Chân Tình Ngàn Năm - hạ


Thân thể của nàng nóng đỏ như bị thiêu cháy, đồng thời thật sâu cảm nhận được hoa kính có một loại khao khát đến điên cuồng.

Vách tường hoa huyệt của nàng liền giống như tơ lụa tốt nhất , vô cùng non mềm bóng loáng, chặt chẽ hấp duẫn, làm cho hắn yêu thích không buông tay.

Hắn thấp giọng hỏi:” Thoải mái không?” Đầu ngón tay liền bắt đầu ra vào bên trong nàng tiểu huyệt .

“ Ưm...... Thoải...... Thoải mái...... A......” Nàng đã muốn quên cái gì gọi là rụt rè, lý trí sớm không thuộc về nàng nữa rồi.

Đôi gò bồng đảo trăng tựa tuyết run rẩy theo nhịp điệu bàn tay của Xích Nhĩ Đa, nàng muốn đầu ngón tay hắn càng thêm xâm nhập sâu vào bên trong thân thể nàng, bổ khuyết cảm giác trống rỗng ở chỗ sâu trong kia .

“A! Đừng nóng vội, ta sẽ cho nàng càng thoải mái hơn.” Xích Nhĩ Đa cười nhìn bộ dáng mê người của nàng lúc này , đột nhiên, hắn lại thêm một ngón tay,hai ngón tay cùng sử dụng tốc độ nhanh hơn ở bên trong hoa kính tận lực ra vào.

Hoa kính bị lấp đầy làm cho Dạ Thủy Linh không thể ngăn cản khoái cảm thoải mái kia mà ưỡn cong người lên, tiếp them tiếng rên rỉ kich tình cũng không ngừng.

Trong cơ thể một cỗ diễm hỏa mạnh mẽ dâng lên cuồn cuộn như thuỷ triều không ngừng nhấn chìm nàng, áp lực chặt chẽ dưới hạ thân cũng sắp bùng nổ.

“ Ừm...... Hừ a......” Không ngừng bất lực lay động trán, mười ngón gắt gao bấu chặt lấy hoa cỏ ven bờ.

Từng đợt ma dương khó nhịn cũng sắp đoạt đi hơi thở của nàng , nàng chỉ có thể há mồm hét lên , cuối cùng ở chỗ sâu trong nhất của cơ thế cuối cùng ngăn cản không được hỏa hoa, kịch liệt , bạo liệt mở ra, khoái ý mãnh liệt nháy mắt tràn ngập khắp tứ chi của nàng.

Hắn biết, nàng đã đạt tới cảnh giới vui thích , nhưng ngón tay hắn lại không bởi vậy mà rút khỏi, hắn không ngừng dùng tốc độ nhanh hơn , hoa dịch từ thủy huyệt cuồn cuộn không dứt lưu tiết mà ra.

“Không...... Ân...... A a......” Dạ Thủy Linh cuối cùng hô to một tiếng, hương vị ngọt ngào mật dịch giống như nước suối phun vải ra, dính ướt cả bàn tay của Xích Nhĩ Đa g.

Hắn rất nhanh thoát tất cả những gì còn sót lại trên người nàng, khi nàng từ trong cơn mê của hoan ái hồi phục lại tinh thần, toàn thân đã trần trụi, đôi mắt hắn cực nóng nhìn chằm chằm vào đóa hoa của nàng, nhưng nàng lại phát hiện chính mình lại có khoái ý khác thường .

Hạ thân lại một trận co rút nhanh, ở trước mặt hắn truyền ra ẩm ướt, làm cho nàng xấu hổ vội vàng muốn vươn tay che lại,”Đừng nhìn.”Lại bị đại chưởng hắn cấp đẩy ra.

“Vì cái gì đừng nhìn? nơi này của nàng rất đẹp.” Mắt Xích Nhĩ Đa không thể rời khỏi phấn nộn kia mê người .

Hai tay che lấy khuôn mặt nhỏ nhắn,” Chàng...... Đừng nói nữa.” Không thể che bộ vị thẹn thùng , nàng đành phải lựa chọn nhắm mắt làm ngơ.

Bị kỹ xảo cao siêu của hắn âu yếm , cảm giác được bản thân không biết tại sao trở nên phóng đãng như thế .

“ Ha ha! Cho dù bao nhiêu lần, ái phi của ta vẫn là thẹn thùng như vậy a!”

Xích Nhĩ Đa đem lửa nóng phấn khởi màu đỏ sậm sớm căng cứng nhắm ngay hoa huyệt thủy nộn của nàng , đầu tiên là qua lại ở lối vào trêu đùa.

“Ngô...... Ưm......” Phân thân hắn thật lớn làm cho nàng không được cắn đôi môi, thấp giọng khinh ngâm.

“ Muốn sao?” Tiếng nói ma mị của hắn dụ hoặc ở nàng bên tai nói nhỏ, như là ác ma tà ác đang câu dẫn linh hồn thiên sứ thuần khiết của nàng .

Đây không phải là câu hỏi , cho dù Linh nhi bảo bối hắn nói không muốn, hắn vẫn sẽ tiếp tục như cũ , nhưng mà hiện tại hắn có thể khẳng định, Linh nhi hắn đã thật sâu muốn lâm vào...... Điều này làm cho tươi cười tà ác trên mặt hắn liên tục gia tăng.

Không ai có thể chống cự hắn bá đạo, hắn chuyên chế, hắn quyết đoán, hắn thế lực......

Dạ Thủy Linh đem hai tay che khuôn mặt nhỏ nhắn dời đi, hai mắt mông lung khép hờ nhìn gương mặt tuấn tú của nam nhân trước mắt,đây là phu quân của nàng , bỗng dưng hoa huyệt truyền đến từng đợt cảm giác trống rỗng mãnh liệt lại khó nhịn .

Nàng, thế này mới thật sâu lĩnh ngộ được, nàng đã không thể rời khỏi hắn , đời này, nàng thế nào đều trốn không thoát ......

“ Muốn sao?” hắn nhìn chăm chú thật sâu vào tiểu mỹ nhân dưới thân , không hề buồn phiền hỏi lại một lần.

Dạ Thủy Linh vẫn cắn đôi môi như cũ , nàng không thể nói không, đầu lại càng không nghe sai khiến điểm nhẹ gật đầu.

Xích Nhĩ Đa như nhận được mệnh lênh, tiếp theo kiện thắt lưng động một cái, đã đem lửa nóng cực đại xỏ xuyên vào bên trong thủy huyệt âm u của nàng. ,” Như nàng mong muốn.”

“ Ưm a a......”

“ Ừm......”

Khoảnh khắc tiến vào , thanh âm thoải mái từ hai người ái ân tràn đầy ra.

Dục vọng của Xích Nhĩ Đa làm cho tiểu huyệt hư không của Dạ Thủy Linh được đến khoái cảm phong phú , nhưng hắn không có chuyển động như nàng mong muốn , hai tay chống xuống bên cạnh khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng cúi đầu cẩn thận chăm chú nhìn nàng.

“Muốn sao? Vậy tự mình đến.”


Chân Tình Ngàn Năm - hạ