Truyện tranh >> Cho Em Một Chút Ngọt >>Chương 91: Hoàn Văn (1)

Cho Em Một Chút Ngọt - Chương 91: Hoàn Văn (1)


"Cánh chim" là tên thân mật Câu lạc bộ người hâm mộ Trình Dật.

Video phỏng vấn được hậu kỳ cắt chỉnh sửa rất cảm động, vào cuối video họ thậm chí còn thêm vào một bài hát kinh điển làm nhạc nền.

Ngay sau khi video phỏng vấn được gửi đi năm phút, Trình Dật đã ở trên weibo chia sẻ một bài hát có tựa đề là "Những giấc mơ phiêu lưu của bạn".

Hơn nữa còn viết thêm một câu:

Tiêu chí chọn hình mẫu lí tưởng hạng nhất —— @Tống Thanh Y.

Cảm ơn tình yêu của em,tình yêu vĩnh cửu của anh.


Fans trên weibo nhanh chóng phát điên.

Xôn xao bình luận trên weibo.

[ Dựa vào! Đây có tính là thần tượng mất phong độ? Chỉ với hai bộ phim, liền công khai tình cảm! Không, là công khai hôn nhân! Ta muốn nổ! Vì cái gì đem tâm ta đánh tan nát ]

[ Không nói nhiều, tất cả các nghệ sĩ đã yêu và kết hôn trong thời kỳ sự nghiệp đang đi lên đều bị liệt vào danh sách đen. / Tạm biệt]

[ Mẹ kiếp! Trình Dật đã kết hôn? Xác định anh ta không phải bị bao – nuôi ấy chứ? Trách không được tôi cứ nghĩ mãi vì sao một người mới như Trình Dật hoàn toàn chưa từng có kinh nghiệm diễn xuất cùng tài nguyên có thể một mình đảm nhận vai trong « Cấm Chỉ Dự Mưu » và « từng »]

[ Đính chính Trình Dật là một diễn viên chứ không phải là một thần tượng nha, từ lúc ra mắt tới nay anh ấy chưa từng có scandal liên quan tình ái hay scandal rò rỉ mối quan hệ ngoài sáng trong tối, fans chắc cũng sắp điên và bất an khi biết nghệ sĩ nhà mình đã kết hôn?Qủa thật vô cùng bất ngờ,siêu hot ]

[ Đề nghị một số người hâm mộ tỉnh tỉnh lại đi, bất kể điều gì xảy ra, Trình Dật sẽ không kết hôn với bạn. Xin hãy tự giác một chút. ]

[Diễn viên khác với thần tượng! Hy vọng các bạn chú ý! Các diễn viên của chúng tôi chỉ nói chuyện với các tác phẩm của họ, cảm ơn bạn.]

[ Không ai trong chúng tôi phủ nhận các diễn viên của các bạn chỉ nói chuyện với các tác phẩm của họ, mấu chốt là hiện tại sự nghiệp Trình Dật đang thời kỳ thăng hoa, nếu tôi nhớ không lầm Trình Dật chỉ vừa mới tốt nghiệp phải không? Sớm như vậy đã kết hôn, chẳng lẽ là hợp đồng hôn nhân? ]

[Mọi người hãy nhìn kĩ,đầu tiên « Cấm Chỉ Dự Mưu » Trình Dật chính là cùng đạo diễn Hà Đào hợp tác, sau đó tiếp đến lại cùng Tương Thư Tấn và Hà Đào hợp tác trong « từng », cuối cùng hình như bộ phim « Trường Độ » do Tân Thất đạo diễn sắp công chiếu cũng là cùng Trình Dật hợp tác,điều quan trọng đáng chú ý nhất trong này chính là ba bộ kịch bản đều được viết bởi TỐNG THANH Y ]

[ Chúa ơi! Không thể kìm nén xúc động ngay bây giờ ]

[Chúng tôi khuyên các nghệ sĩ như vậy nên bị chặn vì đã mang một bầu không khí xấu cho xã hội. ]

[... ]

Tống Thanh Y một mình ở trong nhà đọc xong toàn bộ những bình luận đó. Đương nhiên cũng nhìn thấy Trình Dật @ chính cô.

Cô không gọi cho Trình Dật hỏi lí do mà chỉ tự mình ngồi trên ghế sofa một lúc,sau đó giống như hạ quyết tâm nhanh chóng đi đến phòng mình,hướng bên trong ngăn kéo lấy ra tờ giấy thỏa thuận ly hôn,kéo vali ở trước cửa và đặt tờ giấy trên bàn trà,về sau còn lấy 1 tấm thẻ đặt lên bên trên.

Thời điểm lúc trước,khi mới gặp nhau,Tống Thanh Y đã từng thỏa thuận với Trình Dật rằng chỉ cần Trình Dật tự mình đứng ra giúp cô trong vòng nửa năm giải quyết, phụ trách đối phó một số người gây phiền phức cho cô,cô sẽ trả cho anh 100 vạn làm thù lao, tất cả mọi lời nói lúc đó thốt ra đều có chung một ý nghĩ đơn giản là mong muốn tìm một ai đó để đi cùng cô,cùng nhau trải qua đoạn thời gian không chút ánh sáng ấy để cô có thể có thêm một chút hy vọng đối với cuộc sống bất công này nhưng bây giờ thì sao,hoàn toàn chưa từng nghĩ đến vì cô mà Trình Dật bị kéo theo liên lụy, ảnh hưởng con đường anh ấy cần phải đi sau này.

Cũng đã cùng nhau trải qua gần 3 năm, cô còn có lý do gì mãi cột lấy Trình Dật bên người?

Trình Dật muốn trở thành một diễn viên giỏi,trước mắt phải giữ hình tượng ban đầu của mình phải thật sự luôn luôn tốt trong mắt fan và những người kì vọng,nếu vô tình mang scandal xấu,ảnh hưởng không tốt đến hình ảnh trong lòng công chúng,Trình Dật chắc chắn sẽ mất hoàn toàn giá trị thương mại ban đầu.

Trong ngành công nghiệp giải trí ngày nay, nếu chỉ có kỹ năng diễn xuất thiên phú thì mãi mãi không đủ.

Không có Trình Dật, cũng sẽ có vô số người mới khác. Trong vòng tròn này luôn luôn không thiếu những người mới tài năng và chăm chỉ giống như anh.

Nếu bây giờ bản thân anh bị công chúng lạnh lùng ruồng bỏ, nhất định khả năng Trình Dật bị bỏ rơi là 100%, dù cho lúc trước anh thành công,diễn xuất làm cho công chúng kinh ngạc như thế nào đã được định sẵn là không bao giờ thành công như ý muốn ban đầu vì một người như cô chắn ngang.

Vốn đã thu xếp ổn thỏa rời đi nhưng khi vừa nắm đến cánh cửa.Cô vội vàng đặt vali hành lí xuống, quay người nhìn lại giấy thỏa thuận ly hôn đặt trên bàn trà, suy nghĩ một lát rồi quay lại, chụp một tấm ảnh giấy "Thỏa thuận ly hôn", rồi nhanh chóng đăng trên weibo:

Cảm ơn vì tình yêu của bạn.

Nhưng, hãy cùng nhau tạm biệt lần cuối./Hình ảnh




Không có đánh dấu hay nhắc nhở, thậm chí cũng không có @ ai.

Nhưng khi nhìn thấy trạng thái này hẳn tất cả mọi người đều sẽ hiểu được.

Vì vậy, trên Internet nhanh chóng có một làn sóng khác.

Tống Thanh Y không quản bình luận, để tùy ý mọi người comment một cách tràn lan dưới bài viết,một mình liếc nhìn xung quanh nơi đây lần cuối, căn nhà này vốn dĩ là Tống Thanh Y mua sau khi trải qua những scandal bê bối trước đó, ngay từ ban đầu nơi đây luôn định là chỉ có một mình cô ở, nhưng sau này lại có hơn một người là Trình Dật đến đây sống cùng cô, hai người chung đụng sinh hoạt với nhau từng chút từng chút một vì thế ở mọi nơi trong ngôi nhà này đều có thể nhìn thấy bóng dáng của nhau qua tất cả các vật dụng trong nhà.

Tống Thanh Y nghĩ tạm thời cô sẽ không trở về nơi này. Nếu Trình Dật muốn ở, cô một chút cũng không ngại.Cho dù anh muốn sang tên quyền tài sản căn nhà này, cô cũng nguyện ý cho anh vô điều kiện.Đối với cô mà nói, tiền tài bao nhiêu kỳ thật cũng không quá quan trọng, thậm chí cô còn cảm thấy rằng không có gì quan trọng hơn bây giờ về việc bản thân cô sau này có thể có một cuộc sống tốt đẹp,đơn giản cả.

Cô không thể cứ mãi để mình hủy hoại Trình Dật,ký ức ngọt ngào của họ ở căn nhà này sẽ được cô gìn giữ và đặt lại ở nơi đây,tự mình rời đi và trao trả tất cả lại cho anh,người ấm áp như Trình Dật nên có một cuộc sống tốt hơn với một người trong sạch và yêu anh nhiều hơn cô.

Ánh nắng tháng 4 chiếu một luồng ánh sáng ấm áp xuyên qua cửa sổ trong phòng khách, Tống Thanh Y lưu luyến không rời quay đầu, cuối cùng nhìn thoáng qua.Không biết lần gặp lại sẽ là lúc nào.

Tay nắm lấy chốt cửa, đang muốn mở ra, cánh cửa lại từ bên ngoài đẩy vào.

Tống Thanh Y không ngờ mình sẽ gặp lại Trình Dật trong tình huống như thế này. Anh ở trước cửa trên tay cầm di động xem weibo cô đã đăng ban nãy,ánh mắt anh đỏ hoe nhìn cô cầm vali hành lí, anh từng bước lại gần cô, Tống Thanh Y đã không thể bình tĩnh,cô vô thức nhanh chóng lui về phía sau.


"Em muốn làm cái gì?" Giọng Trình Dật khàn khàn,bất lực nói ra.

Cô liếm liếm môi, không nói chuyện.

Trình Dật đóng cửa,sau đó trở tay bức Tống Thanh Y dựa vào phía sau,ánh mắt anh nhìn thẳng vào mắt cô,cuối cùng yếu đuối nhỏ giọng bên tai nói "Em muốn cùng anh ly hôn sao,vợ!Ban đầu chính em là người nói bắt đầu liền bắt đầu, nhưng bây giờ lại nói chấm dứt liền chấm dứt, anh không đồng ý,thậm chí cả đời này anh cũng không kí tên vào đơn ly hôn,anh....không muốn cùng em ly hôn hay rời xa,vợ à!Em muốn bức anh đến chết sao?Nếu em cứ khăng khăng muốn kết thúc trong hôm nay trừ khi anh chết? "

Trình Dật nói xong mấy lời này,cúi đầu ở trên môi cô cắn xuống một cái, Tống Thanh Y ăn đau, nước mắt nháy mắt rơi xuống.

Giống như uất ức,đem tất cả nước mắt khóc ra,nức nở thành tiếng khóc lớn,giơ tay ôm chặt lấy Trình Dật,Tống Thanh Y nghẹn ngào nói "Em không muốn trở thành vật cản trên đường anh phải đi,không phải anh muốn trở thành một diễn viên giỏi sao? Ngoại trừ việc rời đi,em không thể giúp anh được gì cả!!."

"Phải không?" Nước mắt Trình Dật nóng rực rơi trên mặt cô,mặt áp mặt không rời đi, Tống Thanh Y xoa mặt anh muốn nói anh đừng khóc, nhưng nước mắt bản thân mình đều không nhịn được cùng anh dây dưa.

Mặt Trình Dật nhanh chóng rời đi, nhìn chằm chằm Tống Thanh Y ở trước mặt nói ra những lời tàn nhẫn.

"Tống Thanh Y, em cái gì cũng nói là muốn tốt cho anh, lúc nào thì em mới thôi cái suy nghĩ hy sinh bản thân vì người khác,anh không cần em tỏ ra cao thượng như vậy? Cũng không cần em hy sinh bản thân mình cho anh, em thật sự muốn tốt cho anh hay là vì những suy nghĩ ích kỉ của bản thân, nhát gan không dám cùng anh đối đầu với dư luận bên ngoài?Thật ra em không hề yêu anh như anh vẫn nghĩ, trong cuộc tình này chỉ có anh là đem lòng hy sinh tất cả yêu em. Nếu em yêu tôi, em sẽ không phải như thế này,ngay cả khi em rời đi bây giờ, tương lai tôi thì sao? Sẽ trở thành Quan Cảnh Minh thứ hai?"

"Không phải như thế." Tống Thanh Y vô thức vặn lại, đôi mắt cô đỏ hoe vì khóc, hai tay rủ xuống nắm chặt thành nắm đấm "Tương lai và ước mơ của anh thì sao?Anh đành lòng vì em mà bỏ tất cả,không... không thể như thế,anh biết rõ mà Trình Dật,đó là tâm nguyện ước mơ của anh và cả ba mẹ anh."

"Cho nên?" Trình Dật hỏi.

Tống Thanh Y không nói chuyện.

Trình Dật hét lớn "Vậy còn em?

Tôi yêu em nhưng em thì sao?Em lựa chọn rời đi bỏ lại tôi một mình ở nơi này, nhường tôi sau này phải sống như thế nào? Làm thế nào tôi có thể tập trung vào diễn xuất sau khi em rời bỏ tôi?"

Tống Thanh Y trố mắt nhìn Trình Dật một câu cũng nói không ra, tiếp tục để nước mắt thi nhau rơi xuống.Anh vội vàng cúi đầu, vươn đầu lưỡi liếm đi những giọt nước mắt ấy, tựa trán vào nhau,tàn nhẫn nói ra lời cuối

"Tống Thanh Y, em căn bản không yêu tôi?

Nhưng tôi lại điên rồ đâm đầu tự mình yêu em.

Bây giờ thì em có thể đi rồi, ly hôn cũng có thể.

Hãy giết tôi ngay khi em rời đi,bởi vì như vậy sẽ khiến em thoát khỏi tôi, em có thể đi đến nơi nào em muốn,tôi sẽ không thể đi ngăn cản bước chân em!"

Tống Thanh Y nhìn Trình Dật, miệng cô run rẩy không thể nói một lời.

Trình Dật bây giờ khác xa với Trình Dật người trong trí nhớ Tống Thanh Y trước kia.

Nhìn đến ánh mắt vô định của Tống Thanh Y, Trình Dật cúi đầu hôn lên môi cô.


Không giống như quá khứ, môi Trình Dật vừa chạm đã nhanh chóng tách ra.

Tống Thanh Y có thể cảm nhận được sự khoan dung và kiềm chế của Trình Dật với mình.

Sau một thời gian dài, Trình Dật mới hỏi tiếp "Muốn đi đâu?"

"Chúng ta bây giờ cùng nhau đi."

Tống Thanh Y liếm môi bất giác trả lời"Nhà ông nội."

**

Tạm thời gác chuyện ly hôn qua một bên.

Trình Dật lái xe, Tống Thanh Y ngồi kế bên ghế tài xế.

Từ đầu đến cuối Trình Dật luôn giữ một khuôn mặt nghiêm nghị, không cùng cô nói một lời.

"Anh..." Tống Thanh Y vừa muốn nói lại bị Trình Dật thô bạo cắt ngang.

"Đừng nói nữa." Trình Dật nói: "Em căn bản không yêu tôi nên bây giờ tôi không nghĩ sẽ nói bất kì điều gì với em ngay lúc này "

Tống Thanh Y: "..."

Được rồi.

Bầu không khí kỳ lạ này tiếp tục đến nhà ông nội.

Ông nhìn hai người trước mắt, một lời cũng không nói định đứng dậy trở về phòng mình, lúc này Trình Dật mới gọi "Ông nội."

"Có chuyện gì?"Ông nói

Trình Dật ủy khuất sụt sịt, nước mắt nhanh chóng rơi xuống một đường "Cháu gái người muốn bội tình bạc nghĩa."

"Hả?" Ông nội nhíu mày "Cái gì?"

"Cháu gái của người..." Trình Dật cắn môi dưới, cực giống tiểu bạch liên điềm đạm đáng yêu cáo trạng "Không cần con nữa."

Tống Thanh Y đứng đó, trên mặt vô cùng hoảng sợ.Vội vàng tiến lên che miệng Trình Dật, cười cười vội vàng lôi anh đi ra ngoài, vừa đi vừa lớn tiếng nói: "Ông đừng để ý đến anh ấy, anh ấy điên rồi."


Trình Dật lập tức thoát khỏi ma trảm của cô nói vọng vào bên trong: "Lúc trước người ép con đến cục dân chính lĩnh giấy chứng nhận là cô ấy? Hiện tại bây giờ lại tiếp tục ép con ly hôn? Cái gì cũng đều không cùng con thảo luận nói đi liền đi,bỏ con một mình? Ông ơi,cô ấy quá đáng"

Tống Thanh Y: "... Lúc trước em không có ép anh đến cục dân chính."

"Vậy 100 vạn tính thế nào? Tống Thanh Y, có phải em vẫn luôn coi anh là người được em bao dưỡng tiểu bạch kiểm?Ngay từ lúc bắt đầu luôn luôn cho anh tiền,sau này quyết định rời đi cũng để lại tiền?Không phải xem anh là tiểu bạch kiểm thì là cái gì?"

Tống Thanh Y hết đường chối cãi,cố gắng nói: "Em không có!"

Trình Dật lại nói "Nếu không có thì ly hôn làm cái gì? Đã vậy còn muốn rời nhà trốn đi? Rõ ràng là em có."

Tống Thanh Y nhìn thấy ông nội vẫn luôn nhìn về phía họ, hơn nữa còn nhìn với ánh mắt không thể diễn tả được, cảm thấy cả người cô đều rất rất không tốt, lập tức đóng cửa lại, lôi Trình Dật lên núi.

**

Phong cảnh sườn núi ở Chướng Sơn rất tốt.

Tống Thanh Y kéo Trình Dật lên lưng chừng núi liền cảm nhận được không khí mới mẻ bên trên vô cùng trong lành.

Chống nạnh thở ra một hơi,cùng Trình Dật đứng một bên cách xa cô khoảng hai mét.Không giống với dáng vẻ anh cáo trạng ban nãy, cả người đều lộ ra vẻ ỉu xìu.Suy nghĩ Tống Thanh Y bắt đầu hỗn loạn.


Cô nhìn Trình Dật bắt đầu hỏi: "Cậu muốn thế nào?"

Trình Dật khịt mũi: "Tôi muốn thế nào? Tôi có quyền lựa chọn sao? Mọi thứ bây giờ không phải đều là chị quyết? Chị có tiền, có thể chi phối cuộc sống của tôi, nghĩ kết liền kết, nghĩ ly liền ly, tôi có thể thế nào?Nếu hôm nay chị nhất quyết muốn cùng tôi ly hôn, tôi chỉ có thể nhảy từ ngọn núi này xuống dưới, sau đó cho chị tự..."

"Trình Dật!" Lời Trình Dật còn chưa nói hết, Tống Thanh Y đã hét tên anh trước khi anh nói xong.

"Tôi không có nghĩ như vậy." Tống Thanh Y nói to

Trình Dật đột nhiên quay đầu "Vậy thì chị đã nghĩ như thế nào? Tôi yêu chị như vậy? Nhưng còn chị thì sao? Luôn miệng vì muốn tốt cho tôi mà làm ra những chuyện khiến tôi không mấy vui vẻ thậm chí càng không cảm thấy hạnh phúc.Tôi không cần chị dùng tình thương của mình để bảo bọc,chăm sóc hay là suy nghĩ thay tôi giải quyết rắc rối,tôi có nên cảm ơn chị vì chị đã khiến tôi cảm thấy chị như một người mẹ không?!Rõ ràng chị là vợ tôi chứ không phải người mẹ thứ hai của tôi"

Cảm xúc Trình Dật vô cùng kích động,Tống Thanh Y thậm chí có thể nhìn thấy được những đường gân trên cổ anh hiện lên một cách rõ rệt, cô nhìn vào đôi mắt đỏ hoe của Trình Dật, nước mắt anh lung lay sắp đổ,giọng nói ẩn chứa rất nhiều sự bi thương.

"Dù sao, từ đầu tới cuối chỉ có tôi là tự mình rơi vào đoạn tình cảm này.Đối với chị mà nói, tôi chỉ là một người qua đường không đáng kể mặc chị có thể tùy thời bỏ rơi tôi mọi lúc mọi nơi. Điều tốt cho tôi chỉ là một cái cớ để chị rời bỏ tôi đi mà thôi."

Tống Thanh Y không nói nên lời, bình tĩnh nhìn về phía Trình Dật. Ánh sáng trong đôi mắt đào đẹp đẽ đó từ từ mờ dần, anh cúi đầu ngồi xổm trên mặt đất, đầu vùi vào giữa hai chân, đầu tiên là khóc kiểu nghẹn ngào, mười giây sau, bất chợt phóng to âm thanh lên,gào khóc như một đứa trẻ.

Tống Thanh Y đóng băng tại chỗ, tiếng khóc của Trình Dật khiến cô có cảm giác rằng trong tim mình có một bàn tay vô hình nắm lấy nó thật chặc khiến nhịp tim của cô sắp dừng lại,ngồi xổm trước mặt Trình Dật, thấp giọng hỏi: "Vậy cậu nói xem, tôi bây giờ nên làm như thế nào mới có thể tốt cho cậu?"

Tiếng khóc dừng lại đột ngột.

Trình Dật cách vài giây ngẩng đầu lên, trên mặt còn có nước mắt,run run hỏi: "Nếu tôi nói ra,em sẽ nghe lời tôi sao?"

Tống Thanh Y do dự một lúc lâu, cuối cùng gật đầu.

Trình Dật nâng tay lau nước mắt " Tôi cần phải loại bỏ cảm xúc của mình để đưa ra yêu cầu."

Tống Thanh Y dịu dàng nói: "Được."Nhưng trong lòng cô tổng cảm thấy có cái gì đó không thích hợp, lại hoàn toàn không nghĩ ra được cái gì là không thích hợp.

Sau khi xoay lưng đi, khóe miệng Trình Dật nhanh chóng gợi lên chút ý cười, đem nước mắt chính mình lau đi. Bởi vì khóc quá lâu mà con mắt hơi đau đau.Nhưng cuối cùng cũng không uổn công khóc lâu như vậy,dù gì tính toán cũng đã thành công được một nửa.

Sau khi lấy lại cảm xúc,Trình Dật quay đầu hỏi Tống Thanh Y " Chị có biết sự khác biệt giữa muốn tốt cho tôi và tôi sẽ tốt như thế nào không? "

Tống Thanh Y lắc đầu "Cậu nói đi."

"Tôi muốn chị tự mình thật tâm đối với tôi tốt chứ không phải vì muốn tốt cho tôi mà tự mình rút lui. Có phải ban đầu chị đã nghĩ là bởi vì chính chị nên mọi người mới công kích tôi và nếu...chỉ cần chị rời đi thì mọi chuyện sẽ tốt trở lại, có quá đơn giản như thế?Đó chung quy chỉ là ý nghĩ riêng chị thôi?Chị đã từng nghĩ sau khi chị rời đi,tôi sẽ tốt giống như trước sao? Sự thật chính là sự thật,rời đi hay không rời đi gì cũng thế,bọn họ sẽ không lại tha thứ và yêu tôi như thuở ban đầu?Không..không một ai thấu hiểu hay bao dung một người như thế,tôi chưa từng quan tâm bọn họ nghĩ về tôi như thế nào?Nổi tiếng hay không nổi tiếng quan trọng sao? Tôi có thể không có bọn họ nhưng không thể không có chị, chị là người tôi yêu nếu chị rời đi tôi biết nên sống thế nào bây giờ?

Mỗi một điều chị suy nghĩ làm cho tôi,thậm chí muốn tốt cho tôi sau này thật ra đều làm cho tôi tổn thương rất rất nhiều."

Tống Thanh Y bình tĩnh hỏi "Vậy làm thế nào mới tốt cho cậu bây giờ?"

Trình Dật nhìn chằm chằm cô,khẽ nói " Để cho tôi tự mình làm những gì tôi muốn, tôn trọng ý kiến của tôi, bất kể điều gì xảy ra cũng cùng tôi thảo luận giải quyết, không tự ý mình quyết định thay tôi bất cứ thứ gì,chúng ta cùng nhau chống lại dư luận,nói cho bọn họ biết không chỉ tôi yêu chị mà chị cũng rất yêu tôi, chúng ta cần nhau."

Tống Thanh Y trùng điệp thở ra một cách nặng nề, lùi lại phía sau một bước nhìn Trình Dật cúi đầu "Thực xin lỗi."

"Chị..vẫn muốn cùng tôi ly hôn sao?" Trình Dật hỏi với giọng nghẹn ngào.

Tống Thanh Y lắc đầu "Là tôi đã hiểu lầm."

"Có phải chị đã cho rằng tôi sẽ bởi vì chị mà làm trì hoãn giấc mơ trở thành diễn viên giỏi? " Trình Dật nói: "Bởi vì mẹ tôi là một diễn viên nổi tiếng, cho nên tôi nhất định cũng muốn trở thành diễn viên nổi tiếng giống như mẹ tôi, chị không thể trở thành chướng ngại vật khiến tôi vấp ngã, cho nên mới trực tiếp lựa chọn rời đi.

Tống Thanh Y, tôi đoán đúng không?"

Tống Thanh Y gật đầu. Đối với việc anh kêu tên mình có chút không thích ứng.

Trình Dật ôm cô thấp giọng thì thầm bên tai: " Chúng ta đã là vợ chồng thì cần phải chia sẻ, bàn bạc cùng nhau,sau này đừng tự một mình quyết định mọi chuyện,hãy lắng nghe và bàn bạc cùng tôi về tất cả"

Đầu Tống Thanh Y chôn ở vai Trình Dật nước mắt ấm áp lăn dài trên má,khẽ nói "Thực xin lỗi,là tôi sai rồi"

Trình Dật ôm người trong lòng,đưa tay xoa xoa tóc cô an ủi"Không cho phép có lần sau!Anh mang em về nhà gặp ba mẹ,họ nói nhớ em,muốn cùng em ăn bữa cơm gia đình"


Cho Em Một Chút Ngọt - Chương 91: Hoàn Văn (1)