Truyện tranh >> Cưng Chiều Cô Vợ Đanh Đá >>Chương 115: Một chút hồ Đồ của cô

Cưng Chiều Cô Vợ Đanh Đá - Chương 115: Một chút hồ Đồ của cô


*

Gương mặt Thiên Nhã mang theo ý cười, cô và Kha Tử Thích đương nhiên ăn ý, vì anh dạy cô nhảy Waltz mà.

Chẳng hiểu vì sao, cô bỗng nhớ lại lần đầu gặp Kha Tử Thích.

Sáu năm trước.

Một mình cô đến thành phố B xa lạ, thời điểm đó La Tiểu Bảo chỉ được vài tháng tuổi, cô vội vã đưa người quan trọng trong đời đi tới thành phố B để tìm kiếm một người quan trọng trong đời khác, nhưng biển người mênh mông, cô nên đi đâu mà tìm đây?

Đổ Hoa Kỳ rất có lòng, cô đến thành phố B không bao lâu, Hoa Kỳ cũng nhận kỳ nghỉ đông để chạy qua, cùng cô thích ứng mọi thứ ở đó

Nhưng tính Thiên Nhã vốn hổ đồ, thật sự là một người2mù đường, vì vậy cho đến khi Đồ Hoa Kỳ kết thúc kỳ nghỉ quay về thành phố A mà cô vẫn chưa quen với môi trường bên đó.

Thiên Nhã rất có ý thức quê hương, cô lớn lên ở thành phố A, nên nhận định thành phố A là gốc rễ của mình, thậm chí từ nhỏ đến lớn, cô chưa từng rời khỏi nơi này

Một mình cô mang theo bé cưng đến thành phố B tìm cha, đăng quảng cáo, thông báo tìm người, thậm chí đã thuê thám tử tư, nhưng cha vẫn bặt vô âm tín, dường như đã biến mất trong biển người bao la rồi

Lúc đó, hằng ngày Thiên Nhã dẫn La Tiểu Bảo còn ở tuổi gào khóc đòi ăn tìm kiếm từ đầu phổ này đến đầu phố9khác, có hi vọng bóng dáng quen thuộc của cha sẽ đột nhiên xuất hiện trong dòng người đông đúc, cô sẽ kích động chạy đến ôm chầm lấy ông.

“Cha! Một năm qua cha đã đi đâu? Con lo cho cha lắm! Cha xem, đây là cháu ngoại của cha, con đã giúp cha đặt tên cho nó rồi, là La Tiểu Bảo.”

Hàng trăm đếm, cô đều có giấc mơ như vậy, nhưng thi thoảng, cô cũng gặp ác mộng, mơ thấy cha bị người ta đuổi giết, bị thương đến nỗi máu thịt lẫn lộn, ông nhìn cô xót xa, mấp máy đôi môi nứt nẻ, nói rằng: Nhã Nhã, xin lỗi con, đều là lỗi của cha, không thể ở bên con nữa.

Mỗi lần gặp giấc mơ này, Thiên Nhã đều sẽ giật mình6tỉnh dậy, phát giác xung quanh là một khoảng yên tĩnh, cô lau mồ hôi đầm đìa vì sợ hãi trên trán, nhìn cậu bé trong cái nôi nhỏ cạnh giường, cô bất ngờ nhận ra cậu bé đang chớp chớp đôi mắt tò mò nhìn trần nhà, lúc nhìn thấy Thiên Nhã thì sáp lại gần cô.

Rất nhanh, không tìm được cha, số tiền để dành vốn dĩ không nhiều của Thiên Nhã giờ chẳng còn bao nhiêu

Không chỉ một lần Đồ Hoa Kỳ nhiệt tình bày tỏ mong muốn hỗ trợ kinh tế cho cô, nhưng cô làm phiền Hoa Kỳ cũng đủ nhiều rồi, sao có thể nhận thêm ý tốt của cậu ấy nữa? Chẳng khác nào một cái động không đáy, cô không biết bao giờ mới có thể tìm thấy0cha, càng không thể cứ luồn dựa dẫm vào sự giúp đỡ của người khác để sống qua ngày, từ ngày cô quyết định sinh La Tiểu Bảo thì đã nghĩ từ trước phải tự mình cố gắng để nuôi La Tiểu Bảo nên người.

Thế là cô bắt đầu tìm việc tại thành phố B rộng lớn, chờ ổn định rồi, mọi thứ đều sẽ dễ dàng hơn.

Cô nhanh chóng nhận ra, trong thành phố phồn hoa này dường như hoàn toàn không thiếu những người mẹ đơn thân còn chưa tốt nghiệp đại học như cô, mỗi ngày cô đi mòn cả giày, nhưng vẫn không tìm được doanh nghiệp nào chịu nhận

Bình thường khi phỏng vấn, một số doanh nghiệp biết cô là mẹ đơn thân, đồng thời nghe những chuyện không thể thành7thật hơn nữa từ cô: cô không thể làm thêm ca thêm giờ, vì cô còn có một cậu con trai chưa đầy tuổi, cũng không có người thân bạn bè tại thành phố B, càng không có người bảo lãnh gì đó mà người ta thường nói, ánh mắt của họ đã nói cho cô biết rằng lần phỏng vấn đó lại thất bại rồi.

Nhưng trước nay Thiên Nhã là người không thích nói dối, cô vẫn tìm việc theo kiểu thật thà, và rồi ngày nào cô trở về trong thất vọng tràn trề.

Cưng Chiều Cô Vợ Đanh Đá - Chương 115: Một chút hồ Đồ của cô