Editor: Cẩm Băng Đơn.
"Ta chỉ là kiểm tra thực lực của bọn họ một chút mà thôi, không có ý khác!" Kỳ Dương phong tình nhìn Phỉ Lệ, gương mặt tuấn mỹ thoáng qua một tia sát khí rõ ràng. Nhưng giọng điệu khi nói chuyện với Phỉ Lệ lại rất dịu dàng, khiến mọi người lại một lần bị hành động của Kỳ Dương làm cho chấn kinh. Ở đây ai cũng cười ngoại trừ Mai Áo là không, bởi vì hắn vẫn đang cảm thấy sát khí lạnh đến thấu xương. Giống như chỉ cần hắn nhúc nhích một cái, lập tức sẽ bị tiêu diệt.
"Vậy à?" Phỉ Lệ không tin nhìn Kỳ Dương, kẻ ngu mới tin lời của huynh ấy, tại sao đến bây giờ nàng mới phát hiện ra người phúc hắc nhất trong ba người bọn họ không phải là Lạp Mạc Nhĩ, cũng không phải là Cửu Ngân, mà là Kỳ Dương, luôn luôn mỉm cười nói chuyện, nhưng những lời nói ra đều là lừa gạt người đến chết không đền mạng....
"Dĩ nhiên! Ta đã lừa gạt Phỉ Lệ bao giờ chưa?" Vẻ mặt Kỳ Dương nghiêm túc nhìn Phỉ Lệ, khiến Lạp Mạc Nhĩ đứng bên cạnh co quắp gương mặt anh tuấn lại. Kỳ Dương đúng là sẽ không lừa nàng, bởi vì “hắn” am hiểu nhất chính là lừa gạt, hơn nữa mỗi lần đều là đường đường chính chính lừa gạt, nhưng mà chỉ cần “hắn” không trêu chọc mình, hắn cũng lười đi bới móc. Về phần những người khác đương nhiên chẳng liên quan gì tới hắn, việc không liên quan đến mình thì cứ vắt chân ngồi xem. Đó luôn là nguyên tắc của Lạp Mạc Nhĩ.
"Tùy ngươi, sao Cửu Ngân vẫn chưa đến, những người đó tựa hồ còn chưa từ bỏ đâu." Phỉ Lệ khẽ nhíu mày, nàng biết bữa tiệc hôm nay sẽ rất phiền phức, nhưng không ngờ nó lại phiền phức đến như vậy, dù sao nàng cũng không muốn gia tộc Đức Cổ Lạp đối địch với tất cả Đại lục Phi Long, nhưng nếu Cửu Ngân cứ chậm chạp không xuất hiện, chuyện e rằng sẽ càng phiền phức. Đức Cổ Lạp mặc dù không sợ bọn họ khiêu khích, nhưng nàng vẫn hiểu rõ đạo lý kiến nhiều thì có thể cắn chết voi.
Lời của Phỉ Lệ còn chưa dứt, kẻ bới móc cũng đã xuất hiện.
"Không biết vị hôn phu thứ ba của tiểu thứ Phỉ Lệ đang ở đâu? Có thể cho chúng ta gặp một lần hay không? Chúng ta thật sự rất tò mò! Hơn nữa đó cũng là để chứng minh bản thân vị hôn phu kia có thực lực, hay là tiểu thư Phỉ Lệ cho rằng tất cả các anh hào của Đại lục Phi Long chúng ta đều kém hắn." Thân hình nhỏ gầy của Khẳng Đặc đột nhiên xuất hiện cách chỗ Mai Áo không xa. Mắt hí phát ra ánh sáng nóng rực, rõ ràng chính là không muốn để Phỉ Lệ được yên ổn.
Lúc Phỉ Lệ nghe Khẳng Đặc nói xong, lập tức cũng biết chuyện không tốt rồi. Bởi vì hắn rõ ràng chính là muốn châm ngòi ly gián, nhưng nếu những người khác thực sự không làm gì, thì cũng không thể giải thích được. Bởi vì người hắn nói là đám con cháu Quý tộc này, không thể xem nhẹ bất kỳ ai, vì nó không những liên quan đến vinh dự của cá nhân, mà còn liên quan đến lợi ích của gia tộc, khiến nàng không thể không nhúng tay.
"Đúng! Tiểu thư Phỉ Lệ phải cho chúng ta một cái công đạo."
"Không sai, vị hôn phu thứ ba ở đâu?"
"Sẽ không phải là lấy cớ chứ?"
"Gia tộc Đức Cổ Lạp thật sự không coi ai ra gì, chúng ta nhất định phải gặp người kia."
Càng lúc càng nhiều tiếng kêu gào vang lên, Khẳng Đặc ở một bên mỉm cười nhìn tất cả, khơi mào mâu thuẫn giữa bọn họ cùng Đức Cổ Lạp, khiến Đức Cổ Lạp sống không được yên ổn. Hắn biết chỉ với dung mạo của Phỉ Lệ - Pháp - Đức Cổ Lạp, thì những kẻ này sẽ không đời nào buông tay. Mà gia tộc Đức Cổ Lạp cũng không thể vì sự bức bách này mà nhẫn nhịn, như vậy chỉ còn một khả năng duy nhất đó chính là tất cả mọi người đối đầu với gia tộc Đức Cổ Lạp, dù sao cũng không thể làm ô nhọ vinh dự của gia tộc được, không đúng sao?
"Gia tộc Khẳng Đặc làm như vậy là có ý gì? Khơi mào mâu thuẫn của gia tộc Đức Cổ Lạp với mọi người ở đây, hay chỉ đơn thuần bất mãn gia tộc chúng ta?" Mạt Đức ngồi ở trung tâm khinh thường liếc Khẳng Đặc, chỉ bằng hắn? Chẳng lẽ thật sự nghĩ rằng có thể động vào Đức Cổ Lạp hay sao? Không biết tự lượng sức!
"Không có gì? Chúng ta chỉ đơn giản muốn gặp vị hôn phu thứ ba của tiểu thư Phỉ Lệ mà thôi, hầu hết trong chúng ta đều vì điều này mà đến, không thể bởi vì một câu nói của gia tộc Đức Cổ Lạp các ngươi mà từ bỏ được." Khẳng Đặc giảo hoạt lắc đầu, có thể thấy rằng hắn cũng không muốn ném mình tới gia tộc Đức Cổ Lạp để mặc bọn họ chém giết.
"Lúc trước ta đã nói hôn phu của Phỉ Lệ đã đủ, đây chính là sự thật, gia tộc Đức Cổ Lạp chúng ta chưa bao giờ nói dối, các ngươi cũng đâu phải quen biết gì với gia tộc Đức Cổ Lạp chúng ta? Cho nên tại sao nhất định phải cho các ngươi một cái công đạo. Hay là Tộc trưởng Khẳng Đặc đang muốn uy hiếp chúng ta, đã lâu rồi chưa có người dám khiêu khích chúng ta như vậy đâu." Mạt Đức mỉa mai nhìn Khẳng Đặc, xem ra dạy dỗ vừa rồi của Kỳ Dương vẫn còn quá nhẹ, nếu không Khẳng Đặc cũng không dám ở chỗ này phát ngôn bừa bãi như thế, chỉ là hắn cũng rất tò mò, hôn phu thứ ba của Phỉ Lệ rốt cuộc là ai? Ngay cả Lạp Mạc Nhĩ cùng Kỳ Dương cũng đồng ý, hơn nữa còn ngầm cho phép sự hiện hữu của người kia, xem ra thân phận nhất định không đơn giản.
Thật ra thì lúc nãy hắn đã hoàn toàn biết rõ thân phận của Lạp Mạc Nhĩ cùng Kỳ Dương, hoa văn thêu như vậy ngoại trừ hai người kia trong tam giới thì chẳng còn ai dám mặc, nếu ngay cả chút năng lực phân biệt đó mà hắn cũng không có, vậy thì chết đi cho rồi, cho nên hắn vui vẻ nhìn Khẳng Đặc diễn trò, có bọn họ, Mạt Đức thật đúng là vô cùng khó khăn tưởng tượng trong tam giới còn có ai dám đối gây bất lợi với Phỉ Lệ.
"Ý của lão tướng quân Mạt Đức là không muốn cho chúng ta gặp mặt người kia sao?" Khẳng Đặc cười càng thêm cao hứng, hắn biết lấy tính tự cao tự đại của gia tộc Đức Cổ Lạp thì căn bản không có khả năng cúi đầu, chỉ là như vậy không phải càng tốt hơn ư? Vì bảo vệ vinh dự của gia tộc, tất cả mọi người nơi này đều sẽ bắt tay làm khó Đức Cổ Lạp. Mà hắn sẽ là người hưởng lợi cuối cùng, cả thành Ai Nhĩ đều nằm trong tay của bọn hắn, nếu bây giờ hắn mượn những người này để kìm hãm người trong gia tộc Đức Cổ Lạp, như vậy hắn có thể không cần chiến đấu mà vẫn thắng, phải biết nơi này không chỉ có riêng Qúy tộc của đế quốc Khải Kỳ, mà còn có cả Quý tộc thượng tầng của Đại lục Phi Long, hơn nữa còn có người của Thất đại gia tộc.
"Ngươi muốn thế nào?" Phỉ Lệ lạnh nhạt nhìn Khẳng Đặc, cái lão gia hỏa này vẫn đáng ghét như thế, chín năm trước hắn đã bắt đầu dùng tới mưu trí bẩn thỉu, chín năm sau vẫn không ngừng đánh chủ ý lên gia tộc Đức Cổ Lạp, thật là không biết sống chết. Trong nháy mắt sát khí của Phỉ Lệ ép thẳng Khẳng Đặc, vốn những người đang đứng gần Khẳng Đặc liền tản ra, khi vừa đụng đến luồng sát khí kia thì tất cả bọn họ đều bị dọa sợ, bởi vì bọn họ chỉ biết tiểu thư Phỉ Lệ của gia tộc Đức Cổ Lạp có thiên phú ma pháp rất cao, nhưng chưa từng nghĩ tới bọn họ sẽ bị sát khí của nàng ép đến mức không chịu nổi, trong lúc nhất thời những người đó đều sợ hãi nhìn Phỉ Lệ, thực lực như vậy bọn họ có thể chống lại sao?
"Ta không có ý gì khác?" Trên trán Khẳng Đặc hiện lên một tầng mồ hôi lạnh nhàn nhạt, hắn không thể ngờ được Phỉ Lệ có thể phóng ra sát khí kinh người như thế, hắn ngây ngốc nhìn Phỉ Lệ, không biết nói thêm gì nữa? Liệu có phải hắn đã quá xem thường người trong gia tộc Đức Cổ Lạp hay không? Chỉ là một Phỉ Lệ đã đủ làm chấn kinh nhiều người như vậy, vậy thì những người khác trong Đức Cổ Lạp càng không phải nói, phải biết Phỉ Lệ chỉ mới mười lăm tuổi mà thôi.
"Thật sự không có ý khác sao? Vì sao ta cứ có cảm giác Tộc trưởng Khẳng Đặc đang muốn gây phiền phức với Đức Cổ Lạp đây, không biết Tộc trưởng Khẳng Đặc có nguyện ý giải thích cho ta một chút hay không?" Phỉ Lệ chậm rãi đi tới trước mặt của Khẳng Đặc, cự ly chỉ còn có ba thước thì ngừng lại, mắt tím yên lặng như mặt nước nhìn Khẳng Đặc, khiến người ta cảm thấy giống như có hơi thở tử vong từ địa ngục lấn tới, bao vây Khẳng Đặc ở bên trong đó.
"Phỉ Lệ ta nói rồi, nàng sẽ là của ta, hơn nữa nàng cũng chưa có hôn phu thứ ba, không phải sao?" Mai Áo cứng đờ người đi thẳng tới trước mặt của Khẳng Đặc, đối mặt với Phỉ Lệ. Đôi mắt lửa nóng nhìn nàng, phát ra dục vọng tham lam mãnh liệt. Những người khác khi nhìn hai người bọn họ đều im lặng không lên tiếng.
Phú Lực Lai siết chặt cú đấm, hắn biết hắn không có tư cách tiến lên, cho nên chỉ có thể lựa chọn đứng ở phía sau, mà Phỉ Bỉ cùng Lạc Khắc khi thấy Phỉ Lệ, liền chăm chú nhìn nàng, nhưng không tiến lên, bọn họ biết nhiệm vụ bây giờ của bọn họ là ở bên người chủ nhân Phú Lực Lai, cho nên chỉ đành đứng ở phía xa theo dõi nhất cử nhất động của nàng. Khác với Phú Lực Lai là đám người Y Lạp Hạ Nhĩ và Đa Mễ Bác Đắc đang dùng ánh mắt nóng rực tham lam nhìn Phỉ Lệ, nhưng lúc nhìn đến Lạp Mạc Nhĩ cùng Kỳ Dương, đều ảo não thật sâu, chênh lệch thực lực là một khoảng cách rất lớn, cũng không phải lập tức có thể bù đắp được, cho nên chỉ đành lẳng lặng nhìn Phỉ Lệ cùng Mai Áo.
"Ngươi thật sự cho rằng ngươi có tư cách làm hôn phu của ta ư? Ngươi ngay cả một ngón tay của Lạp Mạc Nhĩ cũng chẳng bằng, dựa vào cái gì mà nói có tư cách làm hôn phu của ta, Mai Áo, mặc kệ là chín năm trước hay là chín năm sau, ngươi vẫn ngu xuẩn như thế." Phỉ Lệ nhìn thẳng Mai Áo, thức tỉnh huyết mạch Cự Mông thì đã sao? Hắn chẳng lẽ vẫn ngây thơ cho rằng đánh thức được thì đã là vô địch thiên hạ? Nếu như không phải là Cự Mông có thiên phú phong ấn ma lực rất mạnh mẽ, thì Mai Áo ngay cả nàng cũng không chiến thắng được. Huống chi là Lạp Mạc Nhĩ, thật ngây thơ.
"Nàng là của ta, chỉ có thể là của ta." Mai Áo kiêu căng nói, về phần mấy lời của Phỉ Lệ hắn tự động vứt bỏ, hắn tuyệt đối không thể nào buông tha Phỉ Lệ, Cự Mông rất cố chấp với con mồi của mình.
"Ai chà! Tiểu Phỉ Lệ đáng yêu có phải gặp chuyện phiền toái gì hay không?" Giọng nói trầm thấp của Tây Tác truyền ra từ trong một góc của yến hội, ngay sau đó bóng dáng cao to đã xuất hiện trước mắt mọi người, y phục màu đỏ hoàn mỹ triển lộ khí lực cường tráng của hắn. Từng cái giơ tay nhấc chân đều mang theo khí chất của Qúy tộc, mới ra liền đã giảm xuống nghiêm trọng khí thế thái tử của Mai Áo.
"Ngươi là ai?" Mai Áo nhìn Tây Tác, những người khác cũng như Mai Áo, chờ đợi câu trả lời của Tây Tác, khuôn mặt anh tuấn, thực lực cường đại, quả thật có tư cách trở thành vị hôn phu của Phỉ Lệ, chẳng lẽ hắn chính là hôn phu thứ ba của Phỉ Lệ, nghĩ tới đây, tất cả mọi người đều lẳng lặng nhìn ba người ở trung tâm, đến ngay cả người của Đức Cổ Lạp đều là dáng vẻ hưng trí bừng bừng nhìn Tây Tác.
"Hắn không phải, hắn còn chưa xứng!" Thanh âm lành lạnh của Lạp Mạc Nhĩ phá vỡ sự yên tĩnh trong khoảnh khác này, về phần Kỳ Dương thì ngay cả đầu cũng không thèm ngẩng lên, người này thực lực mặc dù không tệ, nhưng vẫn chưa đủ tư cách ở lại bên người Phỉ Lệ! Hơn nữa hắn cực kỳ ghét mùi trên người Tây Tác, rất ghét cái mùi đó....