Truyện tranh >> Con Đường Bá Chủ >>Chương 109: Nàng Vẫn Còn...

Con Đường Bá Chủ - Chương 109: Nàng Vẫn Còn...


“Ngươi vừa nói gì?”

Diễm Nguyệt Kỳ nhìn khúc côn thịt cứng ngắc kia sẳng giọng hỏi, nàng chưa hiểu hai từ “phục vụ” có ý nghĩa là như thế nào…

“Phu nhân dùng môi của mình mút nó, giống tiểu hài tử ăn kẹo vậy…” Lạc Nam tự nhiên hướng dẫn…

“Mút? Ăn kẹo?” Diễm Nguyệt Kỳ gương mắt tuyệt mỹ cổ quái, thứ kia mặc dù không khó nhìn nhưng cũng không thấy “đẹp mắt”, thậm chí có phần dữ tợn, thật sự có thể mút sao?

Nhìn vẻ mặt nghi ngờ của nàng, Lạc Nam tiếp tục dụ dỗ:

“Đương nhiên rồi, Tình Nhi và Hồng Liên đều đã từng làm, phu nhân cũng không thể kém các nàng a!”

“Các nàng thật sự từng mút thứ này?” Diễm Nguyệt Kỳ kinh ngạc, vô thức nắm lấy cột thịt sục mạnh một cái…

Hít…

Lạc Nam xém chút bị hành động bất ngờ của nàng khiến phọt ra ngoài, cưỡng ép sung sướng dâng đến não, vội vàng nói:

“Phải mút nó mới có thể trở thành trạng thái hoàn hảo nhất, song tu đạt hiệu quả cao nhất!”

Diễm Nguyệt Kỳ cắn cắn môi mọng, bản năng của người phụ nữ cho nàng biết hành động này không hẳn là xấu, bất quá việc dùng miệng mút dương vật nam nhân, đây là điều nàng chưa từng nghĩ đến…

Một người đột nhiên được tiếp xúc với những thứ mới mẻ luôn không tránh khỏi cảm giác hồi hộp…

Trái tim Diễm Nguyệt Kỳ đập thìn thịt, nhìn Lạc Nam kỳ quái hỏi thăm:

“Thế ngươi có cần mút của ta không?”

“Đương nhiên là cần! Ta cũng phải phục vụ phu nhân!” Lạc Nam trong lòng mừng rỡ như bắt được vàng, gật đầu lia lịa…

“Phi, công tử thật không biết xấu hổ!” Ngay cả Kim Nhi cũng không chịu được da mặt dày của tên này, trong lòng mắng một tiếng…

Lạc Nam mặc kệ nàng, hắn biết tiểu nha đầu này luôn nhìn lén mình thân mật cùng mấy bà vợ, ngày qua ngày riết cũng quen…

“Ngươi làm trước đi!” Diễm Nguyệt Kỳ cực kỳ “khôn khéo”, sợ bị tên này lừa gạt, yêu cầu hắn “phục vụ” nàng trước…

“Không thành vấn đề!” Lạc Nam ôm bờ eo thon chắc nịch, nhẹ nhàng đặt nàng nằm xuống…

Tách đôi chân ngọc ngà sang hai bên, một lần nữa quan sát đóa hoa hồng kiều diễm đang mọng nước kia…

Khác với nữ tử phàm nhân có mùi ngai ngái nơi âm đạo, nữ tu sĩ thân thể đã trở nên thông linh, không cần ăn uống nên cũng không có chuyện bài tiết, vì thế nơi tư mật của các nàng luôn luôn thơm ngát, tất cả vận vị của nữ nhân hầu hết tập trung tại khe thịt thần bí này…

Lạc Nam trong lòng âm thầm kỳ quái, nàng đã hạ sinh hai con, nhưng cửa động không khác gái mới lớn là bao, hai môi thịt hồng hào khép chặt không một kẻ hở…

Nhìn đôi đùi trắng nõn nà của nàng, Lạc Nam dùng tay nhẹ nhàng xoa nắn, cảm giác như đang sờ trên loại tơ lụa tuyệt hảo nhất trần giang, mát rượi và trơn mịn…

Hắn cúi đầu xuống giữa hai chân, nơi hang động thần bí nằm sau khu rừng đen rậm rạp, mép trên khe hở âm đạo là hạt le to cỡ hạt đậu, lúc này đã sung huyết bóng loáng trông như bảo thạch,…

Nơi cửa âm đạo, thỉnh thoảng có dịch nhờn chảy ra như suối trong, lại mang theo cảm giác dinh dính, loại nước này vẫn chảy dọc theo xuống phía dưới, mãi cho đến phụ cận lỗ nhị thần thánh kia…

Dưới sắc màu vàng rực của Kim Ô Kết Giới, lổ hậu môn nàng khéo léo với từng nếp gấp đều đặn màu hồng sậm, khá giống màu với quầng vú nàng…

Lạc Nam hít sâu một hơi sảng khoái, sau đó trước ánh mắt có phần hoảng hốt của Diễm Nguyệt Kỳ, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên nốt rùi son màu đỏ bên cạnh âm đạo nàng…

Trong tất cả nữ nhân của hắn, chưa có nữ tử nào có nốt ruồi nơi âm đạo…

Rốt cuộc cái lưỡi của rời khỏi miệng rộng, bắt đầu thám hiểm nơi tư mật của một nữ cường nhân, Luyện Hư kỳ cường giả, địa vị trên đỉnh đại lục, lại còn là mẹ vợ của mình…

Diễm Nguyệt Kỳ lập tức cảm giác được hạ thể của mình chợt tê tái, cảm giác này hết sức thần kỳ và huyền ảo, giống hệt như lúc nàng thả mình phi hành trên mây xanh vậy…

Hô hấp của nàng ngày một gấp rút, bộ ngực bự phập phồng, chiếc lưỡi vừa trơn vừa nóng của nam nhân xâm nhập càng sâu hơn, loại cảm giác kích thích đến nghẹt thở này nàng chưa từng trải nghiệm qua, linh hồn như muốn lìa khỏi thân thể mà dạo chơi chốn tiên cảnh…

“Ưm..ưm..ưm!”

Diễm Nguyệt Kỳ không nhịn được rên lên, đôi mắt đẹp nhắm hờ tận hưởng, lông mi nhẹ nhàng rung động, hàm răng trắng nõn cắn lên đôi môi, hình ảnh dâm mị vô cùng…

Lạc Nam vẫn hăng say bú liếm nơi âm đạo chật chội, nơi tư mật nhất của nữ cường giả Luyện Hư kỳ top 10 Hoàng Kim Bảng…

Vừa liếm vừa thầm quan sát dáng vẻ của nàng, trong lòng dâng lên cảm giác thỏa mãn mãnh liệt…

Đến nước này thì dù không có nhiệm vụ của Hệ Thống, hắn vẫn sẽ chiếm lấy nàng, biến nàng thành của riêng…

Nữ nhân tại chiến trường ngạo thị quần hùng, xem thường thiên hạ nhưng khi trên giường lại ngây thơ chiều chuộng, quả thật là hấp dẫn không thể kháng cự với mỗi nam nhân…

Việc này nếu truyền ra, sợ rằng không biết có bao nhiêu tên nam tử Luyện Hư Kỳ trở lên tìm hắn tính sổ…

Mà Diễm Nguyệt Kỳ càng là say mê tận hưởng cảm giác được hắn phục vụ, rốt cuộc tin tưởng lời của Lạc Nam, xem ra chỉ có thể phục vụ cho nhau thì việc song tu mới trở nên hoàn mỹ được…

“Ngươi xoay người lại! Ta phục vụ ngươi…”Nàng khó khăn hở môi thơm khẽ nói…

“Tuân lệnh phu nhân!” Lạc Nam ngẩng đầu cười một tiếng, xoay người nằm ngược lại với nàng, đưa dương vật cứng ngắc đến trước gương mặt tuyệt mỹ phong tình ấy…

Nam dưới nữ trên, Lạc Nam đặt toàn bộ thân thể mềm mại như bông của nàng lên người hắn, cùng lúc thực hành tư thế 69 thần thánh…

“Hừ”

Theo một cảm giác sung sướng truyền đến tận não, dương vật dài ngoằn của hắn đã được một nơi ẩm ướt trơn trượt bao phủ…

Lạc Nam có thể cảm nhận được hai bờ môi kiều diễm kia đang ngậm lấy côn thịt của mình…

Vì hàng của hắn quá dài mà miệng nàng lại nhỏ, chỉ miễn cưỡng ngậm được một nữa, bất quá chỉ bấy nhiêu đó cũng khiến hắn sướng như điên rồi…

Diễm Nguyệt Kỳ cũng không có kinh nghiệm gì đáng nói, hoàn toàn xem côn thịt như kẹo, tiến hành liếm mút một cách hết sức tự nhiên, trong lòng thầm nghĩ: “Mùi vị không tệ…”

Đầu lưỡi tinh xảo thỉnh thoảng liếm láp thân dương vật, cọ nhẹ vào quy đầu to tướng, khiến Lạc Nam thích thú vô biện…

Hắn một lần nữa áp mặt vào háng nàng, tận tình nhấm nháp…

“Ưm, ngứa quá, bên trong ta ngứa quá, ngươi liếm mạnh lên một chút!”

Hồi lâu sau cơn bú liếm, Diễm Nguyệt Kỳ lên cơn động tình đến cực hạn, cảm giác sung sướng ban đầu đã bị cơn ngứa ngáy thèm muốn thay thế, nàng muốn một cái gì đó mạnh mẽ hơn, cái lưỡi đã không đủ đáp ứng nhu cầu…

Lạc Nam cũng nhịn sắp điên rồi, dương vật của hắn đã căng tràn đến hết cỡ, miệng nhỏ của Diễm Nguyệt Kỳ bị trướng rộng ra tròn vo, trông khả ái vô cùng…

Vội vàng rút ra côn thịt thấm đẩm nước miếng trong miệng nàng, xoay người dậy ôm lấy nàng, một lần nữa tìm đến đôi môi mọng đỏ vừa phục vụ mình khóa chặt…

Chụt chụt chụt…

Diễm Nguyệt Kỳ đã có kinh nghiệm với việc hôn môi, chủ động hé hàm răng ngọc dâng hiến đầu lưỡi…

Sau quá trình trao đổi nước bọt, Lạc Nam tách ra khỏi miệng nàng, nhếch miệng nhìn nàng cười hỏi:

“Phu nhân thích ta hôn môi trên hay môi dưới hơn?”

“Cả hai đều thích, có cảm giác khác nhau!” Diễm Nguyệt Kỳ nhìn hắn thản nhiên nói, nàng vẫn chưa có cảm giác ngại ngùng là gì…

“Chúng ta có thể song tu!” Lạc Nam hài lòng với câu trả lời của nàng, đặt nàng nằm ngửa xuống nệm…

“Vào đi!” Diễm Nguyệt Kỳ mặc dù ngây ngô trong màn dạo đầu, nhưng việc kết hợp giữa nam và nữ đương nhiên không thể không biết…

Lạc Nam cười nhìn nàng chủ động vươn ra đôi chân, hai ngón tay trắng nõn còn thay hắn tách nhẹ đôi môi thịt âm đạo…để lộ khe rãnh chật hẹp thần bí kia…

Bất quá điều đó chỉ chứng tỏ nàng vẫn xem Song Tu là một hình thức tu luyện…

Âm đạo nàng đã sớm chín mọng lấp lánh mời gọi, nước nhờn ướt nhẹp lênh láng…

Lạc Nam cũng không khách sáo, đặt dương vật dữ tợn nơi cửa động, ưởn hông đâm mạnh…

Theo suy nghĩ của hắn, nàng đã sinh hạ hai con, chắc hẳn nơi này cũng dễ dàng tiến vào…

Nhưng không, hắn đã lầm…

Chật, chật đến không chịu nổi…

Vô số thớ thịt lần đầu tiếp nhận vật thể lạ xâm nhập, chúng nó co bóp dữ dội, như muốn ép nát côn thịt của hắn ra vậy…

“Ư” Diễm Nguyệt Kỳ cau mày đau đớn, thậm chí đôi mắt xinh đẹp của nàng xuất hiện giọt lệ…

Chợt, sắc mặt Lạc Nam đại biến…

Hắn cảm nhận dương vật mình hung hăng xuyên thủng một lớp màng mỏng, vội vàng cúi đầu nhìn xuống…

Hai cặp đùi trắng nõn như tuyết của nàng không biết từ bao giờ trở nên đỏ tươi, từ nơi hai người kết hợp, tia máu vẫn hòa cùng dâm thủy chảy ra ngoài, dung dịch hết sức chói mắt…

“Làm…làm sao có thể?” Lạc Nam ngơ ngác nhìn giai nhân dưới thân mình, trong lòng dâng lên cảm giác mừng rỡ như điên…

Cúi người ôm chặt vòng eo thon của nàng, hắn hấp tấp lắp ba lắp bắp hỏi:

“Nguyệt Kỳ…nàng…nàng còn trinh sao?”

Lạc Nam không nhận ra trong thời điểm này hắn vậy mà gọi trực tiếp tên của nàng, thay vì phải gọi “phu nhân”…

“Hừ hừ…Kỳ quái lắm sao?” Diễm Nguyệt Kỳ vừa rên rỉ vừa thắc mắc hỏi, không biết tên này đột ngột phát điên cái gì, nơi âm đạo bị lắp đầy chặt khít khiến nàng thoải mái tột độ, ngoại trừ đau đớn một chút lúc ban đầu, hiện tại đã xuất hiện cảm giác thèm muốn…

“Nhưng nàng đã sinh hai nữ a, sao có thể còn trinh?” Lạc Nam càng yêu thương ôm chặt nàng, như ôm ấp bảo bối quý giá nhất trần đời vậy…

Cảm nhận được tâm tình của nam nhân, Diễm Nguyệt Kỳ không biết vì sao trái tim cảm thấy ấm áp, bàn tay vươn lên vuốt ve gương mặt hắn, thản nhiên đáp:

“Ta sinh hai nàng không giả, nhưng đó là các thân thể trước đây! Còn hiện tại là thân thể mới hình thành, đương nhiên vẫn còn lớp màng mỏng kia…”

“Thân thể mới hình thành?” Lạc Nam giật mình khó hiểu…

“Là Kim Ô Hư Hỏa, lần đầu tiên thu phục nó thân thể ta đã bị thiêu đốt hoàn toàn chỉ còn lại khung xương và ý thức, sau đó phải hình thành thân thể mới…”

“Lần thứ hai là thời gian ta sáng tạo nên Diễm Lôi Kim Ô Phá, uy lực của vũ kỹ này quá lớn, ta không cẩn thận lại đem thân thể của mình phá hủy, một lần nữa tốn vô số công sức xây lại, vì thế lớp màn mỏng kia đương nhiên cũng một lần nữa xuất hiện!”

Diễm Nguyệt Kỳ kể lại hai lần cửu tử nhất sinh của mình một cách hết sức thản nhiên, quả nhiên đúng như lời nàng nói, thân thể của tu sĩ chỉ là túi da, chỉ có linh hồn và bản tâm là vĩnh cửu…

Đó là suy nghĩ của nàng, nhưng Lạc Nam thì khác, hắn chỉ biết mình là nam nhân đầu tiên phá trinh nàng, là nam nhân chiếm đoạt nàng một cách toàn vẹn, mừng rỡ bao phủ đáy lòng, cúi đầu hôn khắp gương mặt tuyệt mỹ kia chùn chụt,…

Diễm Nguyệt Kỳ bị hôn đến sắp ngạt thở, đưa tay đẩy đầu hắn ra…

Lúc này Lạc Nam cũng nhớ lại thời điểm mình và Diễm Hồng Liên luyện hóa Tử Tâm Phần Không Viêm, thân thể cả hai khi đó bị thiêu cháy gần tám phần mười, cũng may nhờ có Bất Hủ Diễn Sinh Kinh quá mức bá đạo đem vài phần thân thể hai người bảo trụ, nhất là hai bộ phận sinh dục khi đó vẫn hoàn chỉnh kết hợp với nhau, nếu không Hồng Liên khi đó chỉ sợ cũng giống với tình huống của Nguyệt Kỳ, toàn bộ thân thể xây lại, tái tạo màng trinh…

“Thật khổ cho nàng!” Lạc Nam yêu thương nhìn nữ nhân dưới thân mình, hắn từng luyện hóa Dị Hỏa cùng Hồng Liên, đương nhiên biết sự đau khổ khi đó…

Bọn hắn có hai người cùng luyện hóa Dị Hỏa còn chật vật như vậy, huống hồ Diễm Nguyệt Kỳ chỉ có một thân một mình, còn bị Diễm Nhọ nhân cơ hội đánh lén…

Mặc dù nàng không nói ra, nhưng Lạc Nam có thể tưởng tượng tình huống khi đó có thể nói là Cửu Tử Nhất Sinh, sống chết chỉ trong một ý niệm…

Càng nghĩ trái tim Lạc Nam càng co thắt, thầm thề từ nay về sau sẽ không để nàng phải chịu thương tổn…

“Bổn tọa cần ngươi thương tiếc sao? hừ…” Diễm Nguyệt Kỳ xoay đầu sang một bên, vẫn ngạo kiều như cũ, bất quá có thể nhìn thấy trong mắt nàng vậy mà xuất hiện một tia ấm áp…

Lạc Nam cũng không tiếp tục nói lời thừa thãi, cúi đầu ngậm lấy một bầu vú đầy đặn thơm tho, một tay xoa bóp vú còn lại, tay khác nắm lấy eo nàng, bắt đầu nhấp hông ra ra vào vào một cách từ tốn…

Âm đạo nàng chật hẹp không sao tả xiết, các nếp thịt non ở các phía xung quanh liên tục xoa bóp thân dương vật hắn…

Hai mép môi mở ra khép vào theo từng nhịp nhấp, thân thể mê người uyển chuyển động đậy…

“A…”

Khoái cảm lan khắp đầu não, Diễm Nguyệt Kỳ lần đầu được giao hoan, rất nhanh đã chịu không nổi trước sự xâm nhập của vật thể lạ, bàn tay ôm chặt lấy hắn, móng tay bấm vào thân thể hắn, âm đạo co rút mãnh liệt, thân thể nàng rung rẩy, âm thanh rên rỉ liên miên không dứt:

“Chịu hết nổi rồi! quá thoải mái, A…”

Từ nơi tận cùng cơ thể nàng, dòng nước nóng hổi như núi lửa phun trào, rốt cuộc lên đỉnh lần đầu tiên trong đời…

Lạc Nam phi thường hưng phấn, lỗ nhỏ của nàng lúc này như một hang động không đáy, thần kỳ cuốn chặt lấy dương vật của hắn, sung sướng đến cực hạn…

Diễm Nguyệt Kỳ thở gấp kịch liệt, cảm nhận vật kia vẫn hùng dũng như cũ cắm trong cơ thể mình, nàng cố gắng lấy lại tinh thần, rên rỉ hỏi:

“Song Tu đã xong, vì sao ta càng thêm mệt mỏi? ngay cả một chút khôi phục cũng không có, ngươi gạt ta sao?”

Không biết vì sao, hiện tại nếu nam nhân này thật sự lừa gạt để chiếm đoạt nàng, Diễm Nguyệt Kỳ vẫn rất khó hận hắn…

Lạc Nam nhìn nàng cười ấm áp, không nói gì cúi đầu liếm láp mồ hôi trên mặt nàng, mùi vị mặn mặn và hương thơm ngát khiến hắn mê say…

Diễm Nguyệt Kỳ vừa định mở miệng mắng chửi, đột ngột có vô số tin tức kỳ quái thông qua nơi tư mật của hai người truyền vào đầu nàng…

Long Tiên Thánh Điển…

Không nhịn được đau đớn khi tiếp thu lượng tinh tức kinh khủng, Diễm Nguyệt Kỳ cau lấy đôi mày liễu, miệng nhỏ thở gấp…

Hồi lâu sau, đôi mắt đẹp trợn trừng nhìn lấy nam nhân, bên trong chất chứa một tia phức tạp…

Nam nhân này không sợ nàng giết người diệt khẩu sao? Lại đem công pháp quý giá như vậy cho mình?...

Với kiến thức của Diễm Nguyệt Kỳ, nàng hãi hùng phát hiện Long Tiên Thánh Điển này mặc dù là song tu công pháp, nhưng độ cao thâm của nó vượt xa hiểu biết của nàng, thậm chí có thể nói, toàn bộ Long Việt Tinh Cầu cũng đào không ra công pháp cấp cao như vậy…

“Nhìn ta làm gì? Chúng ta tiếp tục song tu, lần này nàng nhớ vận chuyển Long Tiên Thánh Điển chữa thương, ta hỗ trợ nàng!” Lạc Nam cưng chiều cười nói…

“Ưm, ngươi làm tiếp đi!” Diễm Nguyệt Kỳ khẽ gật đầu, ngoan như con mèo nhỏ…

Lạc Nam thích thú đem hai chân nàng dạng ra cong đầu gối lại thành hình M, ở tư thế này nơi tư mật của nàng càng thêm chật hẹp…

Hắn không tiếp tục khách khí, tập trung lực lượng vào phần hông, dốc sức đút mạnh vào…

Bạch Bạch Bạch…

Âm thanh va chạm giữa thịt và thịt liên miên không dứt…

“A, sướng!”

Diễm Nguyệt Kỳ thân thể vô lực, âm hộ bị nới rộng ra, nàng chỉ có thể rên rỉ nỉ non nằm tận hưởng…

“Vận chuyển khẩu quyết của Long Tiên Thánh Điển!”

Lạc Nam lên tiếng nhắc nhở, vung tay một cái, vô số Linh Thạch xuất hiện, khiến mật độ linh khí trong kết giới nồng đậm gấp mười lần…

Diễm Nguyệt Kỳ tạm nén cơn sướng, vận chuyển công pháp…

Mà Lạc Nam cũng tập trung ý niệm, vừa nhấp vào thân thể nàng vừa niệm khẩu quyết…

Long Tiên Thánh Điển cùng lúc được đôi nam nữ đang dây dưa kết hợp vận chuyển…

Ở khoảng khắc này, dị biến đột ngột nảy sinh…

Lạc Nam thân thể chấn động, bên trong đan điền hắn, Diễm Tâm Đỉnh ù ù rung động kịch liệt, như kêu gọi lại như triệu hoán thứ gì…

Thân thể Diễm Nguyệt Kỳ cũng xuất hiện biến hóa khác thường, hỏa diễm màu vàng cấp tốc xuất hiện, hình thành một hư ảnh Kim Ô cao quý ngự trị trên đỉnh đầu nàng…

Kim Ô Hư Hỏa…

Cùng thời điểm đó, Hỏa Diễm màu tím từ người Lạc Nam cũng ngạo nghễ mà ra, hình thành một quả tim khổng lồ đập thìn thịt giữa không trung…

Tử Tâm Phần Không Viêm…

Ù Ù Ù…

Trước ánh mắt khó hiểu của Lạc Nam và Diễm Nguyệt Kỳ, hai loại khủng bố Dị Hỏa đột ngột quấn chặt lấy nhau…

Tiến hành dung hợp…

Truyện convert hay : Quan Yêu

Con Đường Bá Chủ - Chương 109: Nàng Vẫn Còn...