Cô đi vòng ra sau, đánh răng xúc miệng xong thì thủng thẳng đi lên nhà trước,cô trưng ra vẻ mặt bình thản đối diện với mẹ chồng mình đang ngồi trên chiếc bàn lớn còn có cả bé nhím..
Dạ mẹ kêu con...!!Bà lan thấy cô thì tjện tay kéo chjếc ghế cạnh bà ra rồi nói..Con ngồi đây đi mẹ con mình nói chuyện chút...Cô đi lạj dịch cáj ghế ra xa bà tý rồi cũng ngồi xuống,bé nhím bên này thấy cô thì đưa tay ra cho cô bế nó,cô thấy vậy cũng đứng lên đi lạj ẵm nó rồi ôm nó vào lòng,nhìn con bé cười mà lòng cô coi như cũng vơi bớt buồn phiền phần nào.nhất định cô phảj lấy lạj công bằng cho mẹ con nó..cô cứ thế ngồi im,chờ đợi xem mẹ chồng cô muốn nói gì,?__Mẹ bjết con đang buồn,cho mẹ thay thằng phong xin lỗj con,lúc trước cưới con về mẹ cũng có chút thành kjến nhưng sau này nhìn vào cách ăn ở của con mẹ nhận thấy mẹ có saj vàj phần,mong con đừng để bụng,chuyện con bích với thg phong mẹ sẽ ko để con bích thay thế con đâu,nói thì nói vậy chứ mẹ cũng ko thể bỏ máu mủ của nhà này được,con coj như vì mẹ mà để con bích lạj.đợj nó sinh xong mẹ sẽ nuôi con nó rồi đuỗj nó đj khỏi nhà mình..con coi có được ko?Cô nghe bà nói thì thật sự muốn cười khinh 1 cáj,nhưng theo phép tắt cô ko lm như thế được,cô nhẹ nhàng trả lời lạj__Dạ mẹ tính sau cũng được.con thì bây gjờ ko thể bỏ anh phong rồi..thôi thì nghe theo ý mẹ vậy..?__Vậy là con chịu rồi phảj ko con..mẹ bjết bây tốt bụng mà vậy mới đáng làm dâu mẹ chứ?Bà lan thấy cô đồng ý nên mặt bà gjản ra.bà cười mản nguyện,cô cũng cười cười lạj cho hợp ý bà,chứ chẳng aj ngờ trong lòng cô đang có ý định khác.........Lúc cô vừa bước xuống nhà thì thấy con bích cũng đang từ sau nhà bước ra,chắc mớj ngủ dậy..cô lạj thấy bóng dì 7 ở phía sau bếp nói với nó gjọng mỉa mai..__Có người đang ảo tưởng vị trí mình à?,dù bà chủ có cho ở lạj thì ở đợ vẩn mang thân phận ở đợ nha,nên bjết đjều 1 chút,ko aj lm vjệc nhà đâu nên cố dậy sớm mà làm..?Cô núp sau cánh cửa nge tjếp thì tiếng con bích trả lời..__Gjờ tôj mang thai rồi,ở đợ hay ko cũng mang con của cậu 2... Chỉ vậy thôi đủ làm lớn với dì rồi,mà dì gjà rồj cũng nên gjữ sức đj,đừng đi mỉa maj con cháu..ko hay đâu dì7?__Đm mày con ranh,mày nói aj gjà...tao chống mắt lên coi mày còn lên mặt đến bao gjờ nữa,tao ko đc cậu 2 yêu nhưng tao cũng ko để cậu yêu con quỷ như mày đâu..mà nói cho mày bjết,cậu 2 yêu mợ út rồi..tao đang chóng mắt lên coi mày đấu thế nào với mợ...Cô thấy con bích nge xong định nhào đến đánh dì7 thì cô bước ra đj tới.nó thấy cô cũng dừng tay lạj,vẻ mặt hống hách nhìn cô..cáj tay vờ đưa lên xoa xoa bụng...cô ko thèm nhìn quay sang nói với dì7__Dì7 ko cần làm vjệc để con bích nó làm đi,dì lên phòng với con,con có vjệc cần?Dạ mợ2...?Cô nói xong thì quay bước đi lên,dì7 cũng theo sau...lên phòng cô ngồi bên gjường kêu dì7 ngồi xuống cáj ghế trước mặt xong cô lên tjếng..__Tôi có thắc mắc này,muốn hỏi dì,dì trả lời thành thật cho tôi bjết__Mợ cứ hỏi.bjết gì tôi sẽ trả lời?__Con bích nói dì thích anh phong,có thật ko?...nhưng tạj sao dì lạj thích ảnh trong khj đó dì lớn tuỗj hơn ảnh mà ảnh lạj kêu dì bằng 1 tjếng dì mà...rồi còn chuyện về con bích,dì bjết được gì thì tiện thể kể luôn cũng đc?__Tôi...tôi...__Dì cứ trả lời thoảj mái ko cần phảj khó xử.tôi chỉ hỏi cho bjết ko lm khó dì đâu?Dì7 nhìn cô 1 lúc chắc thấy cô cũng ko có ý định làm khó nên 1 hồi cũng từ từ kể lạj__Lúc nhỏ cha mẹ tôi mất hết,lúc đó tôi mới 8tuỗj.1 đứa nhỏ ko còn người thân,chẳng aj đùm bọc,hằng ngày tôj đj lanh quanh trong xóm nhặc ve chay đem bán đỗj thức ăn qua ngày,may mắn tình cờ 1 ngày tôi gặp bà chủ,bà thương tình dẩn tôi về nhà,cho tôi chăm sóc cậu2.. Lúc ấy cậu mớj lên 3 tuỗj thôi...lúc nhỏ ở nhà tôi mẹ kêu tôj là bảy nên bà chủ hỏj tôi cũng trả lời như thế,đến khi cậu 2 nói chuyện rành,bà bắt cậu kêu tôi là dì7 luôn,sau này thì thành thói quen...năm tôi được 15tuỗj đến tuỗj làm chứng minh thư tôi về nhà tìm gjấy ks thì mới bjết mình tên thật là Hoa... 2 đứa lớn lên cùng nhau,đôi lần tôi phát hjện tôi thích cậu2 nhưng tôi mang thân ở đợ nên ko dám nói ra,,đến lúc cậu lập gja đình vs mợ thảo thì tôj càng cố gjấu nhẹm đi..mang tjếng là 1 người đầy tới.lạj đc phong kêu 1 tjếng dì tôj đã bjết mình chẳbg bao gjờ có cơ hội với tới cậu....sau con bích đến nhà với mợ thảo,lúc mợ thảo sinh do tôi có kinh nghjệm gjữ trẻ nên bà cho tôi gjữ bé nhím,còn cho con bích thay thế tôi làm vjệc nhà....sau 1 năm mợ thảo dẩn traj về tận nhà bị cậu2 bắt gặp nên đuỗi đi,con bích cứ thế ở mãj chẳng chịu về bên kja mà mấy lần vô tình tôi thấy nó liết mắt đưa tình với cậu nên tôi cũng có để ý nó...nhưng chỉ bjk nó thích cậu thôi còn có ngủ với nhau ko thì tôi cũng ko chắc...cho tớj ngày hôm qua....__Ừk,được rồi...thôi dì về phòng chơi với bé nhím đj...__Dạ mợ...nhưng có chuyện này....lúc mợ mớj về tôi ko ưa mợ gì cả,chiếc vòng lúc đó cũng do tôi đỗ lỗj cho mợ..nhưng sau thấy mợ hjền,yêu thương cậu thật lòng nên tôi.....tôi ko còn ghét mợ nữa..tôi thành thật xin lỗj mợ....__Chuyện qua rồi...tôi ko để bụng...dì đừng bận tâm? Dì7 ra ngoàj rồi,trong này cô cũng bắt đầu suy nghỉ.nếu linh cảm và gjấc mơ của cô đúng thì có lẽ thảo đã chết.mà theo như lời dì7 nói thì chắc dì ko bjết thảo chết đâu,vậy thì nhà này chỉ còn lạj 3 người..con bích,ba lan và phong thôi...từ từ cô sẽ đjều tra cho ra chuyện,1 là thảo bỏ nhà theo trai,2 là bị ngta hại?.mà hình như aj cũng nói thảo có quan hệ dẩn người khác vào nhà,vậy người đàn ông đó là aj mới được?Trong phòng 1 lúc nhức đầu quá cô đj ra ngoàj,dạo này bé nhím thiệt khoẻ nên dì 7 cho nó ra sân chơi,nhìn con bé vui đùa nghịch hết cáj này đến cáj khác mà lòng cô chua xót,tuỗj thơ của nó bất hạnh quá rồi,mới lớn đã bị kẻ khác hạj mẹ mình,sau này lớn lên khi bjết chuyện ko bjết con.bé sẽ sống ra sau nữa...?Con bích đang nấu cơm ở nhà dưới thấy cô đứng nhìn con nhím thì nó cất gjọng hát mấy câu mỉa mai:.....Mấy đời bánh đúc có xươngMấy đời mẹ ghẻ mà thương con chồng???Nó hát xong cô cũng đi từ từ xuống đứng đối diện nhìn nó,cô nhếch môi cười trả lời lạj...__Có xương hay ko? Ko quan trọng? Quan trọng là có những loạj người bjết có xương thì nên nhả ra,đừng cố nuốt có ngày mắc cỗ chết đó mày bjết ko?Truyện convert hay : Tuyệt Phẩm Con Rể