Truyện tranh >> Con Đường Bá Chủ >>Chương 432: Chuyện Gì Xảy Ra?

Con Đường Bá Chủ - Chương 432: Chuyện Gì Xảy Ra?


Làn da của Võ Tam Nương không trắng hồng như tuyết nhưng lại sở hữu màu bánh mật đặc trưng khỏe khoắn, cơ thể nàng không mềm lại như bông nhưng lại tràn đầy co dãn và dã tính, có một loại phong tình khác biết với hầu hết nữ nhân của hắn…

Chỉ có Tiểu Sư ở trạng thái hóa hình là có thể so sánh một hai với nàng, bất quá Tiểu Sư dù sao cũng là mỹ nữ Tây phương, mà Võ Tam Nương lại thuần một nét đẹp Á Đông mang phong phạm nữ tướng…

Quan trọng hơn hết chính là khí chất của nàng là thứ mà không ai có thể mô phỏng, phóng khoáng nhưng kiêu ngạo, mạnh mẽ lại pha lẫn ôn nhu, tất cả đều thật sâu kích thích Lạc Nam.

Bàn tay hắn lướt trên da thịt của Võ Tam Nương, đau lòng xoa nhẹ các vết thương, mùi vị máu thịt cùng hương thơm tự nhiên của cơ thể nàng, khiến hô hấp Lạc Nam có phần dồn dập.

Ánh mắt trân trọng ngắm nhìn từng tấc da thịt cân đối, quả thật hấp dẫn không thể rời mắt.

Võ Tam Nương sở hữu đôi mắt phượng kiêu ngạo pha trộn vẻ bất cần đời, chân mày sắt bén, sống mũi cao thẳng, đôi môi đỏ rực hơi dày nhếch lên, khóe miệng vẫn còn vết máu…

Lướt qua cần cổ kiêu sa chính là xương quai xanh tinh xảo của phụ nữ như được thiên nhiên khắc gọt, bộ ngực bạo mãn vượt xa thường thức, căn tròn đầy ắp đến khó tin, đỉnh chóp được tô điểm bởi hạt anh đào bằng thịt đỏ rực và quần hồng kiều diễm.

Kích thước này…lớn nhất Lạc Nam từng thấy, dù là Mộc Tử Âm, Diễm Nguyệt Kỳ hay Côn Minh Nguyệt cũng không thể sánh bằng.

Nhưng điều đó không làm thân thể hoàn mỹ của nàng trở nên thiếu cân đối, trái lại khi chúng nó kết hợp với vòng eo săn chắc thon gọn cùng bờ mông căn tròn cũng thuộc hàng cự đại, mọi thứ lại trở nên khiêu gợi đến cực điểm.

Đường cong thân thể sư phụ, là một trong những siêu phẩm của tạo hóa trên cơ thể phái nữ.

Lạc Nam mặc dù hận không thể tận tình thưởng thức nhâm nhi, nhưng hắn cũng biết tình huống lúc này của nàng không thích hợp, chưa kể thời gian có hạn…

Hít sâu một hơi, trong ánh mắt tròn xoe có phần rung rung của Võ Tam Nương, hắn cuối xuống ngậm lấy bờ môi anh đào của nàng.

Ngọt ngào, thơm ngát hương vị nữ nhân thành thục cùng một chút đặc thù của máu, nụ hôn đầu của hai người chính là như thế…

“Lần này gấp gáp một chút, sau này bồi thường cho nàng!”

Ôn nhu truyền âm, Lạc Nam tách ra hai cánh môi đầy đặn, cái lưỡi nóng hổi tiếng vào trong miệng sư phụ, mãnh liệt khuấy động.

Chụt chụt chụt…

Nhị tim đập bang bang, linh hồn của hai nữ nhân cùng lúc rung rẩy, chỉ biết nằm im chịu trận, mặc hắn thưởng thức nước miếng bên trong miệng mình.

Võ Tam Nương đẹp, nhưng đẹp theo một kiểu hoang dã, lại thêm khí chất nữ cường nhân, không phải nam nhân nào cũng dám có ý đồ với nàng.

Thậm chí ngay cả bản thân Lạc Nam lần đầu gặp mặt, cũng bị khí tràng của nàng ép đến ngưng trọng toàn thân, đủ thấy một mặt bá đạo thường ngày của nữ nhân này.

Nhưng lúc này thì khác, nàng vô lực mặc kệ hắn hôn môi nút lưỡi, bàn tay ma thuật kia đã tiến hành khám phá ở những nơi khác.

“Thật đã!” Dù đã thưởng thức không ít bầu sửa của nữ tử, nhưng Lạc Nam vẫn không nhịn được hít sâu một hơi khi bóp vào khối căn tròn như muốn nổ tung kia.

Săn chắc, đầy đặn, một bàn tay nắm không hết, ngực Võ Tam Nương như có lực đàn hồi, bóp ở trong tay như đồ chơi bậc nhất thế gian, khiến nam nhân chơi cả một đời không biết chán.

“Hắn…hắn vậy mà xoa nắn nơi đó của ngươi?” Man Hoang Thánh Nữ hổn hển.

Võ Tam Nương âm thầm liếc mắt, lão nương hiện tại chính là cá nằm trên thớt, hắn muốn làm gì ta chống được sao?

Huống gì hiện tại chúng ta tuy hai mà một, hắn cũng đang xoa nắn ngươi có được hay không?

Hai nữ âm thầm trao đổi, mặc dù cơ thể đau đớn không chịu nổi, nhưng đứng trước từng loạt động tác của Lạc Nam, vậy mà sinh ra khoái cảm lấn át phần nào cơn đau rồi?

Lạc Nam rốt cuộc không nhịn được rời khỏi bờ môi đã hơi sưng đỏ của nàng, cúi đầu há lớn miệng, đem một bên bầu sửa mật ngậm vào trong miệng…

Nhất thời, mùi vị mỹ nhân tràn ngập, đầy ắp trong khoang miệng, hạt anh đào cương cứng bị cái lưỡi hắn hung hăng quấn lấy, liên tục nút chùn chụt.

Hắn như đứa trẻ thèm sửa lâu ngày nay gặp được cội nguồn, tận tình nhấm nháp hương vị của sư phụ mình, cảm giác đó thật sự kích thích đến khó tả.

“Ưm…” Có tiếng thở dốc nhỏ như muỗi kêu truyền ra.

Lạc Nam rõ ràng cảm giác được thân thể của sư phụ nhẹ nhàng rung rẩy, đôi chân mày nàng hơi nhíu nhíu lại, hiển nhiên động tác của hắn khiến nàng động đến vết thương sinh ra đau đớn.

Nghĩ tới đây trong lòng mềm nhũn, từ chiếc nhẫn trữ vật, một đám khí màu hống phấn lan tràn ra khắp căn phòng, khiến dục hỏa của hai người cấp tốc tăng vọt, thậm chí cơn đau vì thương thế cũng tạm thời quên đi rất nhiều…

Đây chính là Liệt Tình Hương do Tiêu Thanh Tuyền nâng cấp qua một lần, bình thường Lạc Nam dùng để gia tăng chút tình thú trong chuyện phòng the cùng chúng nữ, lúc này toàn lực thả ra, muốn đem dục vọng của sư phụ kích thích đến mức cao nhất, để có thể nhanh chóng song tu.

Tham lam cắn mút bầu sửa thêm giây lát, bàn tay hắn đã tiến đến đôi chân dài miên mang của nàng, bắt đầu vuốt ve an ủi.

Chân của Võ Tam Nương rất dài, sánh ngang với mỹ nữ chân dài nhất Hậu Cung là Tiểu Nguyệt Nguyệt, lại trơn trượt như nhung, sờ trong tay rất thích.

“Đôi chân này…đôi đùi này, mình có thể chơi cả đời không chán!” Lạc Nam âm thầm nghĩ, âu yếm mân mê từng tấc da thịt trên chân Võ Tam Nương đến cùng cực.

“Hừ…”

Rốt cuộc điều gì đến cũng đến, khi bàn tay ma quỷ của hắn tìm đến điểm nhạy cảm giữa đôi chân, cũng là lần đầu tiên Võ Tam Nương buộc phải rên rỉ một tiếng trong cổ họng…

Gò mu nàng múp máp cao cao, bên trên là thảm cỏ thơm đen tuyền rậm rạp, sờ vào trong tay nhột nhột xoăn xoăn, rất đã ngứa.

Chỉ bất quá lúc này, thảm cỏ thơm đã hơi ướt át, hiển nhiên khe suối thần bí bên dưới chính là nguyên nhân…

Lạc Nam hít sâu một hơi, dùng miệng thả ra nhiệt khí bên cái cổ thon dài của nàng, lẩm bẩm nói:

“Sắp rồi…”

Võ Tam Nương cùng Man Hoang Thánh Nữ rùng mình, trong lòng thầm mắng một tiếng lưu manh.

Lạc Nam không để các nàng đợi lâu, bàn tay tách nhẹ đôi bắp đùi săn chắc sang hai bên, vừa ngắm nhìn địa phương cao quý bậc nhất Việt Long Tinh ấy, vừa tận tình xoa nắn mông thịt đầy đặn của nàng.

Cuồng Bạo Nữ Vương, nữ cường nhân khiến vô số nam tử nghe tin đã sợ mất mật lúc này bị đệ tử nàng tách ra đôi chân, tận tình thưởng thức nơi tư mật nhất, thầm kín nhất của nữ tử, cũng là nơi vô số nam nhân trên thiên hạ có nghĩ cũng không dám nghĩ.

Khác với màu sắc hồng nhạt thường thấy của nữ tử, đôi môi dọc của Võ Tam Nương lại đỏ đậm như hoa hồng, hai mép khép chặt không một kẽ hở, ngay cả mật dịch chảy ra từ bên trong cũng hơi khó khăn.

Hạt thịt đỏ lại đặc biệt lớn, như ngọc trai lấp lánh nước đính trên hang động, loáng thoáng bị thảm cỏ đen che đi, càng gợi lên cảm giác tò mò đến cùng cực…

Vì Liệt Tình Hương ảnh hưởng nên Lạc Nam có thể nhìn thấy hai mép môi của nàng nhẹ nhàng động đậy, giường như u cốc thần bí khuất bên trong không ngừng co rút vậy.

Côn thịt của hắn cũng đã sớm bành trướng đến cực hạn, bất quá vì không muốn lưu lại tiếc nuối, hắn cắn răng nén nhịn, vùi đầu vào giữa hai chân nàng, đầu lưỡi vươn ra, điên cuồng chiếm hữu.

“Dạng này…dạng này cũng được?” Man Hoang Thánh Nữ mất bình tĩnh, trong đầu oang một tiếng trở nên mơ mơ hồ hồ

Võ Tam Nương không khác là bao, cảm xúc từ thân thể được hai Linh Hồn cảm nhận, chỉ cảm thấy vừa ngứa vừa sướng vừa đau, nếu khôi phục thực lực điều đầu tiên nàng làm sẽ là đem tên ngốc này cưỡng hiếp.

Hắn tra tấn nàng quá khổ, nhất là khi cái hạt mẫn cảm kia bị hắn hôn lấy, bị hắn mút nhẹ, bị hắn cắn cắn day day trong miệng.

Nàng hận không thể một cước đá văng tên này, hành hạ người khác quá đáng.

Lạc Nam cũng biết Võ Tam Nương gấp, ôn nhu nhất có thể chăm sóc cô bé của nàng, nếm hết loại nước vừa ngọt ngào vừa có hương vị thành thục đặc trưng đó.

Đầu lưỡi tiến vào bên trong, cảm giác vách thịt hai bên không ngừng co bóp, hắn biết cũng đến lúc rồi.

Ngẩng đầu lên nhìn nàng, gò má sư phụ lúc này đã đỏ như gấc, đôi mắt liêm dim ngập nước, cái miệng hé mở lộ ra hàm răng trắng ngọc bên trong…

Đặc biệt là một đôi bầu sửa sung mãn lúc này phập phòng lên xuống, đem hai hạt anh đào cứng rắn săn cứng nhô lên nhọn hoắc…

Biểu hiện của nàng như một liều thuốc bổ, Côn Thịt của Lạc Nam lại lớn hơn một vòng, hắn đem nó đặt giữa hai mép môi dọc bên dưới của nàng quét tới quét lui…

Khi cảm thấy đã đủ ẩm ướt trơn trượt, Lạc Nam hít sâu một hơi, vươn tay tách nhẹ hai mép môi của nàng, để lộ u cốc nhỏ hẹp thần thánh ấy, quy đầu tìm đến tận cửa.

“Hắn…muốn vào rồi…” Ý niệm vang lên trong đầu Võ Tam Nương cùng Man Hoang Thánh Nữ.

PHẠCH…

Theo một cú nẩy lưng hết công sức của Lạc Nam, một lớp màn tưởng chừng kiên cố của nàng rốt cuộc bị công phá, toàn thân hai người siết chặt, máu đỏ chảy ra khắp giường trắng…

“Hừ…hừ…” Âm thanh thở dốc xuất hiện mặc dù đang trọng thương, Võ Tam Nương trong mắt xuất hiện một tia cầu khẩn, Liệt Tình Hương đã làm tốt vai trò của nó, nàng thậm chí quên cơn đau khi hắn tiến vào, chỉ còn lại dục vọng nguyên thủy.

“Chật…chật chết ta rồi, Tam Nương là bảo bối!”

Lạc Nam hít sâu một hơi thở hổn hển, không biết có phải vì bản thân là Thể Tu cấp cao hay không, bên trong sư phụ chật nít nhất trong số nữ nhân của hắn, thậm chí khiến Lạc Nam hoài nghi liệu mình có xé nát âm động của nàng hay không…

Vô số thớ thịt mềm mại ép lấy côn thịt đến mức khó có thể chuyển động, dù Lạc Nam mạnh mẽ trong phương diện này, cũng kém chút không nhịn được bắn ra.

Phạch phạch phạch…

Rốt cuộc đâu cũng vào đấy, vì nữ nhân của mình hiện tại trọng thương quá nặng, Lạc Nam đành đơn độc một người vận chuyển Long Tiên Thánh Điển mà không kịp chờ đợi truyền cho nàng lĩnh hội.

Hắn đem vô số Linh Thạch ném đầy căn phòng, mỗi một cú nhấp đều truyền lượng lớn Linh Khí vào cơ thể nàng, khiến Võ Tam Nương cùng Man Hoang Thánh Nữ thư thái không nói nên lời.

“Tam Nương, sướng không?” Lạc Nam hai tay vịn lấy vòng eo săn chắc, không ngừng nhấp, hắn lúc này như một cái máy bom Linh Khí, mỗi một cú đều có tác dụng chữa thương.

Bất quá chỉ có Võ Tam Nương được toàn diện lĩnh hội sự sung sướng, Lạc Nam còn phải phân tâm vận chuyển khẩu quyết Long Tiên Thánh Điển, có chút thiệt thòi.

Võ Tam Nương yêu kiều trừng mắt, tiểu tử thúi này dám dùng giọng điệu này nói với lão nương…

Man Hoang Thánh Nữ thì không cần phải nói, nàng vô duyên vô cớ bị nam nhân thịt, đối phương còn không biết nàng tồn tại, thật sự quá mức ủy khuất rồi.

Bất quá cả hai nàng không thể phủ nhận, thật sự phiêu phiêu dục tiên, thoải mái không nói thành lời.

Đáng tiếc thân thể bị thương quá mức, muốn há miệng rên rỉ cũng không đủ sức, chỉ có thể ư ử bên trong cổ họng.

Một hồi sau, khi cảm giác thân thể Võ Tam Nương đã lấy lại chút sức lực, mà dục hỏa từ Liệt Tình Hương cũng có phần diệu bớt, Lạc Nam nghiêm túc nói:

“Chúng ta sống sót qua lần này, ngày sau ta bù lại cho nàng thật nhiều!”

Nói xong không tiếp tục vận động, từ nhẫn trữ vật lấy ra một loại Dị Hỏa màu nâu đất, há miệng nuốt xuống, muốn cả hai cùng nhau Luyện Hóa.

“Đại Lực Địa Viêm?” Võ Tam Nương trong lòng cảm động.

Cùng lúc đó, Diễm Tâm Đỉnh trong đan điền Lạc Nam cũng chấn động, nó cảm giác được Nham Tượng Trọng Viêm từ cơ thể Võ Tam Nương qua vị trí hai người đang kết hợp, lại cảm giác được Đại Lực Địa Viêm vừa bị chủ nhân của mình nuốt vào trong bụng…

Trong lúc nhất thời, Lạc Nam tự chủ trương, đem Kim Ô Hư Hỏa ra dẫn dụ Nham Tượng Trọng Viêm của Võ Tam Nương.

Qua lần luyện hóa này, hắn sẽ có thêm Nham Tượng Trọng Viêm cùng Đại Lực Địa Viêm…mà Võ Tam Nương cũng sẽ có Kim Ô Hư Hỏa cùng Đại Lực Địa Viêm.

Mỗi người có thêm hai loại Dị Hỏa.

Chưa dừng lại ở đó, trong mắt Lạc Nam xuất hiện một tia điên cuồng, một bình ngọc ẩn chứa tiếng long ngâm vang dội xuất hiện trên tay.

“Thứ đồ gì?” Man Hoang Thánh Nữ lập tức hoảng sợ, nàng cảm giác được cổ khí tức cuồng bạo đến từ giọt máu bên trong bình ngọc kia.

Huyết Mạch của Nghịch Long.

“Hừ, không cần biết hậu quả, nhưng đến nước này chỉ có thể liều!” Lạc Nam trong mắt lóe lên quyết ý, mở nắp bình ngọc, há mồm đem giọt máu kia nuốt lấy.

Hắn không biết mình có đủ thời gian luyện hóa Huyết Mạch hay không, nhưng nếu không luyện sẽ chẳng còn cơ hội nào khác.

Bởi vì dù hắn và Võ Tam Nương hiện tại có hoàn toàn khôi phục, thậm chí mỗi người có thêm hai loại Dị Hỏa vẫn không đủ đối kháng Cẩm y thanh niên.

Hy vọng chỉ có thể ký thác vào giọt Huyết Mạch Nghịch Long này.

Lạc Nam từng suy nghĩ giao Huyết Mạch Nghịch Long cho Võ Tam Nương luyện hóa, như vậy thực lực của nàng sẽ gia tăng khủng bố, nói không chừng có thể giải quyết Cẩm y thanh niên.

Nhưng Lạc Nam hiểu rõ một điều, dù Võ Tam Nương có thành công, thì thời gian luyện hóa Huyết Mạch của nàng sẽ không ngắn, đến lúc đó Cẩm y thanh niên đánh tới trong lúc đang luyện hóa, lấy gì để chống đỡ?

Duy chỉ có một cách duy nhất là, Lạc Nam sở hữu Cấm Kỵ, hắn sẽ dùng Cấm Kỵ trấn áp và tiêu thụ Nghịch Long Huyết một cách nhanh nhất có thể…

Đó là biện pháp duy nhất mà hắn có thể nghĩ đến lúc này, chính là hành vi liều mạng.

RỐNG…

Giọt máu vừa tiến vào cơ thể, nhất thời hung hăng càn quấy bùng nổ một cổ lực lượng kinh thiên động địa, khiến Lạc Nam kém chút bạo thể mà chết…

Cũng may ở thời khắc đó, cổ lực lượng kia thông qua nơi giao hợp toàn bộ truyền vào cơ thể Võ Tam Nương, để nàng gánh chịu thay hắn.

“Ư…”

Võ Tam Nương cũng không nhịn được thốt lên một tiếng đau đớn, lực lượng này quá mức khủng bố, ngay cả nàng cũng không kịp thích ứng.

Bất quá trong lòng Võ Tam Nương và Man Hoang Thánh Nữ đều hiểu rằng, chỉ cần để cổ lực lượng này nhảy nhót bên trong cơ thể, đó cũng là một loại rèn luyện hiếm có, đối với thân thể rất có lợi ích.

Mặc dù có Võ Tam Nương gánh chịu nhiều phần lực, nhưng giọt Nghịch Long Huyết vẫn hung hăng quậy phá trong người Lạc Nam, khiến hắn đổ mồ hôi lạnh.

Vừa phải phân tâm luyện hóa và trao đổi Dị Hỏa, vừa phải Luyện Hóa Huyết Mạch.

Không thể không nói hành vi này của Lạc Nam là triệt để điên cuồng, chỉ cần có chút sơ suất sẽ tan thành mảnh vụn.

Bất quá ngay chính lúc này, một tình huống ngoài dự liệu phát sinh, khiến trong lòng Lạc Nam dâng lên một loại dự cảm…

Đám Long Khí tích tụ từ lâu trong cơ thể từ nhiều lần song tu cùng chúng nữ bằng Long Tiên Thánh Điển vẫn luôn nằm im đột ngột sinh ra phản ứng…

Chúng nó nhao nhao bay vọt mà lên...

Chỉ thoáng chốc đã đem giọt Nghịch Long Huyết toàn diện bao phủ…

Lạc Nam hoảng hốt cố gắng điều khiển đám Long Khí trở về vị trí cũ nhưng bất lực, chỉ có thể âm thầm lo lắng:

“Chuyện gì sẽ xảy ra?”

Chúc mọi người ngủ ngon :D

Truyện convert hay : Nghịch Thiên Đan Tôn

Con Đường Bá Chủ - Chương 432: Chuyện Gì Xảy Ra?