Truyện tranh >> Cưng Chiều Cô Vợ Đanh Đá >>Chương 107: Sự khác thường của lạc thần hi

Cưng Chiều Cô Vợ Đanh Đá - Chương 107: Sự khác thường của lạc thần hi


*

Lúc cô nghiêng mặt qua theo phản xạ, thì nguy hiểm đã ập đến, chỉ còn thiếu một bước..

Trong tình thế nghìn cân treo sợi tóc, anh vươn tay giữ lấy cô, kéo cô trở về từ ranh giới của cái chết

Cô sà vào vòng tay rộng lớn của anh, biểu cảm ngưng đọng, vẫn chưa kịp định thần lại trong cơn kinh hãi

“Em muốn chết đến thế sao!” Bên tai là tiếng mắng giận dữ của anh, cô sực tỉnh sau một cảnh kinh hồn bạt vía, “Cổ mù à? Hay không thiết sống nữa!” Tài xế của chiếc xe ấy ngó đầu ra lớn giọng mắng

Lạc Thần Hi đáp trả bằng một ánh mắt sắc bén, gã tài xế vừa nhìn Lạc Thần Hi đã biết là một nhân vật lớn không dễ2chọc nên ngay lập tức im bặt, khởi động xe rời khỏi

Thiên Nhã ở trong vòng tay ấm nóng của anh, cảm thấy cảnh này hơi quen thuộc, dường như đã từng xảy ra, nhưng cô không sao nhở nổi

Cô từ từ đẩy anh ra, cúi mắt, trong đầu là một khoảng hỗn độn

Thiên Nhã vốn quyết tâm muốn để anh chỉ còn là dấu chấm hết trong cuộc đời mình, nhưng vì sao, họ cứ luồn dây dưa mập mờ như vậy

Chuyện giữa họ không những chẳng thể chấm dứt, mà còn ngày càng rối rắm

“Cảm ơn.” Cô cúi đầu nói

“Lần sau sẽ không may mắn được như thế đâu.” Anh đáp một cách hời hợt

“Nếu không phải tại anh.” Thiên Nhã ngẩng đầu định phản bác thì bắt gặp đôi mắt của anh,9đột nhiên không nói nên lời

Cô khẽ thở dài một hơi: “Coi vậy đi, tôi phải về đây.”

“Ừm.” Anh bỗng ngoan như một đứa trẻ.

“Em sẽ hối hận vì những gì mình đã nói.” Câu nói ấy vang vọng bên tai, biểu cảm tàn bạo khi anh thốt ra hiện lên trước mắt cô, tạo thành sự đối lập với biểu cảm lúc này của anh

Lạc Thần Hi luôn kiêu ngạo ngang ngược chỉ tay năm ngón, vì sao lại mang dáng vẻ cô độc thế này? Thiên Nhã ngồi lên taxi, nhìn bóng lưng rời đi trong ủ rũ của anh qua gương chiếu hậu, bỗng chốc thấy hối hận

Có lẽ mày nên nghe anh giải thích một lần, chỉ một lần thôi, nghe anh nói những lời muốn nói

La Thiên Nhã, nể tình6anh lại cứu này một mạng

“Tài xế, dừng xe!” Cô hét lên

Thiên Nhã xuống taxi, chạy về nơi cũ, nhưng bóng lưng của anh đã mất hút rồi

Anh đang ở đâu? Đang ở đâu? Cô bước đi trên đôi chân trần đuổi theo một đoạn, lúc đang nhìn ra bốn phía, bỗng có bàn tay lớn vỗ lên vai cô từ đằng sau

“Lạc...” Cô quay người, suýt nữa đã thốt ra tên anh

Nhưng in vào tầm Thiên Nhã mắt lại là gương mặt vừa lo lắng vừa nghi hoặc của Kha Tử Thích

“Ơ, Tử Thích.” Thiên Nhã cúi đầu nhìn đôi chân trần của mình, che giấu cảm xúc trên mặt

“Em đang tìm ai hả?” Kha Tử Thích hỏi.

“Em tìm..

tìm taxi.” Thiên Nhã đáp với vẻ lúng túng.

“Bụng em còn đau không?” Giọng điệu anh0lo lắng.

“À, không đau nữa.” Thiên Nhã ôm bụng mình theo phản xạ, có trời biết trước nay nó rất nghe lời, không chống đối chủ nhân, tối nay quay ngược lại dở chứng không ngoan rồi.

“Chân em bị sao vậy?” Đôi mầy anh tuấn khẽ nhíu lại, anh hỏi cô

Bàn chân trần khẽ nhúc nhích, cổ bối rối đáp: “Gót giày gây rồi.” Kha Tử Thích nở một nụ cười đẩy cưng chiều: “Cô ngốc này.” Sau đó anh bể cô theo kiểu công chúa

Cưng Chiều Cô Vợ Đanh Đá - Chương 107: Sự khác thường của lạc thần hi