Truyện tranh >> Âm Quan Minh Thê >>Chương 1: Cô gái xinh đẹp ở sau núi

Âm Quan Minh Thê - Chương 1: Cô gái xinh đẹp ở sau núi

Tôi tên là Đỗ Minh,từ nhỏ sống trong một tiểu sơn thôn trên là Dã Câu.Cha tôi là một người rất mê tín,lúc tôi vừa tròn một tuổi,cha đã giúp tôi xem bói,thầy bói nói,từ nhỏ tôi đã “ mệnh phậm thái tuế”,dễ thu hút ma quỷ,thậm chí chết yểu.

Cha vô cùng tin tưởng lời của thầy nói,từ khi tôi bắt đầu có kí ức,mỗi tháng cha đều sẽ mời đến một đạo sĩ,trừ tà làm phép cho tôi, đồng thời có ép tôi uống nước tro bùa,trong phòng của tôi cung dán bùa khắp nơi.

Tuổi thanh xuân nổi loạn của tôi,cảm thấy rất ghét những tư tưởng mê tín cực đoan này,chính vì lẽ đó,quan hệ của cha và tôi vẫn luôn không tốt,năm 17 tuổi sau khi tôi tốt nghiệp cấp 3,tôi gấp gáp không thể chờ đợi được nữa muốn ra ngoài đi làm,cho dù đi nhà hàng rửa bát cũng được.

Cha kiên quyết không đồng ý,nói là ở lại trong thôn sống bình an qua ngày có gì không tốt? bản thân con là một người dễ thu hút ma quỷ,ngộ nhỡ ở bên ngoài có mệnh hệ gì,ta và mẹ con biết sống thế nào.

Cha là trụ cột trong gia đình,là nhân vật uy quyền tôi không có cách nào tác động,dưới sự cưỡng chế yêu cầu của cha,tôi đành ở lại trong thôn,cả ngày rong chơi rảnh rỗi,nhưng những ngày tháng bí bách này,cũng khiến cho cha và tôi rơi vào chiến tranh lạnh rất lâu,bình thường rất ít nó chuyện với nhau.

Hôm nay,tôi ăn sáng xong,cũng không chào hỏi gì với cha,giống như bình thường,buông bát đũa xuống thì âm thầm đi ra khỏi nhà

Tôi đi trên đường đất đỏ nối đồng ruộng với rừng cây,đến ngã rẽ của con đường thì nghe thấy một âm thanh mèo kêu

Tôi đi theo chỗ âm thanh phát ra,thì phát hiện ở bên đường,có một còn mèo hoang đang nằm trên mặt đất,con mèo hoang này chắc là bị xe máy đi qua đâm phải,trên người còn hằn lại một vết bánh xe rất rõ ràng,mấy chiếc xương bị gãy bật ra nằm lộ ra ngoài da,chi trước của nó bị gãy thành mấy đoạn,hai con ngươi màu xanh cũng lộ ra khỏi khóe mắt,máu tươi trộn với nội tạng bị vỡ nát chảy ra từ miệng

Cho dù như vậy,con mèo này vẫn phát ra những tiếp kêu đứt quãng,thân thể nó co rúm trên mặt đất,lúc này không có động tĩnh gì nữa.

Tiếng kêu thảm thương của con mèo này,khiến cho trong lòng tôi thấy hoảng sợ,sau khi xác định nó đã chết,tôi mới dám bước lên,vì để những người qua đường không thấy kinh tởm,tôi cẩn thận cầm đuôi con mèo lên,vứt nó vào dưới một gốc cây đại thụ bên đường.

Sau khi xử lí con mèo này,tôi đi theo một con đườn nhỏ xuyên qua đồng ,rồi trèo qua hai sườn dốc,đi hết một tiếng đồng hồ,lúc này mới đến được phía sau núi của thôn Sau núi có một căn nhà lợp ngói đỏ vô cùng yên tĩnh,căn nhà này cách xa với khu tập trung sinh sống của dân thôn,tuy xa xôi hẻo lánh nhưng rất yên tĩnh,trên con dốc ở sau nhà còn mọc rất nhiều hoa cúc dại rất đẹp,tỏa ra hương thơm ngào ngạt.

Tôi xoa mồ hôi trên trán,sau khi xử lí con mèo đó thì có một tâm trạng rất tệ,sau đó thì đi vào ngôi nhà được bao vây ởi hoa cúc dại này



“ chị,em đến rồi”

Tôi đi đến trươc ngôi nhà,tôi hét lớn với cánh cửa đang đóng chặt

Không bao lâu,cửa được mở ra,một cô gái mặc chiếc váy liền màu đỏ xuất hiện ở cửa,mái tóc dài của chị ấy bay phấp phơi,chị ấy nhìn tôi ngốc nghếch đứng thở dốc,chảy mồ hôi ở cửa,lộ ra một tia vui mừng,khuôn mặt trắng nõn cũng nở một nụ cười rạng rỡ

Cô gái này cũng giống như tôi,sau khi lớn lên thì tiếp tục ở lại trong thôn Dã Câu


Có lẽ đây là tia sáng duy nhất của tôi trong thôn làng này,chỉ cần nhìn thấy cô ấy,tâm trạng bí bách của tôi sẽ lập tức được giải tỏa

Nửa năm trước,tôi vô tình đi qua chỗ này,vừa hay nhìn thấy cô ấy đang ngồi ở cửa phơi nắng thẫn thờ,tôi lập tức bị dáng vẻ của cô gái này hút hồn,bằng sự ham muốn tiếp cận gái đẹp của đàn ông,tôi đi đến bắt chuyện,cô ấy không hề có chút ghét bỏ dáng vẻ quê mùa của tôi,thậm chí còn mời tôi vào nhà,kể từ đó,tôi dần dần thân thuộc với cô ấy

Cô ấy không nói tên là gì,chỉ nói lớn hơn tôi hai tuổi,vì vậy tôi vẫn luôn xưng hô là chị

Chị nói,cô ấy rất thích màu đỏ,đồ áo,ga trải giường trong nhà,thậm chí là nến trong phòng,đều trống nhất một màu đỏ

Lúc tôi đi vào nhà của,chị ấy đang cầm kim chỉ ngồi trước bàn thêu một bộ đồ nữ nhân màu đỏ,trong bàn tay khéo léo tỉ mỉ của chị,bộ đồ được thêu lên những bông hoa sặc sỡ,vô cùng xinh đẹp

“ chị,chị đang thêu cái gì vậy?”

Tôi ngồi đối diện,chống cằm nhìn dáng vẻ chuyên tâm thêu thùa của chị ấy,tò mò hỏi


Chị ngẩng đầu lên,khuôn mặt nở một nụ cười ấm áp: “ Đỗ Minh,không bao lâu nữa thì tròn 18 rồi,đến lúc đó có thể đến rước ta về dinh rồi,vì vậy chị đang thêu cho mình một bộ đồ cưới”

Quan hệ bây giờ của tôi và chị ấy,thật ra là đang yêu đương,nghe cô ây nói như vậy,khuôn mặt tôi nở một nụ cười vui sướng

Trong thôn chúng tôi,thanh niên kết hôn rất sớm,chị ấy không chỉ một lần nói với tôi,đợi sau khi tôi tròn 18,cô ấy sẽ mặc áo cưới màu đỏ,đợi tôi rước kiệu đến rước cô ấy,đương nhiên là tôi đã đồng ý,bởi vì cô ấy là cô gái xinh đẹp nhất đời này mà tôi được gặp,cưới cô ấy về làm vợ là ước mơ lớn nhất của đời tôi,chỉ có điều vì quan hệ với cha không tốt,nên vẫn chưa nói chuyện này với gia đình

“ nếu như chị đã nói sẽ gả cho em,vậy thì có phải trước đó,chúng ta có phải sẽ có thể….”

Lúc này,tôi đi đến sau lưng cô ấy,ôm lấy vòng eo nhỏ bé mềm mại,nhẹ nhàng hôn gò má cô ấy một cái,bàn tay tôi bất giác luồn vào trong cổ áo của cô ấy,tốn rất nhiều công sức mới mở được chiếc cúc thứ nhất,chị ấy giữ chặt tay tôi lại,có chút hoảng hốt nhìn tôi,lắc lắc đầu

“ Đỗ minh,chuyện đó chúng ta thành thân rồi mới có thể” cô ấy dừng mọi việc trong tay lại,nở nụ cười

Tôi thích chị ấy,chị ấy cũng nói thích tôi,nhưng trước nay chị chưa từng đồng ý ngủ qua đêm ở nhà tôi,cũng không cho quan hệ từ cầm tay đến hôn của chúng tôi đi sâu hơn

“ vậy thì sau khi thành thân,chị có phải sẽ đồng ý không?” tôi nhẫn nhịn nội tâm,dừng lại động tác


Chị ấy thở một hơi: “ ừm,sau khi thành thân”

“ được rồi,đợi ngày em 18 tuổi,em sẽ nói chuyện của chúng ta với gia đình,bảo cha mẹ chuẩn bị sính lễ” tôi vui mừng nói

Chị ấy gật đầu,nụ cười của cô ấy như hoa mai mùa đông,yên ả và thanh khiết

Thời gian từ từ trôi đến hoàng hôn,ánh chiều tà xuyên qua khẽ cửa chui vào trong phòng,chiếu rọi lên chiếc váy màu đỏ của cô ấy

Chiếc váy cưới vẫn chưa làm xong,tôi cũng không dám ở lại quá muộn,nếu cha mẹ phát hiện ra tôi muộn như vậy mà vẫn chưa về,nhất định sẽ vội vã đi tìm

Tôi không nỡ rời xa đành tạm biệt chị ấy,lúc trên trời đã đầy ánh sao,tôi lại đi đến con đường ban ngày mình đã đi qua,cây cối bên đường lung lay trong gió,phát xa một âm thanh xào xạc,ánh trăng chiếu rọi bóng cây ngả lên mặt đất,nhìn giống như yêu quái đang nhe răng múa vuốt

Meowww

Lúc này,một tiếng mèo kêu ro ràng vang lên bên tay trái của tôi,tôi bất chợt dừng lại,đi về phía tiếng kêu,thì phát hiện mình đã đi đến bên cạnh cây Hòe,còn thi thể của con mèo đó vẫn nằm dưới gốc cây hòe,bởi vì trời rất nóng,thi thể của con mèo đã bốc mùi thối,tôi có thể nhìn thấy rõ ràng rất nhiều côn trùng nhỏ đang nhúc nhích trên cái xác đó

Có điều,điều này không quan trọng,âm thanh mèo kêu lúc nãy tôi nghe vô cùng rõ ràng,là phát ra từ trên người con mèo đã chết này

Tôi đột nhiên camt thấy xung quanh cực kì yên tĩnh,một trận gió thổi qua trước mặt tôi,cả người không kiềm chế được run rẩy

Tôi nhìn kĩ xác con mèo,đúng vậy,con mèo này đã chết đến mức không thể chết được nữa,trên người nó tràn đầy côn trùng,nên không thể nào còn sống,vậy âm thanh lúc nãy,lại đích thực phát ra từ trên người con mèo này

Tôi là một người không tin vào ma quỷ,lúc này đột nhiên lo lắng,yết hầu của tôi chuyển động,khó khăn nuốt một miếng nước bọt

Con mèo này đã chết rồi,đúng,nó thật sự đã chết rồi,tiếng mèo kêu vừa nãy nhất định là phát ra từ con mèo hoang khác,không sai,chính là như vậy

Tôi an ủi bản thân như vậy,nhưng trong lòng lại vô cùng lo lắng,cuối cùng trong một khoảng khắc,tôi chịu không nổi hét lên một tiếng,chạy vút đi

Âm Quan Minh Thê - Chương 1: Cô gái xinh đẹp ở sau núi