Truyện tranh >> Âm Quan Minh Thê >>Chương 12: Rước kiệu hoa đến cưới chị

Âm Quan Minh Thê - Chương 12: Rước kiệu hoa đến cưới chị

Cứ như vậy,con trâu bạc theo tôi về nhà,người trên đường nhìn thấy đều cảm thấy rất kì lạ,còn cha mẹ thì nghe người ta bảo là tôi có phúc khí,nên con trâu bạc mới đi theo,thì khuôn mặt vô cùng vui vẻ

Sau khi về nhà,con trâu bạc nằm dưới cửa sổ được cha đóng mấy tấm gỗ,cha cũng vội vàng gọi mẹ tiếp đãi nó một ít cỏ

Lúc cha mẹ đang thảo luận vì sao con trâu bạc này lại theo tôi về,Giang Hoài hai hôm nay nhốt mình trong nhà không ra ngoài đột nhiên đến nhà tôi,trong tay ông ta,lúc này còn cầm theo một hộp giấy

Hai ngày không gặp,giang Hoài rõ ràng gầy đi rất nhiều,da thịt trên mặt ông ta đã sệ xuống,hai con mắt tràn đầy tia máu,lúc nhìn thấy tôi,sắc mặt ông ta nở một nụ cười

Mỗi năm sinh nhật tôi,Giang Hoài đều sẽ đến nhà tôi,tặng tôi một món quà nhỏ,hôm nay cũng như vậy

“ Đỗ Minh,sinh nhật vui vẻ” Giang Hoài bước lên,nói với tôi

Tôi đã không còn ấn tượng gì với Giang Hoài nữa,tôi trừng mắt với ông ta,sau đó quay đầu đi không thèm để ý nưa

Con trâu bạc vốn dĩ đang nằm,lúc này đột nhiên lại đứng dậy,nó phát ra một tiếng rống,mũi thở hồng hộc,cúi đầu dùng sừng húc Giang Hoài

Cảnh tượng này dọa tất cả mọi người hết hồn,còn sắc mặt của Giang Hoài thì trắng bệch,suýt chút nữa thì bị con trâu bạc húc trúng

“ con trâu bạc này sao vạy,trước giờ tôi chưa từng thấy nó tấn công ai cả”

Cha dùng hết sức lực,cuối cùng cũng kéo được con trâu lại,sau đó buộc nó xuống dưới gốc cây trước cổng,khuôn mặt lo lắng nói

Nhưng cho dù như vậy,con trâu bạc này ánh mắt vẫn địch ý nhìn Giang Hoài,mấy lần muốn xông về phía ông ta,nhưng lại bị dây chão kéo lại

“ một con súc sinh mà thôi,không sao không sao”

Giang Hoài nói xong,cũng không để ý đến tiếng rống uy hiếp của con trâu kia nữa,sau đó đi đến trước mặt tôi,đưa chiếc hộp giấy đó cho tôi “ Đỗ Minh à,qua hôm nay cậu sẽ thành niên,đây là món quà tôi tặng cậu,đợi lát nữa về phòng,thì mở ra mà xem” Tôi không tỏ thái độ tốt với Giang Hoài “ tôi không cần quà của ông,tôi chỉ muốn ông trả Hứa Thiến cho tôi”

Nghe vậy,cha lập tức nghiêm túc,ông ấy định mắng tôi mấy câu,nhưng bị Giang Hoài ngăn lại

Giang Hoài hỏi tôi: “ Đỗ Minh,cậu thật sự muốn gặp con ma nữ đó đến thế sao?”

Tôi gật đầu,nhưng tôi không hiểu rõ Giang Hoài là một người như thế nào,ông ta sẽ không thể vì một câu nói của tôi,mà bỏ qua cho Hứa Thiến

Nhưng mà,làm cho tôi vô cùng kinh ngạc là,Giang Hoài đã đồng ý

“ được thôi,nếu như đây là điều ước sinh nhật của cậu,tôi đồng ý”



“ Thật không?” tôi không tin vào tai mình

Giang Hoài gật đầu “ cậu ở nhà đợi,không cần đi tìm cô ấy,cô ấy đợi lát nữa sẽ đến tìm cậu”

Nói xong Giang Hoài đứng dậy,ông ta đặt chiếc hộp giấy vào trong tay tôi,sau đó quay người rời đi

Cha nghe thấy Giang Hoài muốn để Hứa Thiến gặp tôi,lập tức lo lắng,nhưng Giang Hoài bảo không cần lo,tất cả đều nằm trong tay ông ta

Sau khi Giang Hoài rời đi,con trâu bạc hồi phục lại bình tĩnh,nằm trên mặt đất bắt đầu thảnh thơi nhai cỏ,còn tôi vứt chiếc hộp giấy lên mặt đất,sau đó ngồi ở cửa,đợi hứa Thiến đến

Nhưng mà,lần này đợi,đợi từ sáng đến trưa,rồi lại đợi từ trưa đến hoàng hôn,cha lúc này đang tưới rau,mẹ đang ở trong bếp nấu cơm,còn tôi vẫn ngồi ở cửa,sự kì vọng ở trong lòng biến thành thất vọng

Hứa Thiến… cô ấy không đến,Giang Hoài đã lừa tôi


Sự nhẫn nại của tôi cuối cùng cũng cạn kiệt,trong lòng đột nhiên có một cảm giác bị lừa,tôi đứng dậy,chuẩn bị đến nhà Giang Hoài

Nhưng lúc này,con trâu bạc bên cạnh đứng dậy nhìn vào con đường nhỏ đi về phía ruộng,rống lên một tiếng

Nhìn theo ánh mắt của con trâu bạc,tôi nhìn thấy một đội ngũ rước dâu đang đi trên đường

Chỉ thấy trong đội rước dâu này,mỗi người đều mặc đồ màu đỏ,bọn họ thổi kèn dọc và kèn xô na,bắn pháo hoa,nhìn vô cùng hoành tráng

ở chính giữa,còn có một chiếc kiệu hoa 8 người khiêng,trên kiệu hoa thêu những đóa hoa mẫu đơn,mỗi người trên mặt đều rất hoan hỉ

bây giờ đã là 7h tối,cũng không ai chọn giờ này đi nhà gái đón dâu cả,hơn nữa kiệu hoa,sớm đã biến mất 10 năm trước rồi

đội ngũ rước dâu này không ngừng tiến lại gần,tôi giật mình phát hiện,những người đón dâu đó,ống quần của bọn họ đều trống không,bọn họ không phải là người,mà ai nấy đều là ma

sau khi nhìn rõ những người này,trong lòng tôi không khỏi lo lắng,đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy nhiều ma như vậy xuất hiện trước mặt mình

tôi bất chợt lùi vào trong phòng,nhưng lúc này,đội rước dâu dừng lại trước cổng nhà tôi,chếch kiệu hoa về phía trước,một tân nương mặc váy cưới đỏ trùm khăn đầu đỏ bước ra

“ Đỗ Minh”

Tân nương đó đứng trước mặt tôi,tôi vén khăn trùm đầu cô ấy kên,một nụ cười rạng rỡ như ánh mặt trời nhìn tôi

“ Hứa Thiến”


Tôi vừa nhìn đã nhận ra cô dâu trước mặt,trong lòng vô cùng vui mừng

Tôi vội vàng chạy lên,ôm chặt Hứa Thiến vào trong lòng

“ Hứa Thiến,hôm nay chị sao vậy?”

hứa Thiến mặc trang phục đỏ,là cô gái xinh đẹp nhất trên đời mà tôi nhìn thấy,nhưng lại làm cho tôi có chút nghi hoặc

Hứa Thiến vùi đầu vào trong lòng tôi nói “ Đỗ Minh,em đã hứa với ta,đợi em tròn 18 tuổi,em sẽ rước kiệu hoa đến đón ta,nhưng ta biết cha mẹ em sẽ không đồng ý,vì vậy chỉ đành mặc áo cưới đến cổng nhà em”

“ Đỗ minh,hôm nay em đã 18 tuổi,em bằng lòng cưới ta không?” Hứa Thiến ngẩng đầu lên,ánh mắt chờ mong

Tôi không hề do dự gật đầu: “ em bằng lòng”

Hứa Thiến gật đầu,thả lỏng vòng tay của tôi ra,cô ấy mỉm cười,sau đó đi vào trong kiệu hoa

Một linh hồn giống như dáng vẻ phù rể bước đến,hắn ta đưa một bộ đồ tân lang màu đỏ mới cho tôi

Tôi lập tức hiểu ý mặc đồ vào,sau đó đi đầu đội rước dâu

“ Đỗ Minh tôi hôm nay cưới vợ rồi”

Tôi vui mừng hét lên,âm thanh kèn dọc,kèn xô na cũng vang theo lên,pháo hoa cung không ngừng nổ điếc tai,Hứa Thiến ngồi trong kiệu được nhất lên,đội rước dâu quay về con đường đi đến

Trên đường,trong lòng tôi vô cùng vui mừng,tôi hận không thể nói với mỗi người mà tôi gặp,Đỗ Minh tôi hôm nay thành thân rồi


Nhưng mà,lúc đội rước dâu đi đến trên đường,tôi nhìn thấy rất nhiều nông dân làm đồng về lướt qua mặt tôi,nhưng không cảm thấy gì với khung cảnh rước dâu náo nhiệt này,thậm chí không tránh đường,xuyên qua đám người rước dâu

Làm cho tôi vô cùng giật mình là,có một bác vác cây cuốc đi đến trước mặt tôi,ông ấy giống như đã xem tôi là không khí,xuyên qua người tôi mà đi

Khung cảnh này làm tôi vô cùng kinh ngạc,tôi quay đầu nhìn về phía nhà mình,thì giật mình phát hiện,cơ thể của tôi lúc này vẫn đang ở hiên nhà,còn người lúc này đang rước Hứa Thiến là hồn tôi

Tôi không biết hồn mình đã chạy khỏi cơ thể như thế nào,nhưng tôi cứ có một dự cảm,nếu như hôm nay không cưới Hứa Thiến,chỉ sợ sau này sẽ không còn cơ hội nữa

Tôi hít thở sâu,nhìn kiệu hoa sau lưng một cái,cũng không suy nghĩ những chuyện vượt ra ngoài phạm vi mình có thể nghĩ nữa,sau đó tiếp tục hành trình


Đội rước dâu tiếp tục đi về phía trước,không bao lâu thì đến nhà Hứa Thiến

Lúc này,trong nhà Hứa Thiến đã mở đèn kết hoa,trên cửa,trên tường,trên cửa sổ,đều dán những chữ hỉ rất lớn,có rất nhiều người đang tập hợp trước nhà Hứa Thiến,lúc tôi ôm Hứa Thiến từ trên kiệu hoa xuống,bọn họ lần lượt đi đến,chúc mừng tôi

Sau khi bái thiên địa xong,Hứa Thiến cuối cùng cũng trở thành vợ tôi giống như ước nguyện,sau đó màn đêm từ từ buôn xuống,những khách mời từ từ rời đi,dưới ánh nến mờ ảo,tôi vén khăn trùm đầu của Hứa Thiến lên

“ Đỗ Minh,vì ngày hôm nay,ta đã đợi 13 năm,em có thể cưới ta,ta rất vui” sắc mặt của Hứa Thiến lúc này tràn ngập nụ cười hạnh phúc,nhưng không biết vì sao trong nụ cười của cô ấy lúc này lại có một chút bi thương

“ chị nói gì vậy,có thể cưới chị,là phúc khí cả đời này của em”

Khuôn mặt tôi cũng nở nụ cười rạng rỡ,nhưng cuối cùng tôi vẫn nhớ đến câu nói trước đầy của Hứa Thiến “ Hứa Thiến,bây giờ hai ta đã là vợ chồng,có phải sau ngày mai,chị có thể giải trừ chấp niệm,đi đến âm gian?”

Sau khi tôi nói câu này,nụ cười của Hứa Thiến từ từ tan biến,cô ấy hơi cúi đầu,cũng không nói chuyện

Đúng vậy,nếu như Hứa Thiến đi đến được âm gian,vậy thì có nghĩa là tình cảm đời này của chúng tôi đã kết thúc,tuy là tụ hợp,nhưng cũng là biệt ly

Tôi cố gắng không nghĩ những chuyện liên quan đến ngày mai,ôm chặt Hứa Thiến vào lòng “ không sao,chị đi âm gian rồi chẳng phải có thể đầu thai sao? Đến lúc đó em sẽ đợi chị 18 năm,đợi chị lớn lên,em sẽ giống như bây giờ cưới chị một lần nữa,chỉ cần chị không ghét bỏ em là một ông chú già là được”

Hứa Thiến lắc đầu “ Đỗ Minh,sao ta có thể ghét bỏ em chứ,nhưng mà,cho dù chấp niệm của ta đã được buông xuống,ta cũng không có cách nào đến được âm gian”

“ Vì sao?” tôi ngơ ngác

“ Giang Hoài đã lấy tro cốt của ta đi,chặn con đường đến âm gian của tan,vì để được gả cho em,ta đã đồng ý một điều kiện với ông ta”

“ điều kiện gì?” một dự cảm không lành xuất hiện trong đầu tôi

Âm thanh của Hứa Thiến co giật “ ta đồng ý,qua đêm nay sẽ không còn bất kì mối liên hệ nào với em nữa,trước khi ta tròn 21 tuổi,ta phải đi theo ông ta”

Nghe thấy vậy,trong lòng tôi đột nhiên thình thịch,một cảm giác phẫn nộ dâng trào “ Giang Hoài, ông ta làm như vậy rốt cuộc là vì cái gì?”

“ ta không biết” Hứa Thiến lắc đầu “ nhưng ta biết,ông ta không phải là người tốt,Đỗ Minh,em nghe chị một lời khuyên,rời khỏi thôn này đi, mãi mãi đừng quay về nữa,đừng qua lại với Giang Hoài nữa,ông ta,ông ta…”

Lúc nói chuyện,sắc mặt của Hứa Thiến từ từ trở nên xanh xao,hình bóng của cô ấy cũng từ từ mờ ảo,căn phòng vốn đang sáng sủa,lập tức trở nên tối tăm,một trận khói mù dâng lên

“ Hứa Thiến,sao vậy?” tôi kinh hoàng

“ Giang Hoài…ông ta đang nghe trộm chúng ta nói chuyện,ông ta bây giờ đang muốn thu hồn phách của ta lại,Đỗ minh,em nhất định phải nhớ lời chị nói,nhất định phải nhớ…”

Âm Quan Minh Thê - Chương 12: Rước kiệu hoa đến cưới chị