Truyện tranh >> Âm Quan Minh Thê >>Chương 2: Qủy dạ hành

Âm Quan Minh Thê - Chương 2: Qủy dạ hành

Buổi sáng ngày thứ hai,trong thôn truyền đến một thông tin: trong thôn có một chàng trai đã chết

Người chết tên là Nghiêm Khoan,là một chàng trai đối diện nhà chúng tôi,sang hôm nay anh ta lái xe máy đi thị trấn mua đồ,không cẩn thận đâm vào cấy đại thụ bên trường

Người đầu tiên phát hiện thi thể của Nghiêm Khoan nói,lúc đó Nghiêm Khoan đang nằm dưới gốc cây chỗ góc cua,xe máy đè lên người anh ta,xương cốt vùng ngực bị vỡ nát lộ hết cả ra ngoài,hay tay bị gãy thành nhiều đoạn,hai con ngươi thì chạy ra khỏi cả khóe mắt,trông chết rất thảm

Nghiêm gia sau khi biết được chuyện này thì khóc lóc không còn bộ dạng người nữa,mẹ của Nghiêm Khoan vừa khóc vừa nói,con trai hôm qua ăn cơm xong còn nói bản thân không cẩn thận đã đâm chết một con mèo,thật không ngờ hôm nay đã bị đâm chết

Sự ị thương của kẻ tóc bạc tiễn người đầu xanh bao trùm lên cả Nghiêm gia,chuyện này đã cho các bà rãnh rỗi một chủ đề bàn tán sau mỗi bữa ăn,tôi không hứng thú với những dị nghị đó,cũng không chạy đến Nghiêm gia hóng hớt,tôi đi đến chỗ mọi người nói,chỗ Nghiêm Khoan đã chết.

Vân là con đường đó,vẫn là góc cua đó,cây Hòe cổ thụ đang lay động trong gió,thỉnh thoảng lại có lá khô rụng xuống.

Nhưng mà,cái xác của con mèo hôm qua đã phân hủy,hôm nay không nhìn thấy nữa,thay vào đó là một vùng máu tươi, cái này là Nghiêm Khoan để lại.

Sáng hôm qua,tôi nhìn thấy một con mèo ở bên đường,chi trước và ngực của con mèo hoang bị xe máy đâm nát,xác chết của nó bị tôi vứt sang gốc cây Hòe bên đường

Sáng hôm nay,Nghiêm Khoan lái xe máy đâm vào gốc cây mà chết,đôi tay và xương cốt cũng bị gãy nát,thi thể của anh ta vừa hay cũng nằm dưới gốc cây hòe

Thời gian giống nhau,địa điểm giống nhau,cách chết giống nhau,lẽ nào không chỉ là trùng hợp.

Trong đầu tôi,bất chợi nghĩ đến hai tiếng mèo kêu quái dị hôm qua,lẽ nào…cái chết của Nghiêm Khoan,liên quan đến con mèo hoang đó.

Tôi vội vàng lắc đầu,cảm tấy cách nghĩ này thật hoang đường,hừ… trên thế giới này,sao có thể xảy ra chuyện tà môn như thế chứ

Tôi an ủi bản thân như vậy,nhưng càng như vậy,tâm trạng của tôi càng trở nên nặng nề

“ chị,chị nói xem trên đời này thật sự có ma không?”

Lúc tôi hỏi chị ấy như vậy,chị đang thêu bông hoa cuối cùng cho váy cưới,tôi quan sát thấy cơ thể của chị rõ ràng rung lên một cái.

Tôi đến nhà chị kể cho cô ấy nghe chuyện của Nghiêm Khoan,cũng nói đến tiếng mèo quái dị hôm qua tôi nghe được

Sau đó,cô ấy nở một nụ cười ấm áp,vuốt ve khuôn mặt tôi “ nếu như có ma muốn hại em,ta nhất định sẽ giúp em ngăn chặn”

Lời nói của chị,khiến tôi ấm áp trong lòng,cô ấy ôm tôi vào lòng,cả thế giới của tôi lập tức tràn đầy hương thơm dễ chịu của chị



“ chị,em sợ ma,hôm nay em có thể qua đêm ở đây không?” Thời gian ngắn ngủi ở bên cô ấy,bất chợt trời đã chuyển hoàng hôn 6 giờ,tôi ôm lấy eo cô ấy

Chị ấy hiểu rõ cách nghĩ thật sự cách nghĩ của tôi,vẫn lắc đầu từ chối như cũ: “ Đỗ Minh,phải về nhà ăn cơm thôi,nếu không bác trai bác gái sẽ lo lắng đấy”

Tôi không vừa ý ngồi dậy từ trên giường,chị tiễn tôi ra cửa

Nhưng mà,chưa đi được bao lâu,bước chân bất giác dừng lại

Trên cây ngô đồng ở phía trước,tôi nhìn thấy một con mèo,một con mèo hoang đen tuyền,đôi mắt của nó đang phát ra ánh sáng màu xanh,thấy tôi đã chú ý đến nó,con mèo hoang này nhảy xuống khỏi cây từ từ đi đên trước mặt tôi,nhe hàm năng sắc bén về phía tôi


Meowww

Một âm thanh chói tai phát ra,cả người tôi giống như bị sét đánh,lập tức run rẩy

Dáng vẻ của con mèo hoang này,còn cả tiếng kêu của nó,cực kì giống với con mèo hôm qua tôi nhìn thấy

Đôi mắt xanh của nó bình tĩnh nhìn chằm chằm tôi,từng bước lại gần trước người tôi,tôi thì bất chợt lùi về phía sau

Một tiếng gió lạnh thổi qua,khiến tôi cảm giác vô cùng lạnh lẽo,không biết vì sao,tôi đột nhiên có một ảo giác,chỉ cần con mèo hoang này lại gần,nó sẽ lập tức nhảy lên người tôi,cắn vào cổ họng tôi

Nhưng mà,lúc tôi đang vô cùng sợ hãi,con mèo đột nhiên kêu lên một âm thanh bất an sắc bén.tôi thấy nó nhe răng,hai tai dán chặt ở sau đầu,cong người giống như một cây cung,lông trên người dựng hết cả lên,dường như là nó đã gặp phải thứ gì đó rất đáng sợ

Con mèo hoang đột nhiên bất thường,khiến tôi không hiểu ra làm sao,nhưng rất nhanh,một âm thanh giống như đang hô hấp truyền đến bên cạnh tôi,tôi ngoảnh đầu lại,thì phát hiện chị không biết đã xuất hiện bên cạnh tôi từ lúc nào

Nhìn thấy khuôn mặt lạnh lẽo trước giờ tôi chưa từng thấy qua,lông mày hơi cau lại,đôi mắt chị ấy nhìn chằm chằm vào con mèo đang sợ hãi tột độ kia.

Khoảnh khắc chị lại gần người tôi,con mèo hoang gióng như là bị ai đó ném cho một hòn đá,kêu lên một tiếng hét thê thảm,sau có cong người vọt đi,biến mất trong lùm cây bên đường.

“ chị…chị,con mèo đó sao lại sợ chị?”

Tôi bị sự giống nhau của con mèo này và con mèo dưới gốc cây hòe dọa cho không nhẹ,tôi rung cầm cập hỏi

Chị khôi phục lại nụ cười ôn hòa như bình thường,đùa với tôi: “ chẳng phải có câu hát, nữ nhân ở dưới núi là hổ sao,vì vậy con mèo đương nhiên sợ ta rồi”


Lúc nói chuyện,nụ cười trên khuôn mặt cô ây càng thêm sâu hơn,tôi có chút bối rối cúi đầu xuống,ro ràng chị ấy đang cười tôi nhát gan

Nhưng mà…con mèo đó,tôi luôn cảm thấy rất quái dị,cho dù thật sự là một con mèo hoang bình thường,cũng không thể gan dạ lại gần người lạ như thế được

“ Đỗ Minh,chị đưa em về nhé” lúc này,chị nói với tôi

Chị ấy nói như vậy,chắc chắc là do tôi sợ mèo,thân là một đại nam nhân,nếu như bởi vì buổi tối sợ ma mà để nữ nhân đưa về,đây thật sự là một chuyện rất mất mặt

Nhưng nghĩ đến con mèo hoang đó đột nhiên xuất hiện,tôi vẫn lựa chọn đồng ý với yêu cầu của chị ấy

Lúc nãy đã là 7h tối,trời đã tối hoàn toàn,khắp nơi truyền đến tiếng côn trùng kêu,hiện ra vừa ồn ào lại vừa hiu quạnh

Sha sha,sha sha

Một âm thanh lá lung lay truyền đến từ trong rừng cây,tôi ngoảnh đầu nhìn thì phát hiện trong lùm cây có hai con mắt xanh đang quan sát tôi từ xa

Ánh trăng xuyen qua kẽ lá chiếu rọi lên rừng cây,tôi phát hiện chủ nhân của đôi mắt xanh đó,là con mèo đen tuyền lúc nãy,nó…đang đi theo tôi

Ánh mắt của nó lúc này rơi lên trên người tôi,nó dẫm lên lá cây đi song song với tôi,khoảng cách không xa cũng không gần

Vốn dĩ tôi đã bình ổn hơn một ít,cơ thể lại một lần nữa run rẩy,nắm chặt lấy tay của chị,trong lòng hoảng sợ bao trùm


“ Đỗ Minh,đừng nhìn con mèo đó,có ta đây,nó sẽ không dám làm hại đến em” biểu cảm của chị rất bình tĩnh,nhẹ nhàng an ủi tôi,bước đi càng nhanh hơn

Tôi gật đầu,sau đó cũng tăng nhanh bước chân

Từ khi quen biết chị đến nay,đây là lần đầu tiên ở bên chị ấy vào ban đêm,nhưng cảm giác này không giống với những gì tôi từng tưởng tượng,bởi vì tôi không phải đang ở nhà chị,mà sau lưng tôi còn có một con mèo hoang

Chị đi rất nhanh,tôi gần như phải chạy mới theo kịp cô ấy,chị bước đi rất nhẹ,nhẹ đến mức dường như không nghe thấy tiếng bước chân

Ánh trăng chiếu rọi lên sau lưng tôi,làm cho bóng kéo dài trên đường,nhưng bên cái bóng của mình,tôi bất ngờ phát hiện,bản thân lại không nhìn thấy cái bóng của chị

Tôi nghi ngờ bản thân có phải đã nhìn sai không,tôi cố gắng dụi dụi mắt,nhưng ánh trắng vừa hay lúc này lại trốn vào đám mấy,không còn chiếu bóng nữa

Chị không để ý đến sự bất thường của tôi,cô ấy dừng lại,lúc này khoảng cách đến nhà tôi còn chưa đến 100m,thông qua mấy cái cây nhỏ,tôi nhìn thấy ánh đèn sáng chiếu ra từ cửa sổ của nhà mình

“ Đỗ Minh,chị chỉ có thể đưa em đến đây,em mau chạy về nhà,chạy nhanh bao nhiều thì chạy bấy nhiêu,con mèo đó muốn hại em,chỉ cần về nhà là an toàn”

Lúc nói chuyện,chị buông lỏng tay tôi ra,bất chợt nhìn con đường dẫn về phía nhà tôi

Trên con đường nhỏ,có một người đang cầm đèn lồng bước đi trong màn đêm,chị nhìn thấy bóng người đó,ánh mắt lướt qua một tia sợ hãi

Không biết vì sao lúc này cô ấy lại dừng lại,cũng không biết những lời này có ý gì,nhưng tôi tin đều là vì tốt cho tôi

Tôi tạm biệt cô ấy,sau đó chạy một mạch về nhà

Nhưng vừa chạy được mấy bước,một cảm giác lo lắng nổi lên trong lòng,một mình chị đi về nhà,có gặp nguy hiểm không

Suy nghĩ như vậy,tôi quay đầu lạ,thì giật mình phát hiện,cô gái vừa nãy vẫn ở sau lưng tôi,đột nhiên biến mất không thấy đâu nữa,còn con mèo hoang nãy giờ đi theo tôi,dường như lập tức không kiêng dè nữa,hét lên một tiếng kêu chói tai,cong người đuổi theo tôi

Con mèo hoang này rõ ràng rất gầy gò,bé nhỏ,nhưng nó cho tôi một cảm giác như một con sói sắp đói chết,chốc lát,phi ra từ trong bụi cây trên đường,cách tôi còn chưa dến 10m

Tôi làm gì còn tâm trí mà nghĩ chị đã đi đâu rồi chứ,vội vàng vắt chân lên cổ chay điên cuồng,nhưng chưa chạy được mấy bước,mắt cá chân trái truyền đến một sự đau đớn kịch liệt

Lúc này,con mèo hoang đã đuổi kịp tôi,hàm nanh sắc nhọt của nó không nề hà cắn tôi,lúc này tôi chỉ cảm giác mắt cá chân giống như bị đóng mấy chiếc đinh lên,vô cùng đau đớn

Tôi kêu lên một tiếng thê thảm,cả người loạng choạng ngã lên mặt đất,con mèo hoang đó vẫn cắn chặt lấy mắt cá nhân của tôi,không ngừng cắn xé thịt da,lập tức tôi đạp nó 7,8 cái,nó mới thả ra

Meow

Con mèo hoang sau khi bị tôi đá,kêu lên một tiếng kêu sắc bén,lúc này dáng vẻ của nó làm cho tôi phát run

Chỉ thấy con mèo đó,đôi mắt không biết từ lúc nào lồi ra khỏi khóe mắt,chỉ có một chút thịt gân nối lấy con mắt,lúc lắc ở giữa mặt,,cơ thể nó giống như bị thứ gì đó đè qua,những chiếc xương cùng tia máu bị bất ra khỏi lớp lông,chân trước hình như đã bị gãy,lúc cử động vô cùng khó khăn

Lúc này,tôi đau đớn kịch liệt,trong lòng sợ hãi,bởi vì hình dáng của con mèo này,lại giống hoàn toàn với dáng vẻ tôi vứt ở dưới gốc cây Hòe

Âm Quan Minh Thê - Chương 2: Qủy dạ hành