Truyện tranh >> Con Đường Bá Chủ >>Chương 293: Ăn Xong Muốn Lau Sạch?

Con Đường Bá Chủ - Chương 293: Ăn Xong Muốn Lau Sạch?


Bên ngoài…

Lạc Nam mỗi lần thu phóng Lôi Hỏa đều làm một mảng Cực Băng bị bóc hơi, tu luyện hồi lâu khiến Cực Băng sắp hoàn toàn biến mất rồi…

Bất quá không thể không nói, Cực Băng do Độ Kiếp Viên Mãn như Cực Băng Ma Quân tạo ra quá mức cường đại, chính là công cụ Luyện Thể tuyệt hảo, hoàn toàn không kém Dị Hỏa chút nào…

Tu vi Thể Tu của Lạc Nam cũng liên tục đột phá hai tiểu cảnh giới, từ Ngũ Chuyển Sơ Kỳ đến Ngũ Chuyển Hậu Kỳ…ngang bằng với tu vi Linh Lực Hóa Thần Hậu Kỳ rồi.

“Đây là lực lượng Ngũ Chuyển Hậu Kỳ sao?”

Cảm giác da thịt của mình căn tràn, nguồn năng lượng khủng ẩn sâu trong từng cơ bắp, toàn thân nhẹ nhàng linh hoạt, lại chứa sức mạnh không thầm thường…

Lạc Nam hài lòng đứng dậy, đang định cất bước tiến vào cánh cửa…

Bất chợt, một xinh đẹp bóng ảnh như sư tử vồ môi lao đến, lực lượng Hợp Thể Trung Kỳ bá đạo truyền ra, chỉ thoáng chốc đã đem Lạc Nam đè bẹp xuống đất…

Hương thơm mát lạnh dễ chịu tiến vào lỗ mũi, Lạc Nam một mặt mộng bức nhìn Hoa Thanh Trúc đột ngột cưỡi lên người mình, ngơ ngác không hiểu gì đang xảy ra…

“Lạc Nam, bổn tọa muốn…rất muốn!”

Gò má nàng ửng đỏ, đôi mắt ngập nước lóng lánh chớp chớp, hơi thở dồn dập nóng hổi, lưỡi thơm liếm khóe môi đỏ, bộ ngực đầy đặn căn tràn phập phồng lên xuống, quả thật dụ nhân đến cực hạn a…

“Đây là…lên cơn động tình? Phát xuân?”

Nhận ra tình huống quen thuộc thường gặp, Lạc Nam giật bắn mình, không ngờ Cực Băng Ma Quân lưu lại một chiêu sau cùng như vậy…

Trạng thái hiện tại của Hoa Thanh Trúc còn tệ hơn Á Liên Nga khi đó gấp trăm lần, để một vị Hợp Thể Trung Kỳ tiên tử lạnh lùng cao ngạo như nàng rơi vào dục tính như vậy, Lạc Nam không tưởng tượng ra đó phải là Dâm Độc cấp độ gì…

Bất quá còn nước còn tát, hắn vẫn muốn thử dùng Lôi Hỏa để chữa trị cho Hoa Thanh Trúc…

Mặc dù chưa biết có hiệu quả không, nhưng ít ra có thể thử một lần…

“Nàng cố gắng cầm cự, ta giải Độc cho nàng!”

Lạc Nam tay chân bị nàng đè cứng ngắc không thể cử động, Hoa Thanh Trúc đã vươn ra đầu lưỡi trơn mềm ngọt lịm của nàng liếm láp khắp mặt hắn…

“Đã không kịp…chỉ còn không đến nửa giờ…mau cho ta!”

Hoa Thanh Trúc lắc đầu kịch liệt, nếu không được giao hoan, cơ thể nàng sẽ tiêu tan thành tro bụi…

Đan điền nóng lên như một quả bom sắp phát nổ vậy…

“Công tử không còn cách nào khác đâu, thời gian của Kiếp Dâm Độc sắp đến rồi, nếu không giao hoan nàng ấy sẽ chết!” Kim Nhi lên tiếng xác nhận.

Ánh mắt Lạc Nam co rụt lại, trong đầu chợt hiện lên thân ảnh của tiểu thiên sứ Bạch Liên Hoa, bất đắc dĩ thở dài một tiếng…

Mà lúc này, Hoa Thanh Trúc đã đến giới hạn, lực lượng toàn thân chấn động, đem y phục trên cơ thể hai người hóa thành mãnh vụn…

Thân hình tuyệt mỹ của Hoa Thanh Trúc một lần nữa phơi bài trong không khí, khiến Lạc Nam lập tức dấy lên phản ứng cơ thể…bị cái lưỡi mềm mại của nàng không ngừng liếm láp, thổ khí như lan khiến hô hấp của hắn cũng dồn dập lên…

Lạc Nam thân cao gần m9, từng múi cơ, bắp thịt co giãn săn chắc, gân xanh như ẩn như hiện, làn da lại trắng nõn không kém gì em bé nhờ nhiều lần tái tạo Thân Thể…

Phía bên dưới tiểu huynh đệ dữ tợn ngạo nghễ vươn đầu, đỉnh thiên lập địa, không ngừng ma sát vào hai bắp đùi trơn trượt của mỹ phục trên người…

Thân hình hoàn mỹ của Lạc Nam, chẳng khác nào ngòi kích nổ đến tâm linh Hoa Thanh Trúc ở thời điểm này…

Hạ thân nàng đã sớm ướt nhẹp từ khi trúng phải Dâm Độc, lúc này hai mắt đỏ thẩm…không quan tâm cái gì màn dạo đầu nữa, chỉ còn dục vọng nguyên thủy nhất của nữ nhân…

Đùi đẹp tách ra, nàng đem hắn đè sát xuống mặt đất, bàn tay nắm lấy thứ đầy gân guốc ấy…

“Hít…” Được năm ngón tay tinh xảo như ngọc thạch chạm vào, lại liên tưởng đến thân phận cao quý của nàng, Lạc Nam hít một hơi khí lạnh…

Hắn chưa kịp định thần, Hoa Thanh Trúc đã mãnh liệt ngồi xuống…

Phốc…

“Hừ…thoải mái!”

Một tiếng rên rỉ giữa hai con người vang lên, côn thịt cứng cáp đã thô bạo xuyên thủng u cốc thần thánh ấy, để lộ hai mép môi hồng đang ôm sát thân côn…

Chân mày Hoa Thanh Trúc hơi nhíu lại vì đau đớn, nhưng ánh mắt lại tràn ngập thỏa mãn và hài lòng, nàng dâm dâm mị mị nhìn nam tử nằm dưới mặt đất…

Cảm giác sung sướng và thỏa mãn lấn át cơn đau khi lần đầu bị xâm nhập của nàng…

Lạc Nam cảm nhận được sự chật nít mê người bên trong thân thể mỹ phụ nhân… ấm áp, mềm mại, ẩm ướt…tất cả tạo thành một cảm giác mỹ diệu nhất trên đời khiến toàn thân hắn căng cứng…

Chỉ là lúc này, hắn lại không có thời gian tận hưởng cảm giác ấy, trái lại dùng ánh mắt khiếp sợ nhìn về nơi kết hợp giữa hai người…

Tại cái rãnh hồng hào kia của Hoa Thanh Trúc, tiên huyết chảy dài rơi vải xuống mặt đất…mà khi vừa tiến vào lúc đầu, Lạc Nam cũng cảm giác được mệnh căn của mình phá ta một lớn màn mỏng manh nào đó…

“Trinh nữ?” Lạc Nam lắp ba lắp bắp, hoàn toàn không biết phải làm thế nào để diễn tả tâm trạng của mình lúc này…

Hoàng Hậu của Cửu Cấp Thế Lực Bạch Sa Hoàng Triều, mẫu thân của Tiểu Công Chúa…lại là trinh nữ?

Quá mức hoang đường…

Hoa Thanh Trúc không bận tâm suy nghĩ của Lạc Nam…

Nàng như một nữ thần cưỡi trên người hắn, cái cổ cao ngạo trắng nõn như thiên nga, xương quai xanh tuyệt phẩm, vòng một đầy đặn núc ních không kém Diễm Nguyệt Kỳ được tô điểm bởi hai viên ngọc trai đỏ thần thánh…

Vòng eo lá liễu trơn tuột như rắn nước, kết hợp với mông thịt gợi cảm vểnh cao, tạo thành đường cong đầy mỹ diệu…

Bờ mông tuyệt phẩm ấy hiện tại đang ngồi trên người hắn, mà tiểu huynh đệ của hắn đã đâm sâu vào tận cùng chốn đào nguyên của nàng…ngay cả đám cỏ nhỏ màu bạch kim cũng dính chút huyết sắc…

Hoa Thanh Trúc mặc kệ hắn suy nghĩ gì, bản năng của giống cái cho nàng biết kết hợp thôi vẫn chưa đủ, nàng cần nhiều hơn thế…

“Nằm im đó cho bổn tọa…!”

Hất mái tóc bạch kim ra phía sau, Hoa Thanh Trúc bá đạo tuyên bố một tiếng, sau đó nhấc lên bờ mông…

Đợi đến thứ cứng rắn kia rút khỏi u cốc của mình, chỉ còn một phần nhỏ đầu khấc kẹp giữa hai mép môi…

“Phạch”

Hoa Thanh Trúc lại dùng sức ngồi mạnh xuống.

“Hít…”

Cảm nhận thứ đó một lần nữa như xuyên thủng toàn thân, ma sát mãnh liệt với vô số sợi thần kinh mẫn cảm, khiến nàng không nhịn được rên rỉ nỉ non…

Lạc Nam cũng không khá hơn là bao, hắn kích thích đến phát điên rồi…việc đã đến nước này cũng không còn đường lui nữa, cố gắng xoay người muốn đem nàng đè xuống để hung hăng chà đạp…

“Nằm im! Ta sướng…”

Đáng tiếc thực lực cả hai chênh lệch quá lớn, Hoa Thanh Trúc nỉ non hừ nhẹ một tiếng, lại đem hắn ép sát xuống đất, không ngừng nhấc lên mông thịt ngự giá thân chinh…

Lạc Nam cảm thấy vô cùng biệt khuất, hắn như đồ chơi của nữ nhân cao ngạo này, lại không đánh lại nàng…

Trong lúc nhất thời, chỉ có thể vươn lên hai tay, nắm lấy đôi gò bông đào hùng vĩ kia, tận tình thưởng thức, vân vê xoa nắn thành muôn hình vạn trạng…

“Ưm, mạnh một chút!” Hoa Thanh Trúc bị dục hỏa điên cuồng lấn át, cảm thấy đầu nhủ hoa bị hắn vân vê thôi còn chưa đủ, yêu cầu mạnh hơn…

Lạc Nam càng nghe càng hưng phấn, gia tăng lực đạo trên tay…ngắt mạnh đầu nhủ đỏ thẩm, không ngừng để lại các vết sẹo nhỏ trên đôi ngực bạo mãn trắng hơn tuyết kia…

Hoa Thanh Trúc thỏa mãn trong lòng, hạ thấp người xuống một chút để hắn dễ dàng nắn bóp…

Ánh mắt hai người nóng rực nhìn nhau, chỉ còn lại dục vọng nguyên thủy nhất…

“Phạch…phạch…phạch…”

Âm thanh da thịt va đập liên hồi giữa không gian tỉnh lặng…

Thời gian còn lại của Kiếp Dâm Độc qua đi, Hoa Thanh Trúc bình an vô sự, lại tràn ngập thỏa mãn rên rỉ giữa cảnh xuân…

Bất chợt, từ nơi hai người kết hợp phát ra ánh sáng màu hồng phấn, một dấu ấn thần bí mà quỷ dị đột ngột xuất hiện ở giữa trán Hoa Thanh Trúc…

Dấu ấn có màu phấn hồng, hình dạng như một cánh hoa anh đào, càng tăng thêm mỹ cảm cho Hoa Thanh Trúc lên nhiều lần…

Bất quá cũng nhờ vậy, Lạc Nam lập tức cảm giác được giữa hai người hình thành mối liên kết bí mật nào đó, mà Hoa Thanh Trúc phải phụ thuộc vào hắn…

Nghĩ đến đây Lạc Nam thích thú, thấy nàng vẫn bá đạo cưỡi trên người mình, bèn hạ giọng:

“Nàng nằm xuống để ta lên trên!”

“Hừ, bổn tọa còn chưa chơi xong…” Hoa Thanh Trúc đang cưỡi ngựa rất thư sướng, làm sao chịu nghe lời hắn?

Chỉ là nàng vừa nói xong, ấn ký hình đóa hoa đào trên trán lại lóe sáng dữ dội…

“A”

Hoa Thanh Trúc rùng mình hét to, chỉ thấy toàn thân chợt trở nên khô nóng dữ dội, dục niệm mới vừa diệu đi phần nào lại bùng phát dữ dội gấp mấy lần, hạ thân co rút kịch liệt, toàn bộ cơ thể đỏ hồng lên, lý trí sinh ra suy nghĩ phải phục tùng Lạc Nam…

Ngọc thể hoàn mỹ xoay người nằm xuống, để Lạc Nam đảo khách thành chủ…

“Nàng đã trúng Kiếp Dâm Ấn của công tử, triệt để trở thành Tình Nô, chỉ cần không nghe lời cơ thể sẽ lập tức lên cơn động tình dữ dội!” Kim Nhi dùng giọng điệu cổ quái giải thích, chính nàng cũng không nghĩ đến Cực Băng Ma Quân để lại phần quà lớn như thế cho Lạc Nam.

Tình cảnh này cũng khiến Lạc Nam giật mình, bất quá rất nhanh hắn kịp thời hưng phấn, không thèm suy nghĩ đè sát lấy cơ thể mềm mại như bông của Hoa Thanh Trúc…

Đem hai chân thon dài không một khuyết điểm khoác lên vai mình, nhục côn nhắm ngay khe thịt ướt đẩm đánh sâu vào…

“Nhóp nhép…”

Âm thanh nhầy nhụa vang lên, rất nhanh tiểu huynh đệ được bao trùm bởi vô số thớ thịt ấm nóng tuyệt diệu, trong cơ thể nàng như có vòng xoáy siết chặt lấy hắn vậy…

Lạc Nam không nhịn được nữa, phần hông mãnh liệt vận động, tiến hành trùng kích…

“A…Ưm…ưm…thoải mái…cảm giác này thật khó tả…” Hoa Thanh Trúc hai mắt mê ly, môi thơm thở gấp xen lẫn rên rỉ, không chút tiết chế nào…

Tiếng rên của nàng đem toàn bộ không gian vang vọng, Lạc Nam thấy nàng hé mở môi đỏ, nghịch ngợm cúi người xuống hôn lấy…

“Ư…” Lần đầu hôn môi khiến hai mắt Hoa Thanh Trúc mở to, cái lưỡi quái ác kia đang tham lam tiến vào, thám hiểm khắp cái miệng nhỏ ngọt ngào mát lạnh của nàng…

“Thật ngọt, thật thơm…cam lộ cũng không sánh bằng miệng nàng…” Lạc Nam truyền âm khen ngợi, đem đầu lưỡi của nàng tham lam quấn lấy…

U cốc được nhục côn của hắn ra ra vào vào, miệng thơm lại bị lắp đầy, đôi gò bồng đào được tận tình xoa nắn khiến Hoa Thanh Trúc như lên mây xanh…

Nàng rất có thiên phú trong chuyện nam nữ, vậy mà lắc lư phần hông đón để hắn dễ dàng tiến vào tận cùng nơi sâu nhất, đầu lưỡi trúc trắc đáp lại nụ hôn nồng cháy…

Hai người lâm vào si mê…

“AAAAA, Sướng…”

Không biết qua bao lâu, khi tốc độ ra vào của Lạc Nam ngày càng mạnh mẽ, một tiếng rên mê người vang vọng, Hoa Thanh Trúc chính thức lên đỉnh, tiết thân lần đầu tiên, toàn thân rung rẩy hết sức dữ dội thở hổn hển, ngửa mặt lên trời tràn đầy thỏa mãn…

Lạc Nam cảm nhận hạch tâm của nàng co rút kịch liệt, hắn vẫn còn cứng ngắc ngạo nghễ, chưa có chút dấu hiệu bại trận nào…

Bất quá đây là lần đầu nên Hoa Thanh Trúc có phần mệt mỏi, Lạc Nam vẫn giữ nguyên tiểu huynh đệ bên trong u cốc chật hẹp, ngã người xuống đem thân thể tuyệt mỹ của nàng ôm vào trong ngực…

Yêu thương liếm láp mồ hôi đọng trên gương mặt mềm mịn, cẩn thận chỉnh lại mái tóc hoàng kim có phần rối bời của nàng…

Hoa Thanh Trúc lúc này giống hệt một tiểu cô nương, nàng cũng cao gần m8, bất quá thấp hơn hắn một đoạn, vừa vặn đem đầu vùi vào ngực Lạc Nam, không dám nhìn hắn…

Lạc Nam cũng biết nàng xấu hổ, trong lúc ôm nàng, bàn tay vòng ra phía sau sờ nắn bờ mông nảy nở, tận hưởng cảm giác mỹ diệu…

Hoa Thanh Trúc hít thở mùi vị nam tính trên cơ thể rắn chắc của hắn, trong lúc nhất thời khép hờ đôi mắt đẹp, tận hưởng nam nhân chăm sóc vuốt ve…

“Ta liệu có nên cảm ơn Cực Băng Ma Quân?”

Hồi sau, Lạc Nam rốt cuộc mở miệng trêu chọc…

“Ngươi…còn dám nói?” Hoa Thanh Trúc hừ lạnh một tiếng, răng ngọc ngà cắn mạnh vào đầu ti hắn.

Nàng chỉ dùng lực đạo bình thường, Lạc Nam lại vừa đột phá Ngũ Chuyển Hậu Kỳ, đương nhiên không cảm thấy đau đớn, trái lại hưởng thụ mỉm cười.

“Lần này xem như tiện nghi ngươi…sau này không được như thế nữa!” Hoa Thanh Trúc mở miệng căn dặn.

“Ồ? Tiện nghi ta là sao? rõ ràng ta là người bị cưỡng hiếp…nàng là một cái nữ sắc lang!” Lạc Nam ra vẻ ủy khuất nói, nước mắt lưng tròng, bộ dạng như một tiểu tức phụ bị ăn xong lau sạch.

“Vô sĩ!” Hoa Thanh Trúc tức muốn nổ phổi, lại không tìm ra cách phản bác.

Nhớ lại lúc nãy mình đè hắn xuống, gò má nàng nóng như lửa, bên dưới còn đang bị lắp đầy đó.

Bất quá với tâm cảnh của một Hợp Thể Trung Kỳ, nàng rất nhanh hạ quyết tâm trong lòng:

“Sau lần này sẽ lẫn trốn không gặp hắn, mọi chuyện coi như chưa từng phát sinh!”

Hai người gặp nhau thời gian quá ngắn, tình cảm lại chưa đủ sâu đậm, huống gì Bạch Liên Hoa tồn tại chính là vết ngăn lớn nhất giữa cả hai.

Lạc Nam như nhận ra suy nghĩ của nàng, cười hề hề nói:

“Dù sao nàng cũng không phải mẹ ruột của Liên Hoa, chúng ta có gì phải ngại?”

Hoa Thanh Trúc lập tức xù lông nhím: “Ai không phải mẹ ruột? Tiểu Hoa do đích thân ta mang thai chín tháng mười ngày sinh ra!”

Sắc mặt Lạc Nam trở nên cổ quái, bàn tay tìm xuống địa phương nhạy cảm của nàng sờ soạng, thỉnh thoảng trêu trọc lớp cỏ bạch kim, mở miệng thắc mắc:

“Vậy tại sao nàng lại còn?”

“Tiểu Hoa là do ta sinh mổ!” Hoa Thanh Trúc biết hắn ám chỉ điều gì, cắn cắn môi nói ra.

Lạc Nam bừng tĩnh, nàng là Hợp Thể Kỳ cường giả, sinh mổ sau đó vết sẹo ở bụng hoàn toàn biến mất cũng là điều dễ hiểu.

“Quan hệ của nàng và Bạch Sa xem ra không đơn giản a…”

Hắn âm thầm khó chịu, nữ nhân trong lòng mình lại mang tiếng là Hoàng Hậu của kẻ khác, sao có thể an lòng? Mặc dù biết rõ có ẩn tình ở bên trong…

Nhận ra ý ghen tuông của hắn, Hoa Thanh Trúc thú vị bật cười:

“Ngươi cắm sừng lên đầu hắn còn cảm thấy ghen tị? chẳng lẽ không sợ Bạch Sa biết sẽ hộc máu chết tươi sao?”

“Nói cũng phải!” Lạc Nam gật đầu vuốt vuốt cằm.

“Phải ngươi cái đại đầu quỷ, mau buông ra bản tọa!” Hoa Thanh Trúc muốn xoay người đứng dậy, mặc dù nàng vẫn còn dục vọng nhưng hiện tại đã có thể áp chế…

Chỉ là Lạc Nam làm sao để nàng toại nguyện? nữ nhân này quá vô trách nhiệm, rõ ràng là ăn xong muốn lau sạch…hắn vẫn còn chưa bắn đấy…

“Hạ thấp người xuống, chổng mông lên!” Lạc Nam cười xấu xa.

“Đáng giận!”

Ấn ký hình hoa đào phát sáng, thân thể đầy đặn của mỹ phụ quỳ gối xuống, vểnh cặp mông tròn lẳng lên trước mặt nam nhân.

Trong lòng Hoa Thanh Trúc xấu hổ muốn chết, lại không thể không làm theo.

“Bốp!”

Một âm thanh xấu hổ vang lên, mông thịt gợn từng cơn sóng, Lạc Nam cảm nhận được đàn hồi kỳ diệu trên bàn tay mình…

“Ngươi…vô liêm sĩ!” Hoa Thanh Trúc mắng to, tên này dám đánh mông nàng.

“Ót”

Lạc Nam cười ha ha, đứng phía sau vịn lấy bờ mông tròn, tiểu huynh đệ một lần nữa ra trận, nhắm ngay khe suối hoang lạc ấy đánh sâu vào…

“Ưm!”

Tiếng rên rỉ lại cất lên, hai thân thể tiếp tục đắm chìm trong khoái lạc…

Buổi trưa vui vẻ nha ae!

Truyện convert hay : Tà Y Cuồng Thê

Con Đường Bá Chủ - Chương 293: Ăn Xong Muốn Lau Sạch?