng2yêu

Đột nhiên, cô lờ mờ nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc cách đó không xa, người đó đội mũ lưỡi trai nên cô không nhìn rõ lắm

Thiên Nhã giật mình, không còn tâm trí quan tâm chuyện gì nữa, lập tức đuổi theo: “Cha! Cha ơi!” Cô rẽ dòng người, tìm kiếm bóng dáng ấy

Khi đuổi đến, người đó chợt quay đầu, cô không kìm được nỗi thất vọng trên mặt, thì ra cô đã nhận nhầm người

La Tiểu Bảo! La Tiểu Bảo đâu? Lúc này Thiên Nhã mới nhận ra không thấy xe em bé nữa! Cô trở về chỗ cũ, nhưng La Tiểu Bảo và xe đều không ở đó, phút chốc cô thấy mình như rơi vào vực sâu vạn trượng, lại như bị sét đánh, đầu óc là một khoảng trống rỗng

Cô như phát điên mà kiểm tìm trên phố, tìm mãi, cuối cùng hỏi người9đi đường, có người bảo nhìn thấy ai đó đẩy xe đi rồi, cô điên cuồng đuổi về hướng người đó chỉ, nhưng lại không thấy bóng dáng của La Tiểu Bảo

Thiên Nhã tìm đến kiệt sức, ngồi xổm ở đầu phố, nghĩ đến việc bản thân lại có thể để lạc bé cưng, nước mắt không kìm được mà tuôn khỏi khóe mắt, đây là lần đầu tiên sau hơn nửa năm đến thành phố B cô bật khóc khi không gặp ác mộng

Cả thế giới của cô đều trở nên hỗn độn, cơ thể run rẩy dữ dội, cô không thể để mất La Tiểu Bảo, cô không thể để mất La Tiểu Bảo!

Chính vào lúc này, một đôi giày da nam chợ tin vào tầm mắt, Thiên Nhã ngẩng đầu, nhìn chàng trai trước mặt

Người đó rất quen mắt, nhưng hiện tại cô không còn tâm trí để6nhớ anh là ai nữa, cô đứng dậy, vịn vào chàng trai trông vô cùng có thiện ý này và cầu cứu: “Giúp tôi tìm con của tôi, tìm con của tôi.” Người thành thị có lẽ đều đã quen hờ hững, thi thoảng có cụ già ngã bên đường hay những người ăn mày xin tiền trên phố, đều bị họ xem là kẻ bịp bợm, là tên lừa tiền, nhưng đôi mắt của chàng trai này lại lướt qua một tia thương xót.

“Cô gái, cô cứ từ từ nói rõ, con cô bị lạc ở đâu, để tôi giúp cô.” Giọng nói dịu dàng như nước ấy khiến Thiên Nhã cảm thấy như đã nắm được sợi rơm cứu mạng, cô nở nụ cười cảm kích không thể đong đếm.

Hôm đó Kha Tử Thích có thể nói là đã phát động nhân lực và vật lực để giúp cô0tìm La Tiểu Bảo

Phía cảnh sát vừa nhận được cuộc gọi của anh, vô cùng coi trọng, tức tốc điều một nhóm đông cảnh sát vũ trang đi tìm người

Anh triệu tập một tốp lớn những người mặc đồ đen, hình như là thủ hạ của anh, trông còn chuyên nghiệp hơn cả cảnh sát

Cục diện này khiến người dân thành thị được một phen hoang mang, tưởng xảy ra chuyện hệ trọng gì, thông qua điều tra, cuối cùng đã mang La Tiểu Bảo về từ tay của một người phụ nữ hơn bốn mươi tuổi

Thiên Nhã ôm lấy La Tiểu Bảo, cảm giác tìm lại được người quan trọng khiến cô nghẹn ngào không dứt, cổ ốm La Tiểu Bảo liên tục nói “xin lỗi”, dường như cậu bé biết đã xảy ra chuyện gì, chớp đôi mắt to, bỗng chủ động hôn trán của Thiên Nhã, như là7đang an ủi ma mi của cậu, khiến những người có mặt đều ngây ngốc vì ngạc nhiên

Thiên Nhã thấp cổ bé họng, nhất thời không biết phải cảm ơn chàng trai nhiệt tình này thế nào, nghe các thủ hạ gọi anh là “Chủ tịch Kha”, lúc này cô mới nhớ ra chàng trai quen mắt này chính là người mà hai tháng trước bị cô hắt cà phê vào người tại nhà hàng Tây, nét kinh ngạc hiện trên gương mặt của cô

Dường như Kha Tử Thích đã sớm nhận ra cô, chỉ im lặng mỉm cười

Anh dò ý xem mình có thể bể cậu bé không, Thiên Nhã đáp “đương nhiên có thể”

Cưng Chiều Cô Vợ Đanh Đá - Chương 116: Hãy đón nhận cậu ấy đi