Truyện tranh >> Con Đường Bá Chủ >>Chương 298: Toàn Diệt

Con Đường Bá Chủ - Chương 298: Toàn Diệt


ĐINH ĐINH ĐINH…

Không Động Chuông vừa ra, không gian dưới lòng đất vặn vẹo kịch liệt, mặt đất bạo động như ngày tận thế, yêu thú toàn bộ Sơn Mạch rung lên cầm cập lao mình lên không trung, hy vọng tránh thoát thứ âm thanh công khủng bố kia…

Nam Cung Uyển Dung từ xa nghe đến tiếng chuông, vội vàng thi triển Kim Quang Lượt Ảnh chạy ra vạn dặm né tránh, linh lực phong tỏa thính giác của mình…

“Thật khủng bố, thực lực của chàng đã đạt đến mức này sao?” Nàng nhìn thân ảnh Lạc Nam ngưng trọng lẩm bẩm.

Cứ tưởng lần bế quan này của mình sẽ có thể đuổi kịp bước tiến của nam nhân kia, nào ngờ vẫn còn kém xa hắn…

Mặc dù Tu Vi của nàng hiện tại còn cao hơn cả hắn, nhưng nếu xét về chiến lực, Nam Cung Uyển Dung không cho rằng mình có thể chống lại Lạc Nam qua vài hiệp…

Không Động Chuông tác động trực tiếp vào không gian, nhưng không có nghĩa là không ảnh hưởng đến bên ngoài…trái lại ở nơi rắn chắc có khả năng truyền âm tốt như mặt đất, uy lực của nó gia tăng theo cấp số nhân…

ĐINH

Vốn đang ngao du trong lòng đất, Thổ Nguyên Cá Mập trực tiếp bị tiếng chuông tập kích toàn thân, nó chỉ cảm thấy mọi thứ xung quanh quay cuồng dữ dội, đầu óc nhứt đến không muốn sống, hận không thể cắt đứt toàn bộ giác quan của mình…

ĐINH ĐINH ĐINH ĐINH…

Tiếng chuông vang vọng vừa đủ 5 lần, thân ảnh khổng lồ của nó đã bị ép trồi lên, hai mắt trắng dã, cái đầu không ngừng lắc lư kịch liệt…thân thể khổng lồ dãy dụa dữ dội, chấn động toàn bộ Sơn Mạch rung lên…

Lạc Nam nhân cơ hội khó được, Tạc Hồn Thuật triển khai, một luồng Linh Hồn công kích nện mạnh vào cái đầu đang gặp khó khăn của Thổ Nguyên Cá Mập…

Vừa bị Không Động Chuông cùng Tạc Hồn Thuật công kích, Thổ Nguyên Cá Mập trí tuệ triệt để bị nghiền nát, miệng sùi bọt mép, hoàn toàn ngất đi…

Lạc Nam không buông tha cho mạng của nó, Trọng Kiếm được thế mà ra, một thức Liệt Địa đem đầu Thổ Nguyên Cá Mập nện thành thịt vụn…

Đây là lần đầu tiên, hắn chính thức đem một con Lục giai Viên Mãn yêu thú giết chết.

Đương nhiên phải bộc lộ rất nhiều con bài bí mật…

Đoạt Hồn triển khai, đem Linh Hồn của nó cướp đoạt, lại thêm Linh Hồn của Hỏa Diệm Sư, Nham Tinh Tinh, Liệt Vân Điểu và Phong Linh Hầu trước đó cộng thêm…tu vi Hồn Tu của Lạc Nam lập tức đột phá đến Hóa Thần Trung Kỳ…chỉ còn thiếu một chút là đạt đến Hậu Kỳ.

Khi Ngự Hàn và Ngự Quốc chết đi, mấy con yêu thú cũng bị khế ước chủ tớ ràng buộc mà lìa đời, toàn bộ linh hồn trở thành chất dinh dưỡng cho Lạc Nam…

“Kim Nhi, sao đầu ta hơi đau nhứt?” Lạc Nam âm thầm cau mày hỏi, liên tục thi triển Đoạt Hồn xong đầu hắn tê dại…

“Công tử đột phá Hồn Tu hai lần liên tục, căn cơ còn chưa ổn định…đợi một thời gian sau thích ứng sẽ hết!” Kim Nhi mở miệng giải thích.

Lạc Nam gật đầu, hắn từ một hồn tu Nguyên Anh Viên Mãn đột phá thẳng đến mức sắp chạm đến Hóa Thần Hậu Kỳ, chưa kịp thích ứng là điều dễ hiểu, cần phải ổn định căn cơ.

Bên kia chiến tuyến, Thiết Bọ Cạp cũng là yêu thú hành tẩu trên mặt đất, bị âm thanh từ Không Động Chuông tác động, thân thể nặng nề trở nên chậm chạp hơn bao giờ hết, không dễ chịu chút nào…

Hoa Thanh Trúc nhân cơ hội đó, lại một chiêu Băng Vũ Cửu Thiên triển khai, đem toàn bộ cơ thể nó đóng thành khối băng khổng lồ…

Chưa dừng lại ở đó, nàng đánh ra Thổ Băng Lạc Anh Chưởng, đem hai cái càng khổng lồ của Thiết Bọ Cạp chặt đứt, triệt để mất đi sự nguy hiểm…

“Ngũ Lôi Oanh Đỉnh!”

Theo một tiếng cao ngạo cất lên, Diễm Nguyệt Kỳ nâng lên Lôi Đế Trượng, sát ý bạo động…năm tia Tam sắc Lôi Kiếp ầm ầm mà xuống…

“Kiếp…lôi...tam sắc?”

Trước khi đầu não não bị đánh nổ, tròng mắt lão già sư phụ sắp lồi ra ngoài…

Hắn vốn tưởng rằng chỉ một Lạc Nam sở hữu Tam Sắc Lôi Kiếp đã nghịch thiên lắm rồi, nào ngờ ngay cả Diễm Nguyệt Kỳ cũng…

Chỉ là không có thời gian biểu hiện cảm giác bất ngờ, thân thể lão già sư phụ chính thức nổ tung…chết đến không thể chết lại…

Răng rắc…

Khối băng phong nứt ra, Thiết Bọ Cạp theo đó tiêu tùng…

Vốn đang nằm hấp hối Hắc Đại Bàng cũng không ngoại lệ chút nào, chủ nhân chết thì nó cũng bồi theo…

Trong một khoảnh khắc ngắn ngũi, một Thất giai Trung Kỳ, một Thất giai Sơ Kỳ và một Hợp Thể Sơ Kỳ chết đi...

Ánh mắt Lạc Nam lóe sáng, tiếp tục thi triển Đoạt Hồn, đem ba cổ linh hồn cường đại cho hấp thụ…

Chỉ là lần này hắn không sử dụng để tăng tu vi Hồn Tu cho mình, trái lại toàn bộ đều để Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn hấp thu, tăng cấp…

“Keng, Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn nâng cấp thành công! đạt đến Linh Cấp Thượng Phẩm: Nhìn Xuyên Yếu Điểm có thể khám phá các thủ đoạn che giấu diện mạo từ Linh Cấp Thượng Phẩm trở xuống, có thể phát hiện yếu điểm của Hợp Thể Hậu Kỳ cường giả, khả năng Thấu Thị Vạn Lý có thể nhìn thấu trong phạm vi 3 vạn Dặm”

Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn ở mắt Lạc Nam sau khi thăng cấp càng trở nên thần bí, vầng trăng khuyết nơi đồng tử phát sáng nhàn nhạt…

“Không hổ là Linh Hồn của Hợp Thể và Thất giai, đúng là vật đại bổ haha!” Lạc Nam nhận ra uy ực từ Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn tăng cường trên diện rộng, âm thầm đại hỉ.

Thấu Thị Vạn Lý triển khai, trong khoảng khắc đó, toàn bộ ngóc ngách của sơn mạch đều không thoát khỏi mắt hắn, thấy được vô số yêu thú cấp thấp còn đang khiếp sợ rung lẩy bẩy, thấy được vài tên Thất giai giả vờ ngu ngơ không muốn xen vào trận đánh khủng bố vừa nãy, toàn bộ đều nhìn thấy…ngay cả một hạt bụi cũng không ngoại lệ…

Điều này hết sức kinh khủng, Sơn Mạch lớn đến mức nào? Vậy mà bị Lạc Nam một lần nhìn thấu tất cả, như vậy ngày sau chỉ cần mở ra Thấu Thị Vạn Lý, kẻ nào muốn ẩn nấp đánh lén hắn trong phạm vi 3 vạn dặm hoàn toàn là chuyện viễn vong…

“Các nàng đứng đó làm gì? Mau lại đây!” Lạc Nam thấy ba vị mỹ nhân đang âm thầm nhìn nhau, hướng các nàng vẩy vẩy tay…

Trong lúc đó hắn không quên đem thi thể đám yêu thú toàn bộ thu hồi, thịt của yêu thú Thất giai là đồ bổ…

Tam nữ liếc nhìn nhau một cái, thân thể tuyệt mỹ thả người bay đến, mỗi người mỗi vẻ làm ánh mắt Lạc Nam sáng lên.

“Uyển Dung nàng đừng ngại, Nguyệt Kỳ chính là mẫu thân của Hồng Liên và Tình Nhi, nàng có thể gọi tỷ tỷ!” Lạc Nam hướng Nam Cung Uyển Dung giới thiệu.

Nam Cung Uyển Dung sắc mặt lập tức cổ quái nhìn hắn, mẹ của Hồng Liên và Điệp Tình, nàng không phải nên gọi tiền bối sao?

Ngay cả Hoa Thanh Trúc sắc mặt vốn lạnh lùng cũng nghi ngờ nhìn qua hắn.

“E hèm, Nguyệt Kỳ cũng là thê tử ta!” Lạc Nam tràn đầy tự hào nói, như sợ hai nữ không tin, hắn vòng tay ôm lấy eo thon của nàng, hít thở hương thơm ngào ngạt.

Diễm Nguyệt Kỳ ngoài mặt vẫn giữ vẻ kiêu kỳ, bất quá trong lòng ngọt lịm, ởm ờ tựa đầu vào ngực Lạc Nam xem như thừa nhận, nhìn Nam Cung Uyển Dung tán thưởng nói:

“Uyển Dung muội xinh đẹp thanh cao, đoan trang hiền diệu…là phúc phần của Tiểu Nam!”

Nhận được xác nhận từ Diễm Nguyệt Kỳ…môi đỏ của Nam Cung Uyển Dung hé mở hết sức đáng yêu, nhìn bộ dạng của hai người khiến nàng đối với thủ đoạn tán gái của Lạc Nam bội phục đến muốn quỳ rạp xuống đất…

Diễm Gia Chi Chủ - Song Nguyệt Tiên Tử Diễm Nguyệt Kỳ, đây chính là nữ cường nhân mà vô số nam nhân có mơ cũng không dám nghĩ, lúc này lại cam tâm tình nguyện cùng hai vị nữ nhi gả chung một chồng?

Chuyện này nếu truyền ra ngoài, thiên hạ lập tức sinh ra địa chấn a…

“Uyển Dung gặp qua…Kỳ tỷ!” Hít sâu một hơi lấy lại tinh thần, Nam Cung Uyển Dung lễ phép mở miệng.

Diễm Nguyệt Kỳ hài lòng gật đầu, đối với biểu hiện trong lúc chiến đấu của Nam Cung Uyển Dung đều thu vào tầm mắt, thiên phú của cô gái này không kém hai nha đầu nhà mình, đáng giá bồi dưỡng, đủ tiêu chuẩn để vào Hậu Cung.

Là một nữ cường nhân với mong muốn phò tá Lạc Nam, Diễm Nguyệt Kỳ sẽ không cho phép Hậu Cung của hắn thu nhận nữ nhân chỉ có mỗi nhan sắc…

“Không biết vị này là?” Diễm Nguyệt Kỳ lúc này mới ra vẻ bừng tĩnh, nhận ra sự tồn tại của Hoa Thanh Trúc lạnh như băng ở bên cạnh, liếc mắt nhìn qua…

Mà Hoa Thanh Trúc đồng dạng nhướn mày đáp lại, không chút yếu thế nào…

Có tia điện xẹt qua trong mắt hai nữ, Nam Cung Uyển Dung nhẹ rùng mình, kéo tay Lạc Nam hy vọng hắn giải tỏa bầu không khí…

Hai vị tỷ tỷ này mà đánh lên, chỉ sợ Sơn Mạch này phải tiêu tùng…

Lạc Nam cười khổ, hai nữ cường nhân này khiến hắn có phần đau đầu, một Băng một Hỏa, xem ra không thiện ở chung a…

“Nàng ấy tên Hoa Thanh Trúc, sau này là người một nhà của chúng ta!” Hắn chỉ vào Thanh Trúc giới thiệu, không hề nhắc đến thân phận Hoàng Hậu của nàng…

Hoa Thanh Trúc thấy Lạc Nam không nhắc đến chuyện Nô Lệ Ấn, sắc mặt diệu lại một chút…

Nam nhân này biết giữ thể diện cho nàng.

Diễm Nguyệt Kỳ nhẹ gật đầu, nhìn Hoa Thanh Trúc nhếch môi đỏ như lửa hỏi:

“Hậu Cung đích thực đang rất cần nhân tố mạnh mẽ, bất quá lai lịch cần phải rõ ràng, không biết vị tiên tử này xuất thân từ đâu?”

Hoa Thanh Trúc sắc mặt lạnh xuống, nữ nhân này hình như không tin tưởng nàng? Bất quá Hậu Cung là thứ quỷ gì?

Lạc Nam nhận ra mùi thuốc súng có dấu hiệu bùng phát, đang định mở miệng giải thích…

“Bổn tọa đến từ Hoa Gia - Bạch Sa Hoàng Triều!” Hoa Thanh Trúc lạnh lùng nói.

“Ồ? Đã hiểu…” Diễm Nguyệt Kỳ đột ngột cười lên khanh khách, nhìn Lạc Nam ý vị thâm trường nói:

“Không nghĩ đến nam nhân nhà mình đi một chuyến Hoàng Sa Đại Lục…lại đem đương kim Hoàng Hậu cửa Cửu Cấp Thế Lực thu vào tay, quả thật lợi hại!”

“Hoàng Sa Đại Lục? Hoàng Hậu của Cửu Cấp Thế Lực?” Nam Cung Uyển Dung trong lòng giật thót, tâm linh nhỏ bé cảm thấy bị tổn thương…u oán nhìn Lạc Nam.

Ngươi tán gái thân phận đơn giản một chút không được sao? thật là đả kích người ta.

Mà Lạc Nam cũng giật mình không kém, hắn không ngờ Hoa Thanh Trúc chỉ nói mấy câu, vậy mà Diễm Nguyệt Kỳ lập tức đoán ra thân phận Hoàng Hậu của nàng…

“Hoa gia là đệ nhất gia tộc ở Bạch Sa Hoàng Triều, bất quá với tục lệ từ tổ tiên truyền xuống…mỗi đời Hoa gia chi nữ đều phải gả cho các đời Hoàng Đế - phong làm Hoàng Hậu!” Thấy Lạc Nam không hiểu chuyện, Diễm Nguyệt Kỳ lên tiếng giải thích cho hắn…

Lạc Nam nghe vậy bừng tỉnh hiểu ra…không có bất kỳ một tên Hoàng Đế nào vui mừng khi lãnh thổ của mình xuất hiện thế lực cường đại như Hoa gia được, điều đó có thể tạo thành mối nguy hiểm tiềm ẩn ảnh hưởng đến sự thống trị của Hoàng gia, chỉ trừ khi hai bên là mối quan hệ phụ thuộc…

Vì thế các đời Hoa gia nếu sinh ra nữ nhi, phải chấp nhận gả cho các đời Hoàng Đế làm Hoàng Hậu, chấp nhận quan hệ phụ thuộc.

Nếu không, Hoàng Đế sẽ rất khó tín niệm Hoa gia, âm thầm tìm cách diệt trừ là chuyện sớm muộn.

“Hôn nhân chính trị sao? chả trách nàng và Bạch Sa lại như vậy…” Lạc Nam nắm bàn tay mềm mại của Hoa Thanh Trúc an ủi…

Vì an nguy và lợi ít của gia tộc, Hoa Thanh Trúc phải hy sinh hạnh phúc một đời, gả cho người mà nàng không yêu.

Hoa Thanh Trúc trong lòng rung lên, bất quá vẫn không rút tay lại, ngoài mặt tỏ vẻ lạnh nhạt nhìn hắn nói:

“Nếu không còn chuyện gì, bổn tọa đi trước!”

Lạc Nam cũng biết không thể một sớm một chiều hoàn toàn có được nàng, dựa vào Nô Lệ Ấn không phải tính cách của hắn…bèn gật gật đầu.

Dù sao nàng cũng ở trong Bạch Sa Hoàng Cung, trốn không thoát được.

Hoa Thanh Trúc được Lạc Nam đồng ý, không nói tiếng nào xé không rời đi...

Từ đầu đến cuối Lạc Nam không hề đòi hỏi gì về Nhẫn Trữ Vật của Cực Băng Ma Quân, giao tất cả mọi thứ cho nàng, điều này khiến Hoa Thanh Trúc trong lòng cảm động…bất quá nhìn thấy thê nữ thành đàn bên cạnh hắn, đặc biệt là Diễm Nguyệt Kỳ khiến nàng hơi chút khó chịu, không muốn ở lại…

“Xem ra thủ đoạn của chàng chưa đủ a…” Diễm Nguyệt Kỳ nhìn bóng lưng Hoa Thanh Trúc biến mất, nhẹ liếm môi son trêu chọc nói.

“Ta và Thanh Trúc mới gặp chưa đến mười ngày…” Lạc Nam cười khổ nói.

Mà Nam Cung Uyển Dung nghe vậy chỉ biết âm thầm kêu trời, chỉ 10 ngày đã sắp thu được một vị thê tử Hợp Thể cường giả…nàng chuyển từ ánh mắt u oán sang sùng bái ngắm nhìn Lạc Nam.

“Tương lai ta nhất định không thua các nàng…!” Nam Cung Uyển Dung bị kích thích ý chí chiến đấu, trong lòng âm thầm tự nhủ…

Nàng không thiếu nghị lực, không thiếu quyết tâm, thiên phú cũng không kém…tin rằng cái còn thiếu chỉ là thời gian mà thôi.

“Hiện tại đi đâu?” Diễm Nguyệt Kỳ nhìn sang Lạc Nam hỏi thăm…

“Trước hết về Bạch Sa Hoàng Triều, ta sẽ không bỏ qua Dị Thổ…” Lạc Nam kiên định đáp.

Diễm Nguyệt Kỳ gật đầu, mang theo hắn cùng Nam Cung Uyển Dung phá không rời đi…

Đợi ba người toàn bộ biến mất, đám yêu thú trong Sơn Mạch mới dám bén mảng đến gần, xem xét chiến trường kinh khủng…

Nhìn vạn dặm thiên nhiên trở nên hoang tàn không một sự sống, không gian hiển hiện vô số khe nứt lớn nhỏ vẫn chưa thể khép lại, mặt đất băng liệt xuất hiện hàng loạt thung lũng sâu không thấy đáy…

Đám yêu thú âm thầm thở phào nhẹ nhỏm, cũng may bọn nó không bén mảng đến xem kịch vui…

Chiến trận này quá mức khủng bố rồi…

Về phần Hang Động của Cực Băng Ma Quân, đã triệt để bị đánh thành cát bụi…

Ngủ ngon nhé các bác!!!

Bác nào có lòng ủng hộ e thì đây ạ:

Số TK: 1809205083252

NGUYEN PHUOC HAU

Ngân hàng Agribank ạ.

Momo: 0942973261

Viettelpay: 9704229212704295

Chân thành cảm ơn

Truyện convert hay : Độc Y Mẫu Thân Manh Bảo Bảo

Con Đường Bá Chủ - Chương 298: Toàn Diệt