Ánh Lửa Mùa Đông - Chương 8

cô bóp chặt bàn tay lại, khuôn mặt nữ giúp việc bắt đầu từ trắng chuyển sang hồng.

"nói tiếng anh."

Nữ giúp việc giãy giụa, tiếp tục xua tay lẩm bẩm.

Từ đầu đến cuối, không dám phản kháng lại, cho dù cô ta hô hấp có chút khó khăn.

Híp con mắt lại nhìn đối phương, cuối cùng Lãnh Tiểu Dã cũng buông tay ra.

Nữ giúp việc há to miệng thở hổn hển, ho khan nhưng vẫn không quên kính cẩn đưa túi giấy cho cô.

Bộ dạng như vậy, giống như hành động lúc nãy của cô là sai.

Hoảng hốt nhặ quần áo trên đất lên, nữ giúp việc tiếp túc khoa tay múa chân, chỉ vào phòng tắm, sau đó lại chỉ về hướng cánh cửa.

Sau đó dùng tay miêu ta thân hình cao lơn của người đàn ông, làm động tác kéo, rồi làm ra dáng vẻ đang ăn cơm.

"Ý cô là... anh ta đang đợi tôi ăn cơm sao?" Lãnh Tiểu Dã ra dấu hỏi.

Nữ giúp việc biết cô đã đoán ra được, liền lễ phép gật đầu với cô, rồi ôm quần áo đi vào phòng tắm, giúp cô chuẩn bị nước tắm.

cô lại ở một mình, Lãnh Tiểu Dã lại xem xét xung quanh phòng một lần nữa.

Nhưn chỉ có thể thấy được mười mấy bộ tây trang, thân hình cao lớn của người đàn ông này nhất định do luyện tập thể dục mà có, trên tai còn đeo một tai nghe bluetooth.



Du thuyền lớn đến như vậy, nhưng lại không có tới nửa hành khách, đây giống như du thuyền tư nhân của Hoàng Phủ Diệu Dương vậy.

Mặc kệ lại lịch của người đàn ông này như thế nào, nhưng rõ ràng không phải là một người bình thường.

Xem ra, cô muốn thoát khỏi chỗ này, cũng không phải dễ dàng gi.

Biết bây giờ nông nóng cũng không có tác dụng gì, Lãnh Tiểu Dã liền tỉnh táo lại.

Lúc này, nữ giúp việc đã chuẩn bị nước xong, bước ra mỉm cười với cô, Lãnh Tiểu Dã đi vào phòng tắm, nhanh nhẹn khóa cửa lại.


Bỏ chăn trải giường ra, cô khom người thử độ ấm, khóe mắt quét qua cơ thể mình trong gương, cô nhíu mày lại.

Nhìn từ cổ xuống chân, từ trước ngực đến bụng... Đâu đâu trên người cô chỉ đầy dấu hôn, thậm chí ngay cả trên lưng cũng có.

Lãnh Tiểu Dã tức giận cắn răng.

Cái tên khốn kiếp này, không biết đã bao lâu không chạm vào phụ nữ!

Trong lòng thầm mắng, cô cất bước vào bồn tắm, không khách sáo mở thiết bị mát xa bên trong, nhắm mắt lại hưởng thụ.

Ngồi trong nước, cảm giác đau đớn trên người cũng mất đi không, cả người cô tựa hồ ngập tràn năng lực, lúc này, Lãnh Tiểu Dã mới chịu bước ra khỏi bồn tắm.

Nhắc tới bộ lễ phục màu đen hở lưng, cô lập tức lật túi giấy lên,nhưng lại không phát hiện nội y đâu cả.

Tên biến thái này, thậm chí không chịu chuẩn bị cho cô một bộ nội y?


Chỉ ăn một bữa sáng thôi mà, cần gì phải mặc lễ phục, còn là loại hở lưng?

Người này xem cô là cái gì?

Nô lệ tình dục sao?

đi ra khỏi phòng tắm, không để ý đến nữ giúp việc đứng bên cạnh mỉm cười, Lãnh Tiếu Da bước đến tủ quần áo, mở cửa ra, tùy tiện lấy một chiếc áo sơ mi trắng mặc lên người.

Nữ giúp việc chủ đọng đưa một chiếc giày cao gót cho cô.

Lãnh Tiểu Dã không để ý, nhấc đôi dép lê đi về phía trước vài bước, nhưng chân váy tơ tằm dài đến chân khiến cô cảm thấy rất vướng víu.

cô nhíu mày, nhìn nũ giúp việc đang ra dấu một cây kéo.

Nữ giúp việc khua tay, cũng biết mình không có, nên không thể cho cô mượn được.

Lãnh Tiểu Dã cũng lười khoa tay múa chân cùng cô ta, đành dừng bước, khom người xuống làn váy, lập tức khâu chỉ vào.


cô quay quanh một hồi rốt cuộc cũng hoàn thành.

Nũ giúp việc há hốc mồm nhìn cô, bộ lễ phục dài rất nhanh đã biên thành một bộ váy quá gối.

Lãnh Tiểu Dã nhấc dép lê lên tiếp tục đi về phía trước, hài lòng gật đầu.


" Ừm, thế này thoải mái hơn!"

Nhìn cô bước đến bên cạnh cửa, nữ giúp việc mới hồi phục lại tinh thần, nhanh chóng dọn dẹp những mảnh vải dưới đất, rồi chạy đến giúp cô mở cửa.

Tiên sinh đã phân phó, phải cô gắng chiếu cố cho cô, nên nữ giúp việc không dám vi phạm bất cứ cái gì.

Chỉ sợ Lãnh Tiểu Dã giết chết cô ta, nên cũng không dám phản kháng lại, vì cô ta biết, nếu dám kháng cự, hậu quả còn đáng sợ hơn cái chết.

Chen qua người Lãnh Tiểu Dã, nữ giúp việc khom lưng người xuống, vươn tay mời cô, rồi cô ta đi trước dẫn đường.

Ngoài cửa là một dãy hành lang sáng ngời.

trên hành lang, có vài người bảo vệ đứng thẳng hàng, tay nắm lại.

Mặc dù bây giờ là ban ngày, nhưng ai ai cũng đều mang kính đen.

Chú ý tới từng bước đi của Lãnh Tiểu Dã, khuôn mặt không biểu cảm của họ bỗng chốc thay đổi.

Bọn họ đã nhìn thấy rất nhiều người phụ nữ muốn lấy lòng ông chủ mình.

Nhưng mà, cô gái này, không trang điểm cẩn thận, còn mặc trang phục như vậy mà đi gặp ông chủ bọn họ sao?!

cô ta điên rồi sao?!

đi hết hàng lang, nữ giúp việc dừng lại ở cuối hành lang, đến trước cánh cửa gỗ màu trắng được khắc hoa thì dừng bước, giờ bàn tay ra dấu mời cô vào.

Ánh Lửa Mùa Đông - Chương 8