Truyện tranh >> Con Đường Bá Chủ >>Chương 136: Kịch Chiến

Con Đường Bá Chủ - Chương 136: Kịch Chiến


Bên trong Hang Động…

Nơi này rộng rải vô cùng, vậy mà ngoài trừ đá và đá ra không còn bất kỳ thứ gì khác…

Cũng phải thôi, thử hỏi một lãnh thổ của Yêu Thú Ngũ Giai Trung kỳ thì ai dám xâm phạm? càng đừng nói chi đám dơi hay chuột bọ các loại, chỉ với khí thế của Ngũ giai đã khiến chúng nó sống không nổi rồi…

Vì lẽ đó mà Lạc Nam và Tô Mị một đường đi tới, mặc dù bên trong tối đen nhưng với tu vi Nguyên Anh, điều đó quả thật không là vấn đề gì quá lớn…

Càng vào sâu bên trong, nhiệt độ không khí càng tăng cao, mùi thơm của Linh Dược cũng ngày một nồng hơn…

Tô Mị bắt đầu xuất hiện cảm giác ướt át, làn da trắng nõn như ngọc của nàng nhàn nhạt ửng hồng cùng lớp mồ hôi lấm tấm, trông mê người đến cực điểm…

“Nàng đẹp quá!” Lạc Nam không nhịn được phải mở miệng khen ngợi…

“Lắm chuyện, tập trung đi!” Tô Mị liếc mắt, nép mình vào sát hắn, cảm giác bàn tay nhỏ bị nắm chặt khiến nàng an tâm không ít…

Rống rống…

Càng vào sâu, âm thanh rống to càng vang vọng, nhưng kỳ quái là con yêu thú này chỉ lên tiếng uy hiếp mà không có ý định ra ngoài tấn công kẻ thù xâm nhập…

Rõ ràng là nó muốn canh chừng sát bên cạnh gốc linh dược kia, không có ý định rời khỏi dù chỉ một chút…

“Không biết loại linh dược gì có sức hấp dẫn lớn như vậy?” Tô Mị càng thêm tò mò lẩm bẩm…

“Ta đoán là Hỏa Hệ Linh Dược!” Lạc Nam gật gật đầu đáp…

Tô Mị nhẹ gật đầu đồng ý…

Nhiệt độ ngày một tăng cao cũng phần nào chứng thực phán đoán của hắn…

Lạc Nam vì đề phòng vạn nhất, tỏa ra một luồng Hỏa Diễm màu tím nhẹ nhàng bao phủ quanh mình và Tô Mị, bảo vệ cơ thể cả hai…

Trước sự điều khiển của hắn, Tử Tâm Phần Không Viêm không gây hại cho Tô Mị, trái lại trở thành một lớp bảo hộ thân thể nàng…

Tô Mị cũng không ngạc nhiên hắn sở hữu Dị Hỏa, từ lần tên này triệu hoán Hỏa Phượng thì toàn bộ Học Phủ cũng đã nhận ra rồi…

Rốt cuộc, trước mặt hai người xuất hiện một lối ra…

Lạc Nam nắm tay nàng thận trọng tiến đến…

Grừ…

Chợt một con mắt dữ tợn hiện lên ngay lối ra, hung hăng nhìn chằm chằm hai người khiến Tô Mị giật bắn người sắc mặt tái nhợt…

“Xuyên Tinh Chỉ!” Lạc Nam lại bình tĩnh hơn nhiều, cười lạnh một tiếng, nhắm ngay tròng mắt đỏ ngầu kia, một chỉ xuất kích…

Tình hình chiến đấu lập tức được Vạn Lý Kính Thu Lại, truyền ra bên ngoài…

Như đã nói, Xuyên Tinh Chỉ tốc độ khủng bố vô cùng, chủ nhân của con mắt kia không kịp né tránh…

RỐNG…

Âm thanh đau đớn gầm thét vang trời, từng giọt máu huyết to lớn lăn dài, chủ nhân của con mắt co rụt người lại, chừa ra lối đi nơi cửa động…

Lạc Nam không ngần ngại kéo Tô Mị bước lại quan sát…

Chỉ thấy phía sau lối ra nơi cửa động đã không còn đường đi, bên dưới là một biển Dung Nham rực cháy hừng hực, nhiệt độ kinh khủng đến mức ngay cả không khí cũng run rẩy kịch liệt….

Trong biển lửa kinh khủng kia, một con quái vật khổng lồ gồng mình đau đớn vì vết thương nơi tròng mắt, nó lăn qua lộn lại trong biển lửa như dòng nước thong thường không có gì trở ngại…

Đây là một con yêu thú cơ thể dài ngoằn, quanh thân có vảy dày màu đỏ bao trùm hết sức cứng cáp, cái lưỡi dài không ngừng thò ra thụt vào, hàm răng sắt bén dữ tợn trong y hệt xà loại…

Chỉ là quái dị thay, con rắn này vậy mà mọc ra hai cánh tay ở phần trên cơ thể, có móng vuốt khủng bố…

“Xà Nham Song Thủ! Yêu thú hệ hỏa hết sức kinh người…” Kim Nhi lập tức công khai thân phận con quái…

Lạc Nam gật đầu, ánh mắt không dừng lại trên người Yêu Thú này quá lâu, trái lại bị một thứ giữa biển lửa hấp dẫn tầm mắt…

Đây là một gốc Linh Dược có hình dạng trông như lục bình, khác với lục bình thường thấy là, nó toàn thân bóc cháy lửa đỏ, trôi nổi giữa dòng Dung Nham trong hết sức tự tại…

“Bình Diễm Thảo – Địa Cấp Cực Phẩm Linh Dược!” Kim Nhi hết sức ngưng giọng nói…

“Địa Cấp Cực Phẩm sao?” Lạc Nam không cảm thấy có gì bất phàm, chợt nhận ra giọng điệu khác thường của Kim Nhi, lên tiếng kỳ quái hỏi:

“Có gì kỳ lạ sao?”

Với tầm mắt cực cao của nha đầu này, đừng nói Địa Cấp Cực Phẩm, cho dù là Thiên Cấp cũng không nhìn vào mắt, sao có thể bày tỏ giọng điệu ngưng trọng như vậy?

“Công tử không nhận ra Dung Nham nơi này hết sức bình thường sao?” Kim Nhi hỏi thăm…

“Đúng vậy!” Lạc Nam gật đầu, Dung Nham nơi này mặc dù có nhiệt độ cao, nhưng đối với kẻ sở hữu Dị Hỏa như hắn hoàn toàn không xem ra gì…

“Khoan đã…”

Như nghĩ đến điều gì, Lạc Nam trầm giọng: “Chỉ là hoàn cảnh Dung Nham hết sức bình thường, tại sao có thể hình thành nên một gốc Địa Cấp Cực Phẩm Linh Dược?”

“Vấn đề là ở đó, Dung Nham này chưa đủ đẳng cấp để nuôi dưỡng Bình Diễm Thảo đâu!” Kim Nhi gật đầu chấp nhận…

“Dị Hỏa?” Hai người cùng lúc bật thốt lên…

Bên dưới lớp Dung Nham này, có Dị Hỏa tồn tại…

Lạc Nam hô hấp trở nên dồn dập hơn bao giờ hết…không nghĩ tới đánh bậy đánh bạ, lại đánh ra tung tích một đóa Dị Hỏa…

Mà Tô Mị một mặt ngơ ngác, nàng cũng là người có kiến thức, sao có thể không nhận ra tình huống khác thường nơi đây, bất quá trong lúc nhất thời chưa thể xác định có Dị Hỏa tồn tại mà thôi…

Bên ngoài Bí Cảnh…

Tình huống trong Hang Động cũng truyền về cho đám người quan sát…

Chỉ vài người có kiến thức là nhận ra tình huống khác thường, nhất là Chấp Chính Trưởng Lão và Bách Diện…

Với kiến thức của hai người bọn hắn, lập tức nhận ra bên dưới lớp Dung Nham kia có Dị Hỏa tồn tại…

Lạc Nam có hai loại Dị Hỏa là chuyện động trời, Học Phủ chỉ vài lão quái vật nhìn ra, Chấp Chính Trưởng Lão cũng vậy, việc này dù là Bách Diện cũng không biết…

Qua một cuộc thảo luận, cả đám lão già quyền cao chức trọng Thánh Linh Học Phủ đã tuyên bố đây là cơ mật cấp cao nhất trong Học Phủ, việc một tân sinh sở hữu hai Dị Hỏa nếu truyền ra, chỉ sợ ba Học Phủ khác sẽ đứng ngồi không yên, tìm cách loại trừ Lạc Nam…

Với khả năng thông thiên của Thánh Linh Học Phủ, thời gian vài ngày ngắn ngũi vừa qua đã điều tra toàn bộ từ gốc đến ngọn của Lạc Nam, ngay cả xuất thân từ Lạc gia của hắn cũng rõ ràng mồn một…chỉ có vị “sư phụ” thần bí kia của hắn là không điều tra được mà thôi…

Đối với bối cảnh trong sạch của tên này hết sức hài lòng…

Vì lẽ đó mà hiện tại, mắt thấy Lạc Nam sắp thu thêm một loại Dị Hỏa khác, đồng nghĩa với sở hữu ba loại Dị Hỏa, đám lão quái vật ẩn mình trong bóng tối lập tức hướng về Chấp Chính Trưởng Lão truyền âm:

“Nhân lúc Dị Hỏa chưa xuất hiện, điều động Vạn Lý Kính không trực tiếp tiểu tử này nữa, mặc kệ hắn đi! Phải bảo mật tuyệt đối chuyện này…”

Chấp Chính Trưởng Lão cũng biết đám lão già rất xem trọng tiểu tử này, vì lẽ đó không dám chậm trễ, lập tức điều khiển Vạn Lý Kính không tiếp tục trực tiếp tình hình của Lạc Nam…

Đám đông một mặt mộng bức, vốn nghĩ rằng có thể xem vị tân thiên tài này đại chiến yêu thú Ngũ giai, không ngờ lại bị cắt đứt, cả đám mất hứng thất vọng dậm chân…

Bất quá không ai dám lên tiếng thắc mắc…

Càng hiểu rõ khả năng của Học Phủ, bọn hắn càng thêm kính nể nơi này…

Bách Diện hai nắm tay siết chặt, âm thầm cầu nguyện và đặt niềm tin vào nam nhân nàng chọn…

“Nhân loại đáng chết! Bổn vương muốn ăn thịt uống máu ngươi!”

Âm thanh kinh nộ do Xà Nham Song Thủ phát ra, nó đã cố gắng điều động lực lượng điều trị con mắt nhưng bất thành, Xuyên Tinh Chỉ triệt để xoắn nát đồng tử của nó…

Tên này triệt để trở thành một mắt giống Lạc Nam…nó là Yêu Thú Ngũ Giai, đã đủ khả năng Hóa Hình nên nói được âm thanh của nhân loại…

ÒM…

Âm vang trầm ổn như núi, Mộc Quy xuất hiện nơi Hang Động…

Nơi này rộng đến mức có thể chứa thân thể khổng lồ của Mộc Quy…

“Nàng núp sau nó, để ta làm thịt tên này!” Lạc Nam vuốt mái tóc của Tô Mị cười nói…

Tô Mị ngoan ngoãn gật đầu bước ra phía sau Mộc Quy, lấy ra đàn Tỳ Bà cầm sẳn trên tay, đề phòng tình huống hắn cần nàng hỗ trợ…

“Muốn ăn thịt ta? Cho xin cái tuổi nào tên to xác!” Lạc Nam hướng Xà Nham Song Thủ quát to, phi thân vào giữa biển Dung Nham đứng đối diện với nó…

Biết phòng ngự của tên này kinh khủng, thực lực bản thân mình lại bị áp chế, Giao Vương Kích lần đầu xuất hiện trên tay…

RỐNG…

Âm thanh oai hùng sát phạt từ linh hồn Giao Vương trong Giao Vương Kích truyền ra, khí thế của Xà Nham Song Thủ lập tức bị áp chế một bậc…

Đương nhiên không thể thiếu đó là Huyết Sát Chiến Giáp, Huyết Sát Chiến Ngoa bao trùm thân thể…

Toàn thân đỏ rực như máu, kiên cố và vững vàng, tay cầm Giao Vương Kích oai hùng đứng thẳng…

Lạc Nam như nhất tôn chiến thần nơi sa trường, ngầu lòi đến cực điểm a…

Tô Mị hoảng hốt ngắm bộ dạng khác lạ của hắn, người này bình thường thong dong tự tại, hiện tại khí thế lại trở nên oai hùng, khiến nàng bị hấp dẫn hơn bao giờ hết…

Khoảng thời gian bên cạnh hắn, Tô Mị không biết tim mình đập nhanh bao nhiêu lần, mỗi lần đều khiến nàng mê say, nàng phát hiện mình khó dứt khỏi nam nhân này…

Hắn như một liều thuốc phiện, khiến nữ nhân càng lún càng sâu…

Thấy dáng vẻ oai phong lẫm liệt của hắn, tay nàng cấp tốc huy vũ trên dây đàn, một cầm khúc như tiễn quân ra trận hào hùng vang lên…

Nàng chỉ đơn thuần muốn cổ vũ cho hắn…

“Nhân loại chết tiệt! Ỷ vào tàn hồn của Giao Vương muốn áp chế ta? Nằm mơ!” Xà Nham Song Thủ trí tuệ cực cao, sau thời gian đầu sợ hãi đã lấy lại tinh thần, thân hình lặn xuống Dung Nham…

Chợt…

RỐNG…

Nó trồi lên mạnh mẽ hơn bao giờ hết, hai trảo lực lưỡng hình thành thế gọng kìm mang theo vô tận sát cơ lao về Lạc Nam…

“Hừ!” Lạc Nam hừ lạnh một tiếng, ngạo nghễ quát:

“Thiên Quân Kích Pháp – Hoành Tảo Thiên Quân”

Thân hình oai vệ xoay người, đối với công kích của yêu thú Ngũ giai lại không sợ hãi chút nào, Giao Vương Kích trong tay ù ù rung động, hai tay điên cuồng huy động, quét ngang trường kích…

Thế công như có thể đàn áp thiên quân vạn mã, lấy sức một người trấn thủ bát phương…

ẦM ẦM ẦM…

Giao Vương Kích không ngừng va đập vào móng vuốt dữ tợn của Xà Nham Song Thủ, lực lượng khủng bố khiến dòng dung nham dâng trào kịch liệt…

Rốt cuộc, Lạc Nam thành công huy động trường kích trong tay, đâm xuyên móng vuốt cứng cáp của Xà Nham Song Thủ, khiến nó phải tạm thời lặn xuống dòng Dung Nham lẩn trốn…

Đùng Đùng Đùng Đùng…

Đột ngột vô số hỏa cầu hủy diệt từ dung nham bắn mạnh mà lên, hiển nhiên tên này núp phía dưới bắn lén Lạc Nam…

Lạc Nam cười gằn một tiếng, không tránh không né để mặc Hỏa Cầu bắn vào thân mình…

“Nguy hiểm!” Tô Mị lo lắng trong lòng…

Bất quá cảnh tượng tiếp theo khiến nàng không còn gì để nói, chỉ thấy Hỏa Cầu bắn vào Huyết Sắt Chiến Giáp như kiến cắn voi, ngay cả cộng lông của Lạc Nam cũng không động được…

“Haha, ngu xuẩn, Hoành Tảo Thiên Quân!”

Lạc Nam huy động trường kích trong tay, lần này mục tiêu là biển Dung Nham…

Hắn không ngừng khuấy động dòng chảy Dung Nham, như Tôn Ngộ Không đại náo Đông Hải…

Dung Nham bị khuấy động không khác gì dòng xoáy, Xà Nham Song Thủ ẩn núp bên trong bị chấn đến hoa mắt chóng mặt, chỉ có thể giận dữ rống lên một tiếng, lần nữa trồi lên, móng vuốt bao trùm hỏa diễm hướng về hắn lại nhào tới…

Đáng tiếc sức mạnh của gia hỏa này không đủ, bị Lạc Nam cầm Giao Vương Kích đánh cho liên tục bại lui…

Mỗi một kích đâm ra, đều thành công xuyên thủng lớp vảy dày, khiến Xà Nham Song Thủ bị đâm lổ chổ…

Đáng tiếc tu vi Lạc Nam hiện tại còn thấp, chưa đủ khả năng phát huy toàn lực Thiên Quân Kích Pháp các chiêu thức còn lại, bằng không thắng bại đã sớm phân định…

Thân ảnh Lạc Nam so với Xà Nham Song Thủ chẳng khác nào kiến và voi, thế nhưng con kiến lúc này lại đem con voi đánh cho liên tục lùi bước…

“Khốn kiếp, sao có thể mạnh như vậy?” Xà Nham Song Thủ kinh hãi thét gào, cái đuôi lực lưỡng ngự không mà lên, hướng về Lạc Nam quấn chặt…

“Hợp Linh Chưởng!” Lạc Nam cười gằn, đem Giao Vương Kích lơ lửng bên cạnh thân thể, hai tay hợp lại nhất chưởng…

Ba loại Linh Lực khủng bố kết hợp, bắn mạnh mà ra…

Mục tiêu là cái đuôi của Xà Nham Song Thủ đang đập đến…

Nó lập tức kinh hãi tột đột, muốn đem đuôi thu lại nhưng đã không kịp…

VÈO…

Hợp Linh Chưởng dễ dàng phá nát lớp vảy cứng rắn của nó, cái đuôi đáng thương bị phá hủy thành phấn vụn, máu chảy đầm đìa tanh tưởi cả không gian…

Hợp Linh Chưởng càng là tiếp tục lan tỏa không ngừng chậm rãi ăn mòn cơ thể nó, khiến Xà Nham Song Thủ đau đến chết đi sống lại…

“AAAAA, Ta liều mạng với ngươi!”

Xà Nham Song Thủ điên cuồng gào thét vì đau đớn, chợt nó thiêu đốt máu huyết của mình, cưỡng ép làm lành vết thương trên cơ thể, lực lượng lại nhanh chóng gia tăng…

“Thiêu đốt máu huyết tăng sức mạnh? Muốn giảm thọ chết sao?” Lạc Nam nghiêm nghị nói…

Đáng tiếc Xà Nham Song Thủ đã triệt để phát điên, nó đâu thèm để ý tính mạng, chỉ muốn nghiền nhân loại trước mặt thành tro tàn…

Tu vi cấp tốc đề thăng, rốt cuộc đạt đến Ngũ giai Viên Mãn thì dừng lại…

“Chết đi con kiến hèn mọn!” Xà Nham Song Thủ điên cuồng rít gào, đôi móng vuốt trên thân nó trở nên uy lực hơn bao giờ hết, vồ mạnh đến Lạc Nam…

Hắn ngưng trọng nâng lên Giao Vương Kích đón đỡ…

ẦM…

Lạc Nam lần này bị đẩy bay, đụng mạnh vào khiến vách đá đổ nát…

“Không thể!” Tô Mị lo lắng đứng bật người dậy…

Bất quá rất nhanh khói bụi tan đi, Lạc Nam lắc lư thân thể hơi đau nhức, Huyết Sắt Chiến Giap bảo vệ nên tên này chỉ bị chấn động một thoáng mà thôi…

“Nham Bạo Cầu!”

Xà Nham Song Thủ không dừng lại ở đó, miệng rộng mở lớn, hình thành một quả cầu dung nham khổng lồ, bắn mạnh về Lạc Nam…

Mà nó càng là nhanh như chóp theo đó mà đến, vươn ra hàm răng sắc nhọn muốn đem thân thể địch nhân nuốt chửng…

Liên tục thi triển hai loại công kích, Xà Nham Song Thủ cũng không phải hạng xoàn…

Lạc Nam không dám xem thường chút nào, Hoành Tảo Thiên Quân một lần nữa thi triển, Giao Vương Kích nện mạnh vào Nham Bạo Cầu, thành công đem nó nện mạnh ra ngoài…

Nham Bạo Cầu va chạm với vách hang động, không gian rung rẩy kịch liệt như có dấu hiệu đổ nát…

Xà Nham Song Thủ không quan tâm, nó vẫn liều lĩnh cắn về Lạc Nam…

Mắt thấy hàm răng nanh dữ tợn sắp vồ lấy mình…

RỐNG…

Thân ảnh Thổ Hùng oai vệ xuất hiện, nó vươn hai cánh tay lực lưỡng chóng đỡ hai hàm răng dữ tợn trên dưới của Xà Nham, tranh thủ cho Lạc Nam thời gian phản kích…

Rất nhanh nó bị cắn nát, dù sao thì đẳng cấp của Xà Nham Song Thủ cao hơn nó quá nhiều…

Tốc…

Lạc Nam nhân lúc thi triển tốc biến, xuất hiện trên đỉnh đầu Xà Nham Song Thủ, Giao Vương Kích cầm nắm trên tay…

Dị Hỏa trong người đột ngột bùng cháy, bao trùm mũi kích sắt nhọn …

Chỉ là lần này, Dị Hỏa hắn sử dụng lại có hai màu, hoàng kim và tím…

Hai loại Dị Hỏa hòa hợp nơi mũi kích, mảnh liệt đâm mạnh vào sau đầu Xà Nham…

Phốc…

Âm thanh xuyên thủng vang lên, Giao Vương Kích đâm lúc cán vào tận bên trong cái đầu khổng lồ…

Xà Nham Song Thủ ánh mắt trợn tròn hoảng sợ, bên trong đầu nó, hai loại Dị Hỏa bá đạo càn quét, ngay cả Linh Hồn cũng bị thiêu trụi…

Ầm ầm ầm…

Thân thể khổng lồ còn sót lại rốt cuộc ngã xuống, chìm vào biển dung nham vô tận…

Lạc Nam thở hồng hộc thu lại Giao Vương Kích cùng Huyết Sắt Chiến Giáp vào Nhẫn Hắc Lâu, trận chiến này tiêu hao không ít thể lực của hắn…

Tốc…

Thân hình hắn biến mất, một lần nữa đã xuất hiện bên cạnh Tô Mị…

Nàng không ngần ngại sà vào lòng hắn, ôm chặt chiến thần trong lòng mình, tham lam hít thở mùi mồ hôi trên người hắn…

Lạc Nam siết chặt vòng eo nàng, cúi đầu tìm đến đôi môi đỏ rực…

Như một phần thưởng cho anh hùng thắng trận, nụ hôn ngọt ngào ướt át lại diễn ra…

Thời gian như đọng lại…

Truyện convert hay : Xuyên Qua Thú Thế: Thú Vương, Đừng Xằng Bậy!

Con Đường Bá Chủ - Chương 136: Kịch Chiến