Bạn đang theo dõi trueyn Tuyệt Sắc Thái Giám - Yêu Hậu Đùa Lãnh Hoàng của tác giả Sở Thanh rất hấp dẫn và lôi cuốn. Là một truyện được giới thiệu với bạn đọc trên trang đọc truyện chữ online. Đọc truyện bạn đọc sẽ được dẫn dắt vào một thế giới mới lạ, những tình tiết đặc sắc, đọc truyện Ngôn Tình, Xuyên Không, Cung Đấu, Cổ Đại này để trải nghiệm và cảm nhận bạn nhé. Thể loại: Xuyên không, cung đấu, HESố chương: 400 mấy. . .Converter: ngocquynh520Editor: Họa Đến Vô Tình (Tình Tình)Lời tựa: “Ở trên đời này, có một người như vậy hay không, chịu vì ta sinh, vì ta tử, vì ta dốc hết thiên hạ!” —— Sở Thanh.Nàng xuyên qua, vừa mở mắt tỉnh lại thì phát hiện một vấn đề cực kì nghiêm trọng!Mặc trang phục nô tài, trước ngực quấn dây vải, kháo! Linh hồn nàng thế nhưng lại xuyên trúng vào một người nữ phẫn nam trang, lại còn giả thành một thái giám tuyệt sắc.‘NND! Ông trời, ông cũng quá vô lương đi!”“Ầm! Ầm! Ầm!”Ngửa mặt lên trời gào thét một tiếng, kết quả là, Đoàn Cẩm Sơ bị một tiếng sấm bổ nằm!**“Tiểu Sơ tử, Bổn cung bị đau thắt lưng, lại đây đỡ Bổn cung một chút!” Quý phi phong tình vạn chủng, mị nhãn như tơ, tiếng nói mềm mại.Đoàn Cẩm Sơ nhất thời liền nổi da gà, run rẩy hơi hơi đưa qua móng vuốt nhỏ của nàng ——“Tiểu Sơ tử, Bổn cung thích nhất là trà ngươi pha, thấm vào lưỡi, vào cổ họng đều cảm nhận được mùi hương.” Mai quý nhân lộ nửa tay trắng, bàn tay mềm chống cằm, mắt đẹp phóng điện.Đoàn Cẩm Sơ cười vô tội, nếu thơm mát, lần tới cô nãi nãi ta đây sẽ phun vào trong trà một bãi nước miếng!Thở dài thật sâu! Lão hoàng đế đã sáu mươi tuổi, đáng thương thay cho muôn hoa đua thắm khoe hồng trong hậu cung, nàng một tuyệt sắc thái giám nay phải thay đổi thành một nam áp!Nhưng là, mẹ nó! Cô nãi nãi chính là xử nữ, dùng được liền ngày ngày kêu gọi sao?**Chịu đựng những hèo lần lượt hạ xuống, Đoàn Cẩm Sơ khóc vang trời đất, “Hoàng thượng a, nô tài không có sờ tay Lan phi a, là Lan phi sờ nô tài!”Cái mông nở hoa, tìm ai bôi thuốc giúp đây?Tìm nam nhân, nàng là nữ nhân; tìm nữ nhân, nàng là thái giám giả nam nhân!Trong thời gian khóc không ra nước mắt, ngang hông chợt lạnh, nữ nhân nào đó lập tức phát điên, “Là người nào không biết xấu hổ, dám cởi quần bổn đại gia!”“Còn dám tự xưng đại gia, Bổn vương lột da của ngươi!” Sở Vân Hách chậm rãi nhếch môi, con ngươi đen như mực, ánh mắt lãnh tình tà mị.Nữ nhân nào đó liếc thấy bàn tay to của người nọ cầm dược cao, lập tức ngậm miệng, đầu nghiêng sang một bên, giả chết thôi!**“Này này, Bát Vương gia, nam nhân cùng thái giám đoạn tụ, sẽ bị người nhạo báng đấy! Bản nô tài không cần làm nam sủng a!” Nữ nhân nào đó sống chết nắm chặt cái áo yếm nhỏ trên người, quắt cái miệng nhỏ nhắn.“Đoàn Cẩm Sơ, thời điểm ngươi quyến rũ Bổn vương, tại sao không nói mình là thái giám? Theo Bổn vương nhìn, người không phải là thái giám, mà ngươi chính là yêu tinh!”Bàn tay to của Sở Vân Hách nhấc lên, xách nữ nhân nào đó lên, tia sáng u ám trong mắt chợt hiện, “Qua tối nay, Tiểu Sơ tử chết không toàn thây, mà ngươi là, nữ nhân của Bổn vương!”**“Đoàn Cẩm Sơ, sau khi trẫm có được vị trí này, thiên hạ của trẫm, thể xác và tinh thần của trẫm, đều thuộc về ngươi, ngươi lại dám bỏ trẫm?” Trong đêm tối, nam nhân cắn răng nghiến lợi, gương mặt tuấn tú xám ngắt, “Được, chỉ cần ngươi bước ra khỏi cửa cung một bước, trẫm lập tức lấy ba nghìn người đẹp, bỏ thêm vào hậu cung, khiến cho bọn họ chia sẻ nam nhân của nàng!”“Cạc cạc, Bổn cung nhắc nhở hoàng thượng một câu, cẩn thận ngươi túng dục quá nhiều, tráng niên mất sớm a! Dù sao trong bụng Bổn cung có thai Thái tử, về sau sẽ có tiểu nam nhân làm chỗ dựa, lão nam nhân là ngươi không có cũng không sao cả, bái bai!”Vẻ mặt nữ nhân xuân phong đắc ý, lắc lắc cái eo thon thả, một cước còn chưa bước ra, liền cảm giác được một hồi gió lạnh đập vào mặt, ngã vào lồng ngực cứng như sắc của nam nhân, trên đỉnh dầu liền vang lên một tiếng nói âm trầm, “Dám nói trẫm là lão nam nhân? Trẫm quyết định lập tức tự thể nghiệm, để cho Hoàng hậu tìm một chút cảm giác.”**Nhất song phượng hoàng mâu, hồn câu thiên hạ nam!Nhất thân diệu khinh công, thuấn gian ảnh vô tung!Nhất đoạn kì thân thế, dẫn lai cạnh tương trục!Nhất khúc Phượng Cầu Hoàng, sinh tử lưỡng bất li!* (*Một đôi mắt Phượng Hoàng, nam nhân câu hồn thiên hạ!Một thân khinh công tuyệt diệu, nháy mắt bóng dáng hư không!Một thân thế đặc sắc, khiến bao người tranh đuổi!Một khúc Phượng Cầu Hoàng, hai sinh tử không rời!)