Công Chúa Nhỏ Phúc Hắc: Cha Trước, Cách Xa Mẹ Một Chút! - Chương 110: Ngoại truyện 9


Khi Thần Mộc Dã cùng đám thuộc hạ chạy tới bệnh viện nhà họ Lạc thì trong bệnh viện đã trở nên hỗn loạn một lúc.

Bác sĩ cùng ý tá đều lo lắng đề phòng và cũng để ứng phó mọi chuyện phát sinh, chỉ sợ chọc giận đến Lạc thiếu gia thì sẽ làm vỡ hết tất cả đồ đạc, Lão Viện Trưởng lau mồ hôi lạnh trên trán, ông liền bấm số điện thoại của Lạc Tử Thuần, giờ phút này đang thỉnh thoảng nhìn quanh ra ngoài đầy lo lắng, ngóng chờ đại tiểu thư mau lại đây giải cứu bọn họ.

Mười phút trước, Lạc Tử Quân ôm cô gái cả người toàn là máu xông thẳng vào trong bệnh viện, xanh mặt đuổi đi tất cả bệnh nhân của bệnh viện, tự mình đem cô gái kia an trí ở trong phòng bệnh hạng VIP, một tấc cũng không rời khỏi coi chừng cô.

Mấy y tá trưởng trong bệnh viện muốn chẩn bệnh cho cô, cũng bị Lạc Tử Quân đánh ra ngoài, giọng nói lạnh lùng liền phân phó để cho bọn họ mau chóng sớm thông báo cho Lạc Tử Thuần biết.

Hiện tại, bọn họ chỉ có thể miễn cưỡng giúp truyền máu cho cô gái kia, nhưng mà Lạc Tử Quân không thể để cho bọn họ đến gần, vết thương của cô gái vẫn còn đang chảy máu, sắc mặt cũng càng ngày càng tái nhợt.

Giọng nói liền dừng lại ở bên ngoài cửa bệnh viện, tiếng bước chân vội vã của Lạc Tử Quần cùng với ông xã Thẩm Chính Hạo cùng đi vào trong bệnh viện.

“A Dã, làm sao cậu cũng ở đây vậy? Đến tột cùng chuyện gì xảy ra?”

Tuy chỉ có gặp qua vài lần, nhưng Lạc Tử Thuần lại có bản lĩnh chỉ cần gặp qua là không thể quên được, nên nhớ rất rõ diện mạo của Thần Mộc Dã.

Thần Mộc Dã lễ phép hướng nhìn cô đứng ở trước cửa liền gật đầu một cái, nhanh chóng nói rõ chuyện xảy ra vừa qua.

“Tôi hiểu rồi, các người ở lại chỗ này, tôi đi vào xem một chút.”

Nhận lấy đồng phục giải phẫu màu trắng trong tay của Lão Viện Trưởng đưa đến, Lạc Tử Thuần hít một hơi thật sâu, đẩy cửa phòng bệnh VIP ra.

Mới gặp đã thấy sắc mặt cô tái nhợt, Hạ Vũ Nhược nằm ở đó không hề nhúc nhích, Lạc Tử Thuần nhìn thấy cũng sợ hết hồn, Lão Viện Trưởng báo tin cho cô là nhà họ Hạ Nhị Tiểu Thư đã bị thương, dù là một khắc cô cũng không từ bỏ liền ngồi phi cơ chạy nhanh tới Hokkaido, bây giờ nhìn thấy cô bị thương thành như vậy, ở trong lòng của Lạc Tử Thuần cũng cảm thấy tự trách một lúc, nếu không phải cô cổ động cô ấy tới Hokkaido, cô ta cũng sẽ không bị thương như vậy.

“Tử Quân, đi ra ngoài đi, cứ giao Vũ Nhược lại cho chị…”

Cô vỗ vỗ bả vai Lạc Tử Quân, lời còn chưa nói hết, liền bị vẻ mặt lạnh của Lạc Tử Quân giơ cổ áo cao lên bức đến góc tường.

“Lạc Tử Thuần, chị nghe kỹ cho tôi, chị nhất định phải cứu sống cô ấy, nếu không, tôi…”

Giọng nói như bị nghẹn lại, Lạc Tử Quân nhất thời nói không được nữa.

“Nếu không?! Nếu không mày làm sao hả? Giết chết chị mày sao?”



Tức giận đẩy bàn tay thằng em trai ra, không thoải mái liền sửa sang y phục lại, trừng mắt liếc nhìn anh một cái, thật là làm phản rồi, cả chị ruột cũng dám uy hiếp. Nhưng trong ánh mắt của anh đầy nổi đau làm cho lòng Lạc Tử Thuần mềm nhũn, nói ra những lời khuyên bảo tốt nhất.

“Đi ra ngoài đi, chị sẽ trả lại cho em một Vũ Nhược vui vẻ!”

Đẩy anh ra khỏi bên ngoài cửa phòng giải phẫu, Lạc Tử Thuần hướng ra phía ngoài vẫy vẫy tay gọi các bác sĩ y tá đang đứng chờ, mau khẩn trương tiến hành giải phẫu.

************

Ba tháng sau, bệnh viện nhà họ Lạc ở Hokkaido.

Công Chúa Nhỏ Phúc Hắc: Cha Trước, Cách Xa Mẹ Một Chút! - Chương 110: Ngoại truyện 9